Nghĩ đến danh tính của những người đến dự yến tiệc tối nay, Dương Xương không quên nói với Sở Hạo đang ở bên cạnh một lần nữa:
- Sở huynh, huynh phải nhớ rằng không được xúc phạm bất cứ ai trong đó, nếu lỡ đắc tội với con cháu đích tôn của tám đại gia tộc thì khó tránh khỏi phiền phức.
Tối nay Dương Xương có thể dẫn Sở Hạo tham gia bữa dạ tiệc này, nhưng với thân phận của hắn thì cũng chỉ có thể dẫn một người đến tham gia yến tiệc.
Nếu không phải Sở huynh mới quen này ra tay hào phóng, trong thời gian ngắn lại bỏ ra rất nhiều linh thạch cho hắn, cho hắn chút đồ tốt thì hắn cũng sẽ không mang theo Sở Hạo tham gia yến tiệc tối nay.
Nhưng mà những điều cần dặn dò thì hắn đã căn dặn xong.
- Ta hiểu rồi, Dương huynh!
Sở Hạo cũng trịnh trọng nói.
Ngay sau đó, dưới sự dẫn dắt của Dương Xương, Sở Hạo đã đến cầu thang từ tầng sáu lên tầng bảy của Trân Vị lâu mà không gặp trở ngại gì.
Dương Xương lấy ra một tấm thiếp mời từ trong không gian giới chỉ và đưa nó cho thị vệ đang canh giữ tầng bảy.
Sau khi thị vệ liếc nhìn tấm thiếp mời thì trả lại tấm thiếp mời trong tay cho Dương Xương, cung kính nói:
- Mời hai vị!
Dương Xương gật đầu và dẫn Sở Hạo đến tầng bảy của Trân Vị lâu.
Không lâu sau, hai người đã đến tầng tám của Trân Vị lâu.
Trong đại sảnh không gian rất yên tĩnh và tao nhã, trên mỗi bàn đều có một ít đồ ăn nhẹ tinh xảo, trà và các loại linh quả.
Một số thanh thiếu niên có khí chất phi thường, những thanh niên và những cô gái có dáng người uyển chuyển đang tụ tập thành hai nhóm ba người, nói chuyện cái gì đó.
- Dương huynh, chỗ này.
Một thanh niên trẻ tuổi quen biết Dương Xương đã nhìn thấy hắn và gọi hắn tới.
- Ha, ha, Hạ Dương, Hạ Phỉ, La Ba, ta không ngờ là các ngươi cũng đến.
Dương Xương mang theo Sở Hạo đến bên cạnh Hạ Dương và những người khác.
- Thế nào, chỉ có ngươi mới có thể được mời hay sao, còn chúng ta thì không à?
- Không, không!
- …
- Huynh đệ bên cạnh này là ai?
Trong đám người, Hạ Dương cũng nhìn thấy Dương Xương ở bên cạnh Sở Hạo, vội lớn tiếng hỏi.
- Chút nữa quên mất, để ta giới thiệu với ngươi một chút, đây là bằng hữu của ta, tên là Sở Hạo, ta mới quen gần đây, đại hoàng tử của Vương triều Đại Càn.
- Sở huynh, đây là Hạ Dương, còn đây là Hạ Phi, hai người bọn họ là huynh đệ, đều là con cháu đích tôn của Hạ gia. Đây là La Ba, là...
Dương Xương đã giới thiệu ngắn gọn từng người.
- Hạ huynh, Hạ tiểu thư, La huynh, hôm nay rất vui được gặp mọi người.
Sở Hạo nở nụ cười chân thành nói với ba người bọn họ.
- Được rồi, đừng khách khí như vậy, nếu ngươi đã là bằng hữu của Dương huynh, thì từ giờ ngươi sẽ là bằng hữu của ta.
Hạ Dương bất cần nói.
- Ừm.
La Ba chỉ lạnh lùng gật đầu.
- Sở huynh, huynh không cần phải để ý đến tên gia hỏa La Ba này đâu, tính cách của hắn là như thế.
Đối với địa vị của Sở Hạo và thân phận là đại hoàng tử của Vương triều Đại Càn, mấy người bọn họ cũng không có biểu hiện gì là ngạc nhiên cho lắm, dù sao thì Vương triều chưa từng được nghe nói đến cũng không phải là rất cường đại, nhiều nhất là có những cường giả Vương cảnh mà thôi.
Về mấy gia tộc của bọn họ, gia tộc nào mà lại không có lão tổ Vương cảnh tọa trấn, càng đừng nói, mấy gia tộc bọn hắn đều ở trong hoàng thành Đại Chu.
Tuy bọn họ cũng không có ý tứ khinh thường Sở Hạo, dù sao hắn cũng là đại hoàng tử của một vương triều.
Không lâu sau, mấy người bọn họ cũng trở nên thân thiết với nhau.
- Sở huynh, lát nữa ta sẽ giới thiệu huynh với mấy vị bằng hữu của ta.
- Vậy thì cảm tạ Hạ huynh rồi.
- Nghe nói thiếu chủ của Công Tôn gia sẽ ở lại Hoàng thành Đại Chu một thời gian ngắn, chủ trì một số sự vụ của Trân Bảo các.
- Ngươi nghe được tin tức này từ đâu?
- …
Thời gian trôi qua, trong đại sảnh ngày càng nhiều người, nhưng đều là những thanh thiếu niên dưới ba mươi tuổi, những thanh thiếu niên và các cô gái, và cũng có một vài thiếu phụ trẻ thu hút trong đám đông.
Với sự xuất hiện của một số thiếu nữ trẻ và xinh đẹp, nó còn thu hút một số người có mặt cổ vũ cuồng nhiệt.
Không còn cách nào khác, người tu luyện cũng là con người, bọn họ không phải là tồn tại mà không có dục vọng, thực lực tăng lên, tinh lực trong cơ thể cũng sẽ càng ngày càng cường đại, tại sao thực lực của bọn họ tăng lên là vì sao, kiếm lấy tài nguyên không phải là để có thể hưởng thụ tốt hơn hay sao.
Huống chi, không ít người tu luyện nữ không xinh đẹp, tu vi càng cao thì khí chất càng xuất trần.
Tuy những người có mặt cũng không hành động lỗ mãng, dù sao những người có thể đến dự tiệc tối đều có thân phận bất phàm.
Trong khoảng thời gian này, Sở Hạo cũng đã gặp nhiều con cháu của mấy đại gia tộc.
Tuy một số người chỉ đơn giản là một cuộc gặp mặt trực tiếp, nhưng như vậy cũng đã đủ, một số việc cũng nên từ từ thực hiện.
Tuy nhiên, hắn thấy tốt nhất chính là làm quen với con cháu của tám đại gia tộc, tốt nhất là các hoàng tử Chu gia của Hoàng triều Đại Chu.
Nếu hắn muốn trở lại Vương triều Đại Càn để tranh đoạt ngai vàng thì hắn phải tận dụng cơ hội này để mượn sức mạnh.
Mà Hoàng tử Đại Chu của hoàng triều chính là ứng cử viên sáng giá nhất.
Dù sao thì hoàng triều Đại Chu cũng là thượng quốc của Vương Triều Đại Càn!
- Sở huynh, đây là Hướng Tư Minh, tam thiếu gia của Hướng gia.
- Hướng huynh, đây là Sở Hạo Sở huynh...
- Sở huynh, đây là Lãnh Vô Kỵ, là thất thiếu gia của Lãnh gia...
- Sở huynh...
Dưới sự giới thiệu của Dương Xương và Hạ Dương, Sở Hạo cũng nhận biết không ít con cháu của các đại gia tộc, hai trong số họ là con cháu đích tôn của tám đại gia tộc.
Tất nhiên, Sở Hạo cũng hiểu rằng sau khi rời khỏi cánh cửa này, những người vừa gọi hắn một tiếng Sở huynh này cũng không nhất định là nhớ hắn.
Chuyện hắn phải làm chính là trong số những người tham gia dạ hội tối nay, chọn lựa ra một hoặc là mấy đối tượng đáng để kết gia nhất, sau đó hợp ý, xu nịnh là được.
Mặc dù điều này chắc chắn sẽ tiêu tốn rất nhiều tài nguyên linh thạch, nhưng tất cả những điều này đều đáng giá.