Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 352 - Chương 352. Còn Không Ra À?

Chương 352. Còn Không Ra À? Chương 352. Còn Không Ra À?

Tuy nhiên, Giang Quân vẫn không vội vàng ra tay mà hắn cẩn thận kiểm tra xung quanh và chỉ sau khi xác định rằng xung quanh chỉ có mấy đạo khí tức Vương cảnh, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Đối với Âm U nhất tộc dày đặc xung quanh hắn, hắn cũng không để tâm cho lắm.

Mặc dù hắn mới đột phá đến Vương cảnh chưa được bao lâu, nhưng đối phó với một tộc quần chỉ có vài Vương cảnh cũng là quá đủ.

Về phần vì sao thế lực của Vương Thất Đại Càn không hành động, hoặc là bọn họ không phát hiện ra, hoặc là thực lực không đủ.

Một khí tức mênh mông từ trên người Giang Quân phát ra.

Phía dưới, Âm U nhất tộc cũng phát hiện ra vị khách không mời trên bầu trời.

Một loạt bóng đen bay lên trời, nhìn Vương Đằng với ánh mắt lạnh lẽo.

Mặc dù khí thế của người trước mặt rất cường đại, nhưng trong mắt Âm U nhất tộc lại không có chút sợ hãi nào.

- Xoẹt, xẹt, xẹt!

Ba bóng đen với khí tức cường đại hơn bay ra khỏi mặt nước đen kịt, thân hình cao lớn rắn chắc, ngưng thực hơn, trong con ngươi của nó, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.

Từ trong miệng của Âm U chi tộc phát ra một loạt tiếng tru, sóng âm vô hình tấn công về phía Giang Quân.

Đây là khả năng đặc biệt của chủng tộc bọn chúng, tiếng tru của chúng có thể tấn công thần hồn của kẻ thù.

Hiển nhiên bọn chúng cũng nhìn thấy thực lực của kẻ địch, vì vậy dưới sự lãnh đạo của ba vị Vương, bọn chúng đã phát động một cuộc tấn công thần hồn về phía kẻ địch trên bầu trời.

- Ông...

Những làn sóng âm thanh liên tục đánh thẳng vào tâm trí của Giang Quân. Dù hắn có là cường giả Hoàng cảnh, lại thêm đã tu luyện thuật phòng ngự thần hồn nhưng cũng bị tiếng tru tấn công liên tục chống đỡ, mặt của hắn cũng trở nên tái nhợt.

Không phải trong lần điều tra lần trước hắn không gặp phải tộc Âm U, nhưng số lượng tộc Âm U lần đó ít hơn bây giờ rất nhiều, tu vi của bọn chúng cũng không mạnh bằng những tộc Âm U này.

Không ngờ hắn do sơ ý mà suýt chút nữa bị thương, may mà hắn là cường giả Đế cảnh, nếu không lần này có lẽ đã chật vật chạy trốn rồi.

- Đi tìm cái chết!

Đôi mắt của Giang Quân hoàn toàn trở nên lạnh lẽo.

Sau lưng hắn đột nhiên xuất hiện một bóng người khổng lồ cao ba ngàn thước, tuy không nhìn rõ mặt nhưng khí tức của bóng người khổng lồ đó kinh thiên động địa.

Đây là khí tức thuộc về cường giả Hoàng cảnh - Pháp Tướng Thiên Địa.

Vào lúc bóng dáng khổng lồ kia xuất hiện, một số Yêu thú cường đại vốn sinh sống trong phạm vi ngàn dặm xung quanh đã điên cuồng chạy trốn về phía bên ngoài, chúng cảm thấy một lực lượng vô cùng nguy hiểm.

Một số yêu thú yếu hơn thì bị áp chế mạnh mẽ này đột ngột nghiền nát, những con còn sống thì cũng không dám di chuyển chút nào, bị đè nằm rạp xuống đất, không thể động đậy.

Những cự chưởng khổng lồ như từng ngọn núi giáng xuống trước mặt nhóm hắc y nhân, bao phủ mọi thứ trong bán kính mười dặm, không gian chúng rung chuyển tạo thành gợn sóng.

- Ngao~!

- Ngao~!

- Ngao~!

Những tiếng gào thét vang lên bên trong dãy núi yên tĩnh.

Mặc dù cảm nhận được sức mạnh của người trước mặt, nhưng Âm U nhất tộc không hề nao núng dù chỉ một chút.

Một loạt bóng đen, dẫn đầu bởi ba vị Vương, lao về phía Giang Quân giống như không sợ chết.

- Ầm...

Dưới những đại cự chưởng đánh ra, một số tộc nhân Âu U yếu ớt trực tiếp bị nổ tung, một số tộc nhân Âm U cường đại cũng bị bàn tay khổng lồ đánh bay, mặc dù bọn chúng không nổ tung, nhưng thân hình cũng mờ ảo đi một ít.

Mặc dù vậy, vẫn có vô số Âm U tộc nhân đang lao về hướng này.

- Ầm, ầm...

Giang Quân chỉ nhìn tất cả những điều này bằng ánh mắt lạnh lùng, trong mắt hiện lên một tia mỉa mai.

Theo hắn thấy thì đây là một nhóm kiến yếu ớt, hoàn toàn không biết tự lượng sức mình, cho dù có xuất hiện nhiều hơn nưa thì có thể làm gì?

Đây là sự tự tin với thực lực cường giả Hoàng cảnh của hắn.

Mà hắn vẫn không phát hiện ra là sau khi một ít tộc Âm U nhân cường đại bị tiêu diệt, một tia năng lượng mà mắt thường không thể nhìn thấy sẽ thoát ra khỏi cơ thể bọn chúng và bị nước hồ đen hấp thụ.

- Vù...

Một vài bóng đen cường đại hơn bay ra khỏi mặt nước đen kịt và tấn công về phía Giang Quân.

Có thêm những bóng đen cường đại này, tình thế đã cải thiện hơn rất nhiều, tuy rằng bọn họ vẫn có chút thua thiệt, nhưng ít nhất có thể miễn cưỡng đánh lại.

- Ầm...

Động tính khổng lồ lan ra xung quanh, đất đá bay tứ tung, cây cối nổ tung, trên mặt đất xuất hiện ổ gà. Dưới đại chấn trận chiến, mặt đất đã bị phá hủy nặng nề, ngoại trừ hồ nước đen.

Một số yêu thú vừa bị áp bức bởi sự cưỡng bức mạnh mẽ đó không thể di chuyển đã phải họa vô đơn chí chịu thảm họa này, một số khác thì trực tiếp đột tử, một số thì bị núi đá và cây gãy đè chết...

- Còn không ra sao?

Giang Quân liếc qua hồ nước đen, một tia sáng lóe lên trong ánh mắt.

Hắn có thể cảm nhận được trong hồ nước màu đen này vẫn còn một luồng khí tức cường đại chưa đi ra.

- Nếu ngươi không ra thì ta sẽ bắt ngươi phải đi ra!

- Ầm!

Ngay lúc này, khí tức của bóng người khổng lồ cao 3000 thước càng trở nên khủng bố hơn.

- Đây là?

Vương Đằng vừa mới đi ra khỏi Hạo Thiên Tháp cũng đã cảm nhận được động tĩnh từ xa.

Mặc dù trời đã tối nhưng trong nháy mắt hắn đã nhìn thấy bóng dáng to lớn ở phía xa.

- Hoàng cảnh à!

Vương Đằng liếc mắt đã nhận ra bóng dáng to lớn phía xa chính là Pháp Tướng Thiên Địa của cường giả Hoàng cảnh.

Mặc dù cho tới bây giờ hắn vẫn chưa từng sử dụng loại công pháp này, nhưng hắn vẫn biết về nó, dù sao thì hắn cũng không phải là không có công pháp Thần giai, huống chi trên đó còn ghi lại rất nhiều bí thuật.

Giống như muốn đột phá đến Đế cảnh thì cần phải lĩnh ngộ hình thái ban đầu của lĩnh vực.

Và điều này đòi hỏi sự hiểu biết, tài nguyên và một công pháp tốt, đây là những con đường tắt để đột phá cảnh giới của Đế cảnh thành công.

Nếu không thì cũng chỉ có thể từ từ chịu đựng qua thời gian chậm rãi, biết đâu một ngày nào đó có vận khí tốt sẽ đột phá.

- Vừa hay có thể dùng ngươi để thử chiêu!

Trong mắt Vương Đằng lóe lên một tia âm trầm.

Thật không thể tha thứ cho kẻ dám cướp đi cơ duyên mà hắn đang tìm kiếm được, người này không biết bây giờ hắn đang rất là nghèo hay sao?

Nếu hắn còn không xuất hiện kịp thời thì e rằng linh thạch và cơ duyên của hắn đã bị người đó cướp đi mất rồi.

Đúng vậy, hồ nước đen đó đã được Vương Đằng coi là của hắn.

Bình Luận (0)
Comment