Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 32 - Chương 32. Chuẩn Bị Thi Đấu

Chương 32. Chuẩn Bị Thi Đấu Chương 32. Chuẩn Bị Thi Đấu

Được rồi, năm nay đệ tử thì không ép buộc trưởng lão Lưu Thành và trưởng lão Vương Đằng, nhưng mà sang năm ngược lại là có thể suy tính một chút.

Tông chủ của Thiên Thánh tông dời ánh mắt về phía trưởng lão Bạch Khiết.

Đây là một phụ nhân hơn ba mươi tuổi, dáng người cao gầy, thành thục mê người, tản ra một loại khí tức vũ mị.

Nhưng mà không ai dám xem nhẹ nàng.

- Bạch trưởng lão, muốn không ngươi nhận lấy một hai vị đệ tử?

- Ha ha ha, nếu trưởng lão Vương Đằng và trưởng lão Lưu Thành đã không nguyện ý thu đệ tử, vậy thì tiểu nữ tử sẽ cố gắng nhận lấy hai người đệ tử.

- Vậy thì tốt, sau ba ngày thi đấu tông môn sẽ chính thức bắt đầu, top 10 thi đấu lần này và một số có đệ tử thiên phú có thể tiến vào bí cảnh tu luyện thời gian một tháng, tổng cộng có hai mươi vị trí.

Tông chủ của Thiên Thánh tông mở miệng nói ra.

- Cái gì? Tông chủ, lần này lại mở ra bí cảnh, vậy thì môn hạ đệ tử của ta có có thể tiến vào bí cảnh tu luyện hay không.

- Lưu trưởng lão, đệ tử của ngươi làm gì có người nào thiên phú xuất chúng chứ, vẫn là để môn hạ đệ tử của ta tiến vào bí cảnh tu luyện thì tốt hơn.

- Đánh rắm, môn hạ đệ tử của ta đều là tinh anh, một khi tiến vào bí cảnh tu luyện thì tiền đồ sẽ bất khả hạn lượng.

- . . .

- Tốt, chư vị trưởng lão không cần tranh chấp, dạng này, lần này môn hạ đệ tử của các vị trưởng lão đều có thể tham gia thi đấu trong tông, nhưng tuổi tác không được vượt qua 18 tuổi, tuổi tác của đệ tử phổ thông không được vượt qua 22 tuổi, thi đấu lọt top 19 có thể vào bí cảnh tu luyện, còn có một vị trí còn lại sẽ dành cho đệ tử mới thu của ta.

Tông chủ của Thiên Thánh tông phủi tay nói.

- Tốt, ý này của tông chủ chủ rất hay, tiến bí cảnh toàn bộ nhờ bản sự.

- Tông chủ anh minh.

. . .

Đi ra khỏi đại điện, Lưu Thành tiến tới bên cạnh Vương Đằng.

- Vương Đằng, mấy tháng này ngươi đều đang làm gì vậy, ta còn không nhìn thấy cái bóng của ngươi?

- Bế quan tu luyện.

- Hắc hắc, ngươi muốn đi Âm Dương Hợp Hoan Tông với ta một chuyến hay không, còn nhớ lần trước ta nói sẽ cho ngươi loại thuốc đại bổ kia không, sau khi uống nó tuyệt đối sẽ có tác dụng đối với ngươi.

Lưu Thành lộ ra vẻ mặt thần bí nói.

- Hừ, lưu manh.

Một tiếng hừ lạnh từ phía bên cạnh truyền tới, ngay sau đó một làn gió thơm thổi qua, một bóng người màu trắng từ bên cạnh đi tới.

- Ta nói cái gì sao?

Lưu Thành có chút vô tội nắm tóc.

- Ừm, ta cảm thấy ngươi nên ít đi tông phái sát vách thì hơn, ngươi xem ngươi bây giờ đã gầy hơn một chút rồi.

Vương Đằng trên dưới đánh giá Lưu Thành một hồi, mở miệng nói.

- Thật sao? Đó chỉ có thể nói ta tập thể dục có tác dụng rồi!

Lưu Thành lơ đễnh nói.

Ngươi không trải qua loại cảm giác mất hồn thực cốt tư vị kia thì sao hiểu được, thật sự là quá nhiều tư thế.

- Ai, ngươi đó.

Vương Đằng lắc đầu, đi về núi Vô Danh.

Dù có đánh chết thì Vương Đằng hắn cũng sẽ không đi, nếu như bị thải dương bổ âm thì còn tốt, nếu như bị thải dương bổ dương thì sẽ cực kỳ khủng khiếp.

Vậy hắn khẳng định sẽ không còn mặt mũi gặp người!

Tu luyện mới là đại đạo, còn lại đều là phù vân.

. . .

- Phương Húc, Ngô Hoành, sau ba ngày nữa các ngươi đi tham gia thi đấu tông môn một chút.

Vương Đằng nói với hai người đệ tử trước mắt.

- Sư tôn, như vậy chỉ sợ không thích hợp lắm, lấy thực lực của chúng ta, những đệ tử khác trong tông môn hẳn không phải là đối thủ của chúng ta.

Tuy hai người bọn họ không đi ra khỏi núi Vô Danh, nhưng một số chuyện trong Thiên Thánh tông, bọn họ cũng biết ít nhiều.

Tu vi Ngưng Nguyên cảnh ở Thiên Thánh tông có thể làm chấp sự, phải biết công pháp và võ kỹ bọn họ tu luyện vốn đã mạnh hơn những người khác, nói là có thể vượt cảnh khiêu chiến cũng không đủ, lại thêm ưu thế tu vi, vậy còn không phải sẽ quét ngang Thiên Thánh tông sao, có lẽ cho dù mấy chấp sự Thiên Thánh tông cũng không có mấy người là đối thủ của bọn hắn.

- Lần này các ngươi tham gia thi đấu có thể áp chế một chút tu vi, lấy tu vi Thông Lạc. . . không, Tụ Khí cảnh đi tham gia.

Vương Đằng nghĩ nghĩ, cảm thấy vẫn nên chọn phương án an toàn một chút thì tốt hơn.

- Lần này thi đấu tông môn chỉ cần lọt vào top 19 là có thể tiến vào bí cảnh tu luyện một tháng, chỗ đó linh khí sung túc, có thể tăng nhanh tốc độ tu luyện, nghe nói trong đó còn có một số cơ duyên, các ngươi có thể đi xem thử.

- Vâng, sư tôn.

Hai người nghe thấy sư tôn nói như vậy, trong mắt đều bắn ra ánh sáng.

- Thi đấu tông môn lần này nhất định không thể cho sư tôn mất mặt.

- Nếu như bí cảnh kia thật sự tốt như vậy, vậy thì chẳng phải tốc độ tu luyện của mình sẽ nhanh hơn sao, chẳng phải đột phá Chân Nguyên cảnh đã gần ngay trước mắt.

- Vi sư lại truyền cho các ngươi mấy môn võ học.

Bình Luận (0)
Comment