Khi nghĩ đến việc giành được viên Phá Vương Đan từ trong tay của Sở gia, hắn lại cảm thấy rất phấn khích, nhưng khi nghĩ đến 1 tỷ 400 triệu viên linh thạch hạ phẩm thì lòng của hắn lại tiếc đau như cắt.
Dù sao thì những thứ này đều là linh thạch, cho dù Hồng gia bọn họ đứng đầu bốn đại gia tộc, một lúc tiêu hao nhiều linh thạch như vậy cũng đủ để Hồng gia bọn họ tổn thương nhất thời…
- Nhưng may mà chỉ cần hắn có thể đột phá đến Vương cảnh thành công, đến lúc đó sẽ...
Sau khi bình tĩnh lại một lúc, Hồng Chiến đã ngừng kích động trong lòng.
- Để Vương huynh huynh chê cưới rồi.
...
Mặt khác, đấu giá kết thúc, cũng có người chuẩn bị rời khỏi đấu giá phòng.
- Lâm đại ca, chúng ta đi chứ?
Sở Yên hỏi
- Được rồi, Yên nhi.
Hắn hơi quay đầu lại và liếc nhìn về phía gian phòng nơi Hồng gia đang ở, một vẻ khó hiểu hiện lên trong mắt ta hắn.
- Đừng lo lắng, Lâm tiểu tử, ta đã theo dõi chỗ đó rồi.
Giọng nói của Dược lão vang lên trong tâm trí của Lâm Dạ.
- Dược gia gia, người kia có phát hiện không?
- Yên tâm đi, cường giả như Vương cảnh căn bản sẽ không phát hiện ra.
Lão giả tự tin nói.
Mặc dù bây giờ hắn chỉ là tàn dư linh hồn, không còn là lúc còn ở đỉnh cao, nhưng cũng sẽ có một số thủ đoạn khó lường, như người tu luyện căn bản tìm không ra.
Chỉ cần dùng lực lượng tinh thần dò xét một chút, chỉ cần người kia không phải là cường giả Vương cảnh thì sẽ không phát hiện ra hắn.
Dĩ nhiên, hắn sẽ không làm những việc như phá vỡ kết giới của gian phòng để dò xét.
Nếu hắn thật sự làm điều đó, hắn chắc chắn sẽ bị cường giả Vương cảnh ở Trân Bảo các phát hiện ra.
Mặc dù ta hắn đã từng rất lợi hại và bá đạo, nhưng đó là vào thời điểm đó, còn bây giờ hắn chỉ là một linh hồn còn sót lại mà thôi.
Mặc dù có một số phương pháp, nếu bộc phát ra cũng có thể chống lại cường giả Vương cảnh, nhưng dù sao cũng không đủ lâu, chỉ có thể dùng khi cần cứu tính mạng.
Và nếu loại sức mạnh này thật sự bùng phát, hắn có thể rơi vào trạng thái suy yếu hoặc thậm chí hôn mê.
Một khi hắn thật sự hôn mê, trừ phi có cấp Thánh, thậm chí là cấp Thần có thể bồi bổ linh hồn thì mới có thể khôi phục được hắn.
Vì vậy, trừ khi thật nguy cấp, nếu không thì hắn nhất quyết sẽ không sử dụng phương pháp đó.
Khi Vương Đằng và Hồng Chiến bước ra khỏi gian phòng, Vương Đằng cảm giác thấy có thứ gì đó nhưng không hề biểu hiện ra một chút khác thường nào, trên mặt vẫn nở nụ cười dịu dàng như vậy.
Còn mấy người bên cạnh hắn thì bọn họ cũng không để ý.
- Hẳn là người này, khí tức trên người có chút khó hiểu, nhưng vẫn không thể che giấu được sự dò xét của ta, tu vi Thiên Võ cảnh hậu kỳ, đây cũng không phải là dạng yếu đuối... Chà, vẻ ngoài này cũng thật là…
Điều mà Dược Lão không biết đó là tất cả những gì hắn có thể phát hiện ra bây giờ thật sự là do Vương Đằng cố ý biểu lộ ra.
Điều mà hắn thậm chí không biết là vào lúc này, Lâm Dạ, người cho hắn ở nhờ cũng đang bị nhắm đến.
Sau khi Vương Đằng mua đủ loại yêu đan, hắn mang Hổ Nữu trở về, từ lúc đó hắn vẫn nhìn chằm chằm vào gian phòng của tứ công chúa Sở gia.
Bởi vì hắn tu luyện Khi Thần Bảo Thuật cho nên mới không có người phát hiện ra.
- Đinh, phát hiện bên cạnh ký chủ xuất hiện khí vận chi tử, nếu săn giết thành công khí vận cho tử thì có thể cướp khí vận của đối phương, nhận được rất nhiều phần thưởng.
Nghe được hệ thống nhắc nhở trong đầu, trong mắt Vương Đằng lóe lên một tia sáng.
- Quả nhiên khí vận chi tử đã xuất hiện. Hễ có chuyện lớn diễn ra thì khí vận chi tử nhất định sẽ xuất hiện…
- Tuy nhiên, hắn có vẻ có được một cái cường giả tàn hồn…
Vương Đằng hơi híp mắt lại.
Hắn đang cân nhắc xem có nên giết chết khí vận chi tử ngay tại chỗ hay không?
Với thực lực của Vương Đằng bây giờ, tăng thêm bảo vật trên người, hắn đã càng ngày càng tự tin.
Trong quá khứ, tu vi của hắn thấp, tu vi mạnh hơn hắn ở Vương Triều Đại Càn có rất nhiều, hắn hành động vẫn còn rất lo lắng nhưng với thực lực hiện tại thì hắn đã là tồn tại vô địch, cho dù là ở Vương Thất và đế quốc cũng không làm gì được hắn.
Với sức mạnh như vậy, hắn cũng có thể đảm bảo được sự an toàn cho mình.
- Nếu bây giờ hành động thì sẽ có 90%... Không, 60% chắc chắn thành công.
Vương Đằng nhướng mày, như thể đang suy nghĩ điều gì đó:
- Nơi này thuộc phạm vi của Trân Bảo các, người của Trân bảo Các sẽ sớm chú ý... Sẽ rất tệ nếu những cường giả của Trân Bảo Các đến…
Điều hắn lo lắng là cô bé tên Hạ Mộng Dao kia vì phía sau cô ta có một vị Thánh Nhân lão tổ.
Sẽ thật tồi tệ nếu vị Thánh Nhân lão tổ của Hạ gia đó đến gây rối khi hắn ra tay sát hại khí vận chi tử.
Khi khí vận chi tử rơi vào tuyệt cảnh sẽ luôn có một số chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Mặc dù xác suất dẫn đến vị Thánh Nhân lão giả của Hạ gia không cao, nhưng những việc như vậy vẫn phải đề phòng.
Mặc dù Vương Đằng có lòng tự tin và khả năng chống lại cường giả Hoàng cảnh trong Vương Thất, thậm chí là cường giả Đế cảnh trong Vương Thất, nhưng hắn vẫn rất kiêng kỵ đối với cường giả Thánh cảnh.
Dù sao thì tu vi của hắn cũng chỉ là Vương cảnh tầng chín mà thôi, còn chưa tới Đế cảnh, hắn không rõ ràng lắm là có thể dùng thủ đoạn gì để đối phó với cường giả Thánh cảnh.
Có thể những vị Thánh cảnh này có Thần khí trên người cũng không chừng, và nếu là như vậy thì những vị cường giả Thánh cảnh này tuyệt đối không thể xem thường.
Huống chi, trên người khí vận chi tử kia còn có tàn dư linh hồn của một cường giả, có lẽ sẽ có sát chiêu gì đó.
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Vương Đằng vẫn quyết định tạm thời không làm gì cả, cho đến khi rời khỏi phạm vi Trân Bảo Các.
Khi Dược Lão đang điều tra người của Hồng Chiến, Lâm Dạ cũng cảm thấy rõ ràng một làn sóng ác ý.
Thật đáng tiếc là hắn ta không tìm thấy gì cả.
- Có chuyện gì sao, Lâm tiểu tử?
Dược Lão hỏi dò.