Nghe vậy, mọi người Trương gia đều phản ứng lại.
- Không sai, có thể đúng như Trưởng lão Trương Khôn đã nói. Thấy chúng ta đang đến gần Hồng gia, người trong Hoàng tộc đã bí mật giết hai người để cảnh cáo Trương gia chúng ta, và thậm chí còn cảnh cáo một số gia tộc khác. Các gia tộc trong trận doanh của Hồng gia.
Lý do vợ chồng Dương Thiên bị giết có lẽ chỉ để cảnh báo chúng ta, không để gia tộc của chúng ta can thiệp vào cuộc đấu tranh giữa Hồng gia và Sở gia.
- Đúng vậy, ý ta cũng vậy.
…
- Gia chủ, chúng ta nên làm thế nào bây giờ?
- Cái này…
Vẻ mặt Trương Thiên Đức cũng là phiền muộn.
Nguyên nhân chính là hiện tại chuyện này đã quá lớn, ngay cả cái chết của con gái ông cũng không đáng nhắc đến trước mặt chuyện này.
- Gia chủ, theo ta thấy, hoàn toàn đứng về phía Hồng gia thì tốt hơn. Dù sao Sử gia thắng thì Trương gia chúng ta có thể sẽ không vui.
Một trưởng lão của Trương gia đứng lên nói.
- Đúng vậy, nhị trưởng lão nói đúng. Vì chúng ta đã sớm lựa chọn đứng về phía Hồng gia nên Sở gia nhất định sẽ không dung túng chúng ta. Nếu Sở gia thắng, vậy bọn họ nhất định sẽ giết sạch chúng ta.
- Đúng vậy, gia chủ, bây giờ gia chủ Hồng gia đang đã có Phá Vương đan, không bao lâu nữa Hồng gia sẽ lại có một vị cường giả Vương cảnh. Đến lúc đó Hồng gia nhất định sẽ thắng, chỉ cần Trương gia chúng ta theo sát, sau này Trương gia chúng ta cũng sẽ có chỗ đứng ở Vương Thành.
- Nếu chúng ta đứng về phía Hồng gia, có thể lát nữa Sở gia sẽ tấn công Trương gia chúng ta, làm gương cho người khác…
- Hừ, Sở gia có dám làm thế vào lúc này sao?
- Sao lại không dám, Trương gia chúng ta chỉ là một gia tộc nhỏ, nếu như cường giả Thiên Võ cảnh hậu kỳ tự mình ra tay thì sao?
…
- Gia chủ, ngài cảm thấy nên làm như thế nào?
- Tất cả các thành viên trong Trương gia đều nhìn vào gia chủ Trương Thiên Đức, người đứng đầu gia tộc.
- Cái này…
Trương Thiên Đức cân nhắc một lúc trước khi nói:
- Nếu Sở gia thắng, họ nhất định sẽ giết sạch Trương gia chúng ta, Trương gia chúng ta chỉ có thể đứng về phía Hồng gia, huống chi Hồng gia đã đấu giá được viên Phá Vương đan, sợ rằng sẽ có một cường giả cấp Vương cảnh khác xuất hiện, đến lúc đó, cơ hội chiến thắng của Hồng gia sẽ còn lớn hơn.
- Tuy nhiên, để đề phòng thì Trương gia chúng ta phải chuẩn bị một chút. Từ giờ trở đi, một số người trẻ tuổi có thiên phú và trẻ nhỏ trong một số gia tộc sẽ được phái ra khỏi Hoàng Thành để tránh tai họa có thể xảy ra với Trương gia, để tránh trường hợp ngay cả huyết mạch của Trương gia cũng không để lại được.
Trương Thiên Đức nặng giọng nói.
- Đúng vậy, gia chủ nói rất đúng, huyết mạch Trương gia nhất định phải bảo tồn.
Giọng nói của lão nhân vang vọng.
- Gia chủ có ý kiến hay!
- Gia chủ, chuyện huyết thống không nên xem thường, Trương Mẫn và ta nguyên ý hộ tống con cháu của Trương gia ra khỏi thành, như vậy cũng có người chăm sóc lẫn nhau.
Trương Khôn đề nghị.
...
Ở sâu trong cung điện, một lão giả xuất hiện trước cửa một cung điện.
- Hoàng thượng, thần đã trở lại.
- Viên Phá Vương đan đã được Hồng gia đấu giá thành công rồi sao?
Giọng nói trầm ấm của Sở Hùng vang lên.
- Vâng, thưa bệ hạ.
Lão giả nói.
Kỳ thực trong lòng hắn vẫn còn có chút nghi hoặc, xét về tài lực, Vương Thất bọn họ nhất định mạnh hơn Hồng gia, tại sao bệ hạ lại để cho gia chủ Hồng gia đấu giá được viên Phá Vương đan đó chứ? Có phải hắn là một vị vua mạnh mẽ không?
Tuy nhiên, có một số điều mà bệ hạ không nói và họ không thể hỏi. Cho nên hắn quay về trước!
- Vâng, thưa bệ hạ!
Trong cung điện, trong mắt Sở Hùng lóe lên một tia sáng:
- Hồng gia? Bây giờ hãy xem hoàng đế ta nhanh hơn hay Hồng gia các ngươi nhanh hơn.
Mấy ngày kế tiếp, vương thành lại lâm vào trong bình tĩnh quỷ dị, những gia tộc, tổ chức, bang phái có chút thực lực thì đều bắt đầu thu nạp nhân thủ, ngay cả mấy gia tộc con cháu ngày thường thích đi Bách Hoa lâu, Ngọc Hương các cũng bị nghiêm lệnh yêu cầu đợi trong nhà.
Trong đó cũng có một chút gia tộc giông như là Trương gia, âm thầm đưa huyết mạch ưu tú trong gia tộc ra khỏi vương thành, để phòng bất trắc.
Nhưng mà cũng có mấy nơi không bị ảnh hưởng chút nào, đó chính là Võ Đấu Trường, Trân Bảo các, Thiên Cơ lâu, và Phủ tam hoàng tử.
Hồng gia.
Lúc này, Hồng gia đã trận địa sẵn sàng đón quân địch, đại trận gia tộc sớm đã mở ra, cao thủ Linh Võ cảnh trở lên trong gia tộc đều đã xuất quan, phân tán ra khắp các khu vực trong Hồng phủ, từng đội từng đội hộ vệ mặc giáp đen tuần tra qua lại.
ở sâu trong Hồng phủ có một mật thất.
Lúc này, xung quanh mật thất này đã sớm bị cường giả âm thầm bảo vệ, khí tức Địa Võ cảnh cũng không dưới mười vị, khí tức của cường giả Thiên Võ cảnh có cũng không dưới năm vị, thậm chí ngay cả lão tổ Hồng gia cũng âm thầm nhìn chăm chú về nơi này.
Ánh mắt lão tổ Hồng gia Hồng Nhan ngẫu nhiên đảo qua mật thất, trái tim trong ngực hắn cũng đập mạnh hơn:
- Nhanh, nhanh, chỉ cần chờ Chiến nhi đột phá thành công thì sẽ có thể hạ thủ đối với Sở gia, đến lúc đó bằng vào hai đại Vương cảnh ta và Chiến nhi thì nhất định có thể hủy diệt Sở gia. Hồng gia ta nhất định có thể thành công thay thế Sở gia!
Đây vẫn luôn là giấc mộng trong lòng hắn, làm lão tổ Hồng gia, hắn vẫn muốn để Hồng gia càng ngày càng lớn mạnh.
Hiện tại, Hồng gia bọn họ là gia tộc đứng đầu trong vương thành, nhưng như thế vẫn chưa đủ, phía trên Hồng gia bọn họ còn có một Vương Thất, đây chính là trở ngại Hồng gia bọn họ tiến lên.
Hiện tại có cơ hội trừ bỏ trở ngại này, hắn quyết không thể bỏ qua cơ hội này.
Chỉ cần chờ Hồng Chiến đột phá Vương cảnh, Hồng gia bọn họ sẽ có thể động thủ.
Một gia tộc không có dã tâm, không làm hành động lớn thì không phải là một gia tộc tốt.
Còn về làm như vậy sẽ có ảnh hưởng gì hay không, con dân Vương Triều Đại Càn sẽ nhìn Hồng gia bọn họ như thế nào thì còn quan trọng sao?
Chỉ cần Hồng gia bọn họ thay thế Sở gia của Vương Thất thành công, qua mười mấy hơn trăm năm sẽ còn mấy người nhớ đến Vương Thất trước đó, đến lúc đó bọn họ sẽ chỉ nhớ đến Vương Thất Đại Càn là Hồng gia.