Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 31 - Chương 31. Thi Đấu Tông Môn

Chương 31. Thi Đấu Tông Môn Chương 31. Thi Đấu Tông Môn

Còn có Tư Chất Đề Thăng Đan lại có thể tăng lên tư chất của một người, tuy chỉ có thể tăng lên một cấp độ, không có tác dụng đối với tư chất Thần cảnh, nhưng cũng là đồ nghịch thiên.

Một người vốn thiên phú cấp S, sau khi ăn Tư Chất Đề Thăng Đan này sẽ biến thành thiên phú cấp SS, đây là cơ duyên lớn cỡ nào chứ!

Nếu như hai đồ đệ của hắn đều phục dụng Tư Chất Đề Thăng Đan, vậy thì tốc độ tu luyện còn sẽ nhanh hơn một bước nữa.

Thần Dũ Thuật có thể khôi phục thương thế, càng là có thể để người ta đoạn tí trọng sinh, đây là võ học nghịch thiên cỡ nào.

Phải biết một người muốn đoạn chi trọng sinh, trừ phi là tu luyện một số võ học rèn luyện thân thể đặc biệt, hoặc là cảnh giới đạt tới độ cao nhất định, mà muốn muốn trợ giúp những người khác đoạn chi trọng sinh, cho dù là cao thủ Thần cảnh cũng chưa chắc có thể làm được, bằng mấy điểm này đủ để thấy môn Thần Dũ Thuật này đáng sợ cỡ nào.

Đương nhiên, một số đan dược nghịch thiên cũng có thể làm được điểm ấy, nhưng mà loại đan dược này lại quá thưa thớt, người bình thường căn bản không thể tiếp xúc được.

Trâu bò!

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến âm thanh của đại đồ đệ.

- Sư tôn, ngoài cửa có người tìm ngài.

. . .

- Các vị trưởng lão, năm nay các ngươi thấy thi đấu trong tông thế nào, có ai muốn thu nhận thêm mấy đệ tử mới hay không?

Tông chủ của Thiên Thánh tông ngồi ở chủ vị, nhìn một đám trưởng lão phía dưới đại điện, mở miệng hỏi.

- Tông chủ, tuổi tác của lão phu đã cao, sợ không cách nào lại dạy đệ tử.

Một vị trưởng lão tóc trắng xoá mở miệng nói.

- Tông chủ, môn hạ của ta đã có không ít đệ tử, chỉ sợ dạy không nổi nữa, nếu như lại có đệ tử bái nhập môn hạ của ta, ta sợ sẽ chậm trễ một số hạt giống tốt.

- Đúng vậy, Lưu trưởng lão nói rất đúng.

- Ta cũng giống vậy.

. . .

Trong lúc nhất thời, trong đại điện trở nên náo nhiệt, một đám trưởng lão ào ào mở miệng.

Vương Đằng ngồi tại chỗ, im lặng nhìn.

Đây căn bản là thông lệ hàng năm.

Nhất là mấy năm này, thu nhận đệ tử thiên phú xuất chúng rất ít, cơ bản vừa xuất hiện đã bị tông chủ hoặc là một số trưởng lão nội môn sớm thu làm đệ tử quan môn, còn lại đều là một số vớ va vớ vẩn, những trưởng lão này đâu chịu tiếp thu.

- Khục, dựa theo thông lệ hàng năm, đệ tử thi đấu nhận Top 5 trong tông đều sẽ bị trưởng lão thu làm đệ tử, các ngươi xem có cần phải hay không, ít nhất nhất nhận ba hạng đầu trong giải thi đấu làm đệ tử.

Tông chủ của Thiên Thánh tông cũng có chút xấu hổ mở miệng, dù sao người trong nhà biết chuyện nhà mình, mấy năm này đúng là không chiêu được hạt giống tốt gì, cho dù thật chiêu được thì cũng bị mấy người bọn hắn sớm thu làm môn hạ, cũng giống như thiếu niên có thiên phú màu tím mới thu được vào đoạn thời gian trước đã bái vào môn hạ của hắn.

- Tông chủ, thật sự là ta bất lực rồi, môn hạ của ta đã có bảy tám đệ tử, thật sự là không dạy nổi.

- Đúng vậy, tông chủ, hay là ngươi để trưởng lão Bạch Khiết, trưởng lão Lưu Thành và trưởng lão Vương Đằng thu một chút, vừa vặn ba vị trưởng lão bọn họ còn không có môn hạ đệ tử.

Vương Đằng nghe xong, nhất thời không nhịn được.

Hắn chỉ muốn xem kịch mà thôi, sao lửa này lại đốt tới trên người mình nữa rồi.

Nếu thật sự có đệ tử thích hợp thì hắn cũng không ngại nhận lấy, nhưng những thứ vớ va vớ vẩn kia hắn nhận lấy làm gì, lại không có khen thưởng.

- Tông chủ, ta đã nhận lấy hai người đệ tử, lại thu nữa chỉ sợ không thích hợp, huống chi núi Vô Danh của ta muốn tư nguyên không có tư nguyên, nhận lấy bọn họ cũng là làm trễ nải bọn họ tu hành, huống chi bản thân ta thường xuyên bế quan, cũng không có thời gian dạy dỗ đồ đệ, càng không có kinh nghiệm.

- Tông chủ, ta cũng vậy, ngươi biết, ta môn hạ đã thu một người đệ tử, lần trước ta bị Vương Tam Đức của Kim Đỉnh môn đả thương, hiện tại thân thể còn chưa tốt, càng không có khả năng dạy dỗ đồ đệ.

Lưu Thành đứng bên cạnh cũng vội vàng nói.

Đây quả thực là nói đùa, chẳng lẽ thu đồ đệ không phải tiêu hao tư nguyên sao?

Bình thường hắn còn không đủ tư nguyên để dùng, nơi nào có dư thừa tư nguyên để cho đồ đệ, hắn nghèo đến mứcmột tháng chỉ có thể đi Âm Dương Hợp Hoan Tông một lần, cũng chỉ hai tháng này đi năm lần mà thôi.

Lông mày tông chủ của Thiên Thánh tông hơi nhíu lại, cái này nha, mượn cớ không thể tìm cớ tốt hơn một chút sao.

Lần trước chịu chút thương tổn này sớm đã tốt, bằng không Lưu Thành nào có tinh lực đi Âm Dương Hợp Hoan Tông kia nghiên cứu thảo luận chân lý võ học, hắn nhiều lần gặp phải Lưu Thành.

Nhưng mà tông chủ của Thiên Thánh tông nghĩ nghĩ cũng không nói thêm gì, dù sao lần trước Lưu Thành đúng là có công, tìm cho hắn một đồ đệ tốt.

Bình Luận (0)
Comment