Từng bóng người lần lượt lao về phía Giang Quân.
Đáng tiếc là trước khi đến gần Giang Quân thì bọn chúng đều đã bị một chưởng ảnh to lớn đánh bay, những kẻ yếu ớt hơn thậm chí còn bị quét sạch, chỉ có mấy vị Vương cảnh của tộc Âm U mới có thể chặn được công kích từ công pháp của Giang Quân.
Một loạt cơn bão năng lượng tàn nhẫn tàn phá mọi thứ xung quanh, trong bán kính trăm dặm, không có một ngọn cỏ.
- Ngươi còn không muốn đi ra sao?
Ánh mắt của Giang Quân trở nên lạnh lùng.
Mặc dù nếu tình trạng bế tắc này còn tiếp tục thì sớm muộn gì hắn cũng có thể giết hết những con quái vật da đen xung quanh hắn, nhưng hắn không định tiếp tục làm như vậy.
Chỉ nhìn thấy trong tay hắn là một món linh khí hình chiếc nhẫn, hắn đưa linh lực vào, chiếc nhẫn trở nên lớn hơn và một luồng nhiệt lượng dữ dội từ bên trong chiếc nhẫn tỏa ra.
- Diệt!
Một luồng năng lượng cuồng bạo đỏ thẫm lấy Giang Quân làm trung tâm, quét về phía xung quanh, nơi nó đi qua, từng tầng không gian lắc lư gợn sóng.
- Bùm...
- Phốc, phốc, phốc...
Phàm là những tộc nhân Âm U bị năng lượng công kích đỏ thẫm này đánh trúng đều sẽ bốc cháy.
- Ngao...
Với tiếng tru kêu gào thê lương, tộc nhân Âm U yếu ớt lần lượt bị thiêu chết không còn gì bởi năng lượng lửa nóng rực. Chỉ có một số tộc nhân Âm U cường đại vẫn còn có thể kháng cự.
Trong nháy mắt, phạm vi mấy chục dặm lập tức trống không, ngoại trừ mấy chục đạo hắc ảnh cường đại trên bầu trời, hắc hồ yên tĩnh cách đó không xa thì chỉ còn lại một mảnh đất cháy đen.
Giang Quân cũng không quá kinh ngạc đối với chiến tích này, một kích vừa rồi đã tiêu hao 20% linh lực trong cơ thể hắn, thành tích này không quá kỳ lạ.
Tuy rằng linh khí chiếc nhẫn mà hắn ta sử dụng chỉ là một món linh khí Thiên giai cực phẩm, không thể so sánh với một món Thánh khí, nhưng nó mạnh hơn nhiều so với linh khí Thiên giai cực phẩm thông thường.
Huống hồ bây giờ tui vi của hắn đang ở Hoàng cảnh, đủ để phát huy sức mạnh khủng khiếp của món linh khí này.
Nếu không phải mấy tên Vương cảnh này của tộc Âm U chặn lại đại bộ phận lực lượng thì e rằng toàn bộ cường giả tu vi phía dưới Vương cảnh đều sẽ bị tiêu diệt.
Tuy nhiên, ngay cả khi chúng còn sống sót qua đợt vừa rồi thì đã làm sao, dù sao bọn chúng vẫn sẽ chết mà thôi.
Mắt hắn nhìn những bóng đen của tộc Âm U còn sót lại.
- Ầm!
Ngay khi Giang Quân chuẩn bị tiếp tục tấn công thì có một tiếng động lớn truyền đến.
Chỉ nhìn thấy một bóng người cao ba thước bay ra khỏi mặt nước đen kịt của hồ nước, nó đen như mực, nhìn có phần giống con người, trên đầu có cặp sừng sắc nhọn và đôi mắt đỏ tươi, toát ra khí thế cực kỳ cường đại.
- Rốt cuộc ngươi cũng chịu ra ngoài rồi à?
Khi nhìn thấy bóng dáng này xuất hiện, vẻ mặt của Giang Quân trở nên nghiêm túc hơn.
Hắn phát hiện khí tức của thân ảnh này có chút kỳ quái, có lúc là Vương cảnh đỉnh phong, có lúc lại giống như đột phá đến Hoàng cảnh.
- Nhân loại, mau cút khỏi đây!
Một giọng nói khàn khàn phát ra từ miệng bóng đen, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào Giang Quân, rõ ràng là nó cũng chú ý đến sự cường đại của người trước mặt này.
So với những tộc Âm U nhân khác, thần trí bóng đen vừa xuất hiện rõ ràng mạnh mẽ hơn nhiều.
Nghe những gì bóng đen nói, Giang Quân có vẻ hơi ngạc nhiên.
Theo tin tức mà hắn ta nhận được, mặc dù thực lực Âm U nhất tộc rất cường đại, nhưng bọ chúng giống một nhóm quái thú hoang dã thiếu lý trí hơn, không có chút ý thức nào.
Mà con vừa mới xuất hiện bây giờ rõ ràng đã có trí tuệ.
- Nơi này có cái gì?
Trong mắt Giang Quân lóe lên một đạo tinh quang, hỏi ngược lại.
- Nhân loại, ngươi không cần biết, rời khỏi đây, ta có thể coi như không có chuyện gì.
Âm thanh khàn khàn tiếp tục vang lên.
- Ồ, thật sao? Nếu ta không rời khỏi thì như thế nào?
Hắn không thể cứ như vậy mà rời khỏi, hắn còn chưa biết bảo vật ở đây là gì.
Ngay cả khi khí tức của bóng người vừa xuất hiện có chút kỳ lạ, điều đó vẫn không ngăn được sự tò mò của hắn.
Sau khi giết bao nhiêu người của tộc Âm U nhân, Vương của bọn chúng lại muốn hắn rời đi, rõ ràng là có một bảo tàng nào đó mà nó không muốn hắn biết.
- Ngươi muốn chết!
Tiếng rống hung ác vang lên.
Sau khi nghe những lời nói của Giang Quân, bóng dáng cao lớn đột nhiên trở nên tức giận.
Hình dáng của nó lại trở nên lớn hơn, trở nên cao gần mười thước, trên người xuất hiện một bộ áo giáp màu đen, khí tức leo lên cảnh giới Đế cảnh.
Nhìn thấy cảnh này, khuôn mặt của Giang Quân trở nên nghiêm túc.
- Rất thú vị.
Vương Đằng ở trong bóng tối đã ngấm ngầm nhìn thấy mọi thứ trong mắt, trên khuôn mặt hắn nở một nụ cười không thể giải thích được.
Dưới Vạn Hồn Đồng của hắn, hắn đã thấy một điều gì đó khác biệt.
…