Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 319 - Chương 319. Thì Ra Là Bọn Họ

Chương 319. Thì Ra Là Bọn Họ Chương 319. Thì Ra Là Bọn Họ

- Không có gì, có lẽ vừa rồi là ảo giác của ta thôi, đúng rồi, Dược gia gia, người đấu giá được ba mảnh giấy là ai, ông có phát hiện ra không?

Trong lòng Lâm Dạ thầm hỏi.

- Yên tâm đi, lão phu đương nhiên là dễ dàng bắt được, hắn ta chỉ là Thiên Võ cảnh hậu kỳ tu sĩ mà thôi, ba mảnh giấy bán đấu giá sở dĩ có lẽ là bởi vì hắn ta đã từng thấy những thứ tương tự trước đây.

Dược lão nói.

- Tuy nhiên, vẻ ngoài của người đó có vẻ tốt hơn so với Lâm tiểu tử ngươi …

...

- Hồng gia chủ!

Ngay khi Hồng Chiến và những người khác chuẩn bị bước ra khỏi Trân Bảo các thì một giọng nói phấn khích vang lên từ phía sau họ.

Hồng Chiến và những người khác nhìn lại, thấy hai người đàn ông trung niên, một người phụ nữ xinh đẹp và một người không quen biết đang đi về phía họ.

- Ngươi là ai?

Hồng Chiến nghi ngờ hỏi.

Khí tức của những người này cũng không mạnh, mạnh nhất cũng chỉ là Võ cảnh tầng bảy, vị còn lại là Võ cảnh tầng một còn những người khác thì cảnh giới cũng chưa đạt tới tu vi Địa Võ cảnh.

- Hồng gia chủ, ta là Trương Mẫn của Trương gia.

Một người đàn ông trung niên nhanh chóng cung kính đáp.

- Trương gia, Trương Mẫn?

Hồng Triển càng khó hiểu, chắc chắn hắn đã mình chưa từng gặp qua những người này.

- Hồng gia chủ, cha ta là gia chủ Trương gia, Trương Thiên Đức.

Trương Mẫn cẩn thận nhắc nhở.

Nghe thấy ba chữ Trương Thiên Đức, Hồng Chiến lập tức phản ứng lại, rốt cuộc cũng nhớ tới lai lịch của gia tộc này:

- Thì ra là con trai của Trương gia, gần đây Trương gia chủ có khỏe không?

- Hồng gia chủ, cha ta hắn rất tốt.

Trương Mẫn vội vàng nói.

Thấy Hồng gia chủ biết cha hắn, hắn cũng thở phào nhẹ nhõm.

Suy cho cùng, ở Vương Thành, Trương gia và Hồng gia của hắn ta hoàn toàn không cùng cấp độ.

- Ngươi gọi chúng ta lại là có chuyện gì hay sao?

Hồng Chiến hỏi.

- Cái này... Hồng gia chủ, ta vừa thấy ngươi nên muốn tới chào hỏi.

Trương Mẫn lo lắng nói.

Thành thật thì hắn chỉ phản ứng theo bản năng khi vừa rồi nhìn thấy bóng dáng của gia chủ Hồng gia.

Trương gia mới gia nhập trận doanh của Hồng gia, bọn họ không có liên quan gì với một nhân vật như trưởng bối Hồng gia.

- À thì ra là như vậy, ta còn có việc khác phải làm, trước hết sẽ không ở lại đây với các ngươi được.

Hồng Chiến nói xong thì nói với Vương Đằng đang đứng ở bên cạnh:

- Vương huynh, xin mời.

Vương Đằng nhìn Trương Mẫn và những người khác với một nụ cười ấm áp trên khuôn mặt, sau đó cùng Hồng Chiến và những người khác rời khỏi.

Về phần Trương mẫn và những người khác, họ bối rối đứng yên tại chỗ, nhìn Hồng Chiến và những người khác rời khỏi.

Vốn tưởng rằng có thể nói với gia chủ Hồng gia một vài câu, nhưng cuối cùng lại không cho bọn họ một cơ hội nào.

Nhưng cũng đúng, nếu cha của hắn đích thân đến thì có lẽ còn có thể, về phần mấy người bọn họ, có lẽ trong mắt gia chủ Hồng gia không cần thiết phải không?

Nhưng người bên cạnh gia chủ Hồng gia, e rằng thân phận không đơn giản, có lẽ cũng là một nhân vật có thế lực.

Nhìn tình hình vừa rồi, hiển nhiên thân phận cũng không khác gia chủ Hồng gia cho mấy.

Và cuối cùng, hắn ta lại nở một nụ cười ấm áp với họ.

Có vẻ như đang nhìn em gái của hắn...

Trương Mẫn liếc nhìn em gái của mình là Trương Như, tư sắc của cô cũng không tệ, nhưng thật đáng tiếc là đã kết hôn với Dương Thiên.

Nếu không thì...

- Ca ca, vừa rồi là gia chủ Hồng gia sao?

Dương Thiên Vấn hỏi.

Mặc dù hắn đã ở Vương Thành một thời gian, nhưng hắn chưa chính mắt nhìn thấy gia chủ Hồng gia.

- Đúng vậy.

Trương Mẫn gật đầu.

Lấy chỗ đứng hiện tại của hắn ở trận doanh của Hồng gia, cũng là chỉ có một chút quan hệ với trưởng lão Thiên Võ cảnh của Hồng gia.

- Không sai, vị đó là gia chủ Hồng gia.

Trương Mẫn gật đầu nhẹ một cái.

Hắn ở tại Vương Thành nhiều năm như vậy, hình dáng của một số nhân vật tiếng tăm, hắn nhất định sẽ nhớ, nếu không như thế lỡ như có lúc trêu chọc trúng cường giả gây họa sát thân thì sao.

Đây là một trong những kỹ năng cần phải có để sinh tồn ở vương thành.

Phía sau hắn, con trai không nên thân này cũng sẽ phải học tập những chuyện này.

- Đại ca, người đứng ở bên cạnh gia chủ Hồng gia là ai?

Dương Thiên Vấn hỏi.

Hắn luôn có cảm giác ánh mắt của người vừa nảy nhìn hắn có chút kỳ quái.

- Ta cũng không biết.

Trương Mẫn lắc đầu rồi nói:

- Nhưng mà có thể đứng cùng với gia chủ Hồng gia thì có thể hắn là một nhân vật lớn, hoặc chắc hẳn là một vị cường giả, chí ít cũng là cường giả Thiên Võ cảnh.

Nói đến đây, trong mắt Trương Mẫn lóe lên một tia sáng, nếu như hắn cũng được đãi ngộ như vậy thì…

Bất quá việc này vẫn phải suy tính từng chút bởi vì Trương gia bọn họ vẫn còn là quá yếu.

Nghe đại ca trả lời, Dương Thiên cũng thở dài một hơi, hắn chắc sẽ không trêu chọc đến nhân vật có thực lực cường đại như vậy đâu, nếu là chọc phải nhân vật có thực lực cường đại như vậy thì chỉ sợ hắn cũng sẽ không sống được yên ổn tới bây giờ.

Chuyện vừa rồi có lẽ chỉ là ảo giác của hắn mà thôi.

Nhưng mà khi hắn nhìn thấy vẻ mặt của thê tử hắn, trong lòng hắn nhất thời lại một lần nữa khẩn trương hẳn lên, không phải là đã…

Chỉ thấy lúc này, Trương Như đang có chút ngây ngốc nhìn về phía trước.

Người vừa rồi lớn lên cũng thật là quá đẹp trai rồi, nếu hắn nhìn trúng …Sẽ không, sẽ không…

Dương Thiên có chút không dám nhớ lại nữa, hắn đều cảm thấy đến vương thành là một sai lầm, lúc trước là đại thiếu gia của Lục gia, bây giờ lại xuất hiện thêm…

- Nàng có muốn không, ta sẽ mang nang rời khỏi nơi thị phi này?

Trong lòng Dương Thiên toát ra một suy nghĩ như vậy.

- Đi thôi, lần này Trương gia chúng ta xem như là đứng về đúng phía rồi, sau này Trương gia chúng ta cũng sẽ có chỗ dựa phía sau.

Đúng lúc này, giọng nói hưng phấn của Trương Mẫn truyền tới.

- Sao vậy? Đại ca, vừa rồi huynh vừa nói cái gì?

Trương Như lấy lại tinh thần đột nhiên hỏi.

- Ta vừa mới nói, lần này Trương gia chúng ta đứng về đúng phía rồi, sau này Trương gia chúng ta cũng sẽ có người chống lưng phía sau.

Trương Mẫn truyền âm nói với hai phu thê Dương Thiên.

Bình Luận (0)
Comment