Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 345 - Chương 345. Tiến Bộ Thần Tốc

Chương 345. Tiến Bộ Thần Tốc Chương 345. Tiến Bộ Thần Tốc

Trong hoàng cung.

Nhóm người Hồng gia và Sở gia sớm đã ngừng chiến đấu, hai nhà đang giận dữ nhìn nhau.

Tuy rằng hai bên đều có người chết trận, nhưng lúc này hai nhà lại rất kiềm chế.

Bọn họ cũng hiểu được, trước mắt không phải là lúc tiếp tục liều chết liều sống.

Chờ đợi tại chỗ trong một thời gian dài và cuối cùng Sở Hùng vẫn quyết định phái người đến nơi Vương Đằng và Dược lão chiến đấu xem một chút.

Dù sao nơi này cũng là hoàng cung, bất kể xảy ra chuyện gì hắn đều phải đi tìm hiểu một ít tình huống.

Rất nhanh Sở Hùng lập tức phái một vị trưởng lão Sở gia đi qua, mà lão tổ Hồng gia cũng vội vàng để cho một vị trưởng lão Hồng gia đi theo.

Không bao lâu sau, trưởng lão hai nhà đều tự truyền lại tin tức.

- Đây là?

Nhìn khu vực này còn tàn tạ hơn so với phế tích, người của Hồng gia và Sở gia thật lâu không nói gì.

......

Sau khi phát hiện Hồng gia và Sở gia không tiếp tục chiến đấu nữa, Vương Đằng lập tức rời khỏi hoàng cung.

Bây giờ tâm tư của hcủa ắn đều đặt ở việc hấp thu luyện hóa Thần nguyên và Thánh nguyên để tăng lên tu vi, những thứ khác đều bị hắn đặt sang một bên.

Dù sao thì hắn đã giết ba người Võ Đấu Trường, ai biết người của Võ Đấu Trường có thể đến điều tra hay không, khi nào sẽ đến Vương triều Đại Càn điều tra?

Tuy rằng hắn cảm thấy người Võ Đấu Trường không phát hiện được cái gì, thế nhưng nên tăng lên tu vi vẫn là việc phải làm đầu tiên.

Dù sao thì chỉ cần có tu vi thực lực thì mới có thể đối mặt với các loại sức mạnh phiền toái.

Huống chi bây giờ hắn đang còn có mấy thứ tốt để tăng lên tu vi trên phạm vi lớn như Thánh nguyên và Thần nguyên.

Có thứ tốt giữ lại không cần đó chính là quá ngu, chẳng lẽ còn phải chờ gặp phải nguy hiểm sau đó lại hấp thu luyện hóa à?

Sau khi trở lại trang viên, Vương Đằng lập tức mang theo Hổ Nữu rời khỏi Vương Thành và bay về phía dãy núi Âm U.

Ở lại Vương Thành vẫn có chút không ổn thỏa, có phân thân của hắn ở nơi đó quan sát là được rồi.

Lần này, hắn trước tiên phải tăng lên một đợt tu vi, sau đó lại đi dò xét nơi thần bí này có cái gì.

Về phần Võ Đấu Trường có thể điều tra ra cái gì hay không thì cũng phải chờ hắn xuất quan rồi nói sau.

...

Vương Đằng vừa tiến vào tháp Hạo Thiên đã lập tức đi xem hai đồ đệ của mình một chút, phát hiện hai người đang cố gắng tu luyện, hắn cũng không đi qua quấy rầy hai người.

Trở lại nơi tu luyện của mình, Vương Đằng lấy Thần nguyên từ trong không gian hệ thống ra.

Đây là một đoàn chất lỏng lóe ra bạch sắc lắp lánh, vừa lấy ra Vương Đằng đã lập tức cảm thấy linh khí xung quanh bắt đầu bạo động, điên cuồng vọt tới đoàn chất lỏng này.

Vương Đằng thậm chí cảm nhận được từng đạo khí tức pháp tắc ở trong đoàn chất lỏng này.

- Quả nhiên là thứ tốt!

Trong mắt hắn hiện lên một tia vui mừng.

- Cũng không biết sau khi luyện hóa thứ này hoàn toàn thì có thể đột phá đến tu vi gì?

Không nghĩ nhiều nữa, Vương Đằng ngồi xếp bằng nhắm mắt vận chuyển công pháp.

Một luồng năng lượng kỳ dị từ trong Thần nguyên tách ra, sau đó dẫn vào trong cơ thể hắn.

Một luồng năng lượng dồi dào mà to lớn bộc phát trong cơ thể Vương Đằng, thân thể hắn khẽ run lên, thậm chí trên mặt còn xuất hiện một tia đỏ ửng, giống như vừa uống thuốc đại bổ.

Hắn vận chuyển công pháp trong cơ thể để hấp thu năng lượng dồi dào này.

Một vòng...

Hai vòng...

......

Ước chừng qua gần bốn mươi phút, Vương Đằng mới hấp thu hết năng lượng này trong cơ thể.

Hắn mở hai mắt ra, trong mắt của hắn lộ ra vẻ vui mừng:

- Quả nhiên là vật đại bổ nha, nếu như hấp thu luyện hóa toàn bộ thì ít nhất cũng có thể đột phá đến Đế cảnh, tiếp tục hấp thu luyện hóa!

Đồng thời Vương Đằng cũng phát hiện ra một vấn đề, đó chính là mặc dù Thần nguyên rất tốt, nhưng cũng không phải người bình thường có thể hấp thu luyện hóa được, dù sao thì năng lượng này thật sự quá rất dồi dào, người tu vi yếu luyện hóa chỉ sợ thân thể sẽ ngay lập tức nổ tung, trở thành một đóa pháo hoa màu máu.

Nhưng mà tất cả những chuyện này đối với Vương Đằng mà nói hoàn toàn không phải là vấn đề.

Rất nhanh, hắn đã lần thứ hai lâm vào trong tu luyện, trên mặt hắn xuất hiện vẻ mặt hưởng thụ.

Không cách nào, vì công hiệu của Thần nguyên thật sự là quá cường đại, hiệu quả tốt hơn đan dược không biết bao nhiêu lần, còn có lợi hấp thu luyện hóa, thỉnh thoảng còn có từng đạo lĩnh ngộ pháp tắc xuất hiện trong đầu Vương Đằng, điều này tăng nhanh tốc độ lĩnh ngộ pháp tắc của hắn.

Thời gian cứ như vậy trôi qua từng chút một, Vương Đằng có thể cảm thấy rõ ràng mình mỗi thời mỗi khắc đều trở nên mạnh mẽ.

Cứ như vậy kéo dài ba ngày, khí tức trên người Vương Đằng cũng đạt tới một điểm tới hạn, đột nhiên xung quanh linh khí bắt đầu khởi động, điên cuồng tràn vào trong thân thể Vương Đằng.

- Ong ong!

Một đạo khí tức cường đại từ trên người Vương Đằng tản ra, càn quét qua bốn phương tám hướng.

Một đôi mắt như sao đột nhiên mở ra, giống như đá Hắc Diệu chiếu sáng rạng rỡ, như tinh không thâm thúy mê người, giống như ẩn chứa một loại lực lượng thần bí và một loại khí tức hủy diệt khủng bố nào đó.

- Hoàng cảnh sao?

Vương Đằng cảm nhận được lực lượng dồi dào trong cơ thể, trong lòng tràn ngập cảm xúc thỏa mãn.

Không có gì làm cho hắn vui vẻ như tăng lên tu vi và thực lực.

Coi như là trước kia lúc tặng ấm áp cho người ta, cũng không có như lúc này làm người ta thỏa mãn.

- Tiếp tục!

Nhìn thoáng qua Thần nguyên không có giảm bao nhiêu, Vương Đằng lần thứ hai nhắm mắt tu luyện.

Từng luồng năng lượng bị hắn dẫn vào trong cơ thể hấp thu luyện hóa, hắn tựa như một luồng động cơ không ngừng vận chuyển, một khắc cùng không ngừng động.

Loại cảm giác này tựa như lên xe tốc độ cao, căn bản không có cách nào dừng lại, chủ yếu nhất vẫn là loại cảm giác này không cách nào dùng chữ sảng khoái để biểu đạt.

Thời gian cứ như vậy trôi qua từng ngày, Thần nguyên cũng chậm rãi trở nên nhỏ đi từng ngày, mà khí tức trên người Vương Đằng cũng càng ngày càng cường đại.

Bốn ngày sau, Vương Đằng thuận lợi đột phá đến Hoàng cảnh tầng hai.

Lại qua sáu ngày, Vương Đằng đột phá đến Hoàng cảnh tầng ba.

Bình Luận (0)
Comment