Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 379 - Chương 379. Một Kiếp Sau Cùng

Chương 379. Một Kiếp Sau Cùng Chương 379. Một Kiếp Sau Cùng

- Lôi kiếp hình người?

Nhìn bóng người lôi đình màu tím cao đến mười thước kia, trong lòng Vương Đằng nhất thời có chút ngây dại, hắn không ngờ rằng cảnh tượng này lại đẹp như vậy.

Rất nhanh, Vương Đằng nhớ ra cái gì đó, thần sắc trên mặt cũng trở nên ngưng trọng.

Theo những sổ tay tu luyện kia có nói, một số thiên kiêu tuyệt thế không đến trăm tuổi, khi đột phá Thánh cảnh, Thần cảnh, nếu như nội tình thâm hậu thì sẽ có tỷ lệ gặp phải Lôi kiếp hình người, mà những lôi kiếp hình người này cũng là ấn ký mà những thiên kiêu tuyệt thế độ qua thiên kiếp lưu lại.

Tuy hình dáng của lôi kiếp này rất khủng bố, nhưng một khi vượt qua thì sẽ nhận được rất nhiều tặng phẩm của Thiên Đạo.

- Không ngờ rằng mình cũng có thể gặp phải loại đãi ngộ này, xem ra lần này nhất định phải toàn lực ứng phó rồi.

Lúc này, Vương Đằng mới nhớ lại, hiện tại hắn chỉ mới hơn bốn mươi tuổi, ở trong giới tu luyện mà nói thì hắn đúng là còn rất trẻ.

Dù sao hiện tại hắn cũng là Đế cảnh, tuổi thọ thậm chí còn dài hơn mấy ngàn năm.

- Vù!

Ánh sáng lóe lên, bóng người cao lớn cầm trường thương lôi đình, mang theo khí thế vô biên, đâm về hướng Vương Đằng.

Nhìn bóng người cầm lôi đình đánh tới, Vương Đằng cũng đã làm xong chuẩn bị xuất thủ toàn lực.

Ma Đao màu đen xuất hiện trong tay Vương Đằng, dòng máu màu vàng trong cơ thể hắn đang sôi trào, trong mắt dâng lên hai đoàn hỏa diễm màu đỏ thiêu đốt, giống như hai vòng mặt trời đang thiêu đốt, ngay cả nhiệt độ xung quanh người hắn cũng tăng lên không ít.

Nhưng như vậy còn chưa kết thúc, sau lưng Vương Đằng xuất hiện một ma ảnh màu đen cao đến vạn trượng, trên tay cầm một thanh hắc đao to lớn, phía trên hắc đao to lớn tỏa ra một luồng khí tức khó giải thích.

Tay giơ lên, vung đao xuống!

Một thanh đao vạn trượng trong nháy mắt bổ về phía lôi đình hình người, những nơi nó đi qua, không gian đều bị vỡ tan, trên bầu trời xuất hiện hàng loạt vết nứt màu đen, giống như một tấm gương bị đánh nứt, phía trên xuất hiện hàng loạt vết nứt.

Lôi đình hình người cao đến mười trượng kia, đứng trước mặt vạn trượng đao này lại càng nhỏ bé như một con giun.

- Ầm!

Trường thương lôi đình và đao mang màu đen va chạm với nhau, vẻn vẹn chỉ đứng vững được không đến một hơi thở thì đã bị đao màu đen chém nát, ngay cả lôi đình hình người kia cũng không kiên trì được bao lâu, thì đã bị đao mang màu đen bổ ra.

Mà đao mang màu đen kia lại mang theo dư thế không giảm, bổ về phía kiếp vân trên bầu trời.

- Ầm!

Đám mây màu tím trực tiếp bị một đao cắt thành hai nửa, trên bầu trời xuất hiện một vết rách to lớn, những tia sáng từ đó bắn vào.

- Không phải thiên kiếp này sẽ bị ta cho một đao chém chết rồi chứ?

Vương Đằng ngẩng đầu nhìn về phương hướng của kiếp vân, rồi sau đó hắn cũng có chút bó tay rồi.

Hắn không thể ngờ được rằng lôi kiếp hình người kia chỉ được vẻ bề ngoài, đã vậy còn yếu đuối như thế.

Không phải nói Lôi kiếp hình người vô cùng kinh khủng à? Là ấn ký thiên kiêu tuyệt thế trước đây...

Nhưng bây giờ đã xảy ra chuyện gì?

Hắn mới toàn lực bổ ra một đao!

Không phải hắn chỉ đang sử dụng Thần khí Thần giai thượng phẩm Thị Huyết Ma Đao, thi triển một số bí pháp gia tăng thực lực thôi à?

Nhưng kết quả là thế nào?

Dù sao thì cũng là ấn ký của thiên kiêu được thiên địa lưu lại, kết quả lại yếu ớt như vậy?

Đương nhiên, Vương Đằng nói không nên lời như thế chủ yếu vẫn là lo lắng có phải mình bổ chết thiên kiếp hay không, nếu như chờ sau này không có thiên kiếp nữa thì hắn sẽ xem như là độ kiếp thành công, hay là không độ kiếp thành công?

Hoặc là một đao kia trực tiếp chọc giận Thiên Đạo, gây ra tình huống Thiên Đạo Pháp Nhãn chú ý.

Mà ở ngoài ngàn dặm, mấy người Phương Húc, Ngô Hoành lại càng ngơ ngác nhìn kiếp vân màu tím lên trời bị cắt ra làm đôi.

Khi nhìn thấy Lôi kiếp hình người, bọn họ đã rất giật mình, nhưng bọn họ cũng không ngờ rằng sau một khắc, sư tôn chỉ vung ra một đao, không chỉ chém chết lôi kiếp hình người, mà còn bổ đôi cả kiếp vân trên trời.

- Ùng ục!

- Sư thúc, ngài nói thử xem thiên kiếp này của sư tôn có tiếp tục nữa hay không?

- Ừm.

Vương Vô Địch nhìn đám mây màu tím trên bầu trời một lúc lâu, mới trầm mặc nhẹ gật đầu.

Tuy bản thể vừa mới bổ ra một đao, nhưng mà Vương Vô Địch cũng phát hiện ra rằng kiếp vân màu tím đang tụ lại, khôi phục lại.

Cho nên có lẽ thiên kiếp này vẫn sẽ tiếp tục.

Hai mắt Lãnh Thiên Quân cũng sáng lên nhìn ma ảnh cao đến vạn trượng sau lưng sư tôn, hắn nhận ra đó là một môn bí thuật được ghi lại trong Thôn Thiên Ma Công.

Nhưng mà hắn muốn tu luyện môn bí thuật này thì tu vi phải đột phá Vương cảnh mới được, mà cho dù có đột phá Vương cảnh tu luyện thành công môn bí thuật này thì cũng chỉ có thể kích phát ra ma ảnh 100 trượng, muốn đạt tới cấp độ như sư tôn thì còn phải đi rất xa.

Nhưng mà điều này cũng cho hắn một sự tự tin vô cùng, sớm muộn gì thì hắn cũng sẽ đạt tới mức độ như sư tôn, sau đó tìm đến địa phương thần bí mà sư tôn nói kia, tìm về thần hồn của muội muội.

- Thật là đáng sợ, quá hung tàn...

- Tiểu Bạch, ngươi sao vậy?

Cảm nhận được cánh tay truyền đến cảm giác run run, Sở Chiếu không khỏi đưa ánh mắt nhìn về phía Tiểu Bạch Xà.

- Chủ nhân, ta đây là kích động, hưng phấn, sư tôn của chủ nhân thật sự quá cường đại, quả thực cường đại đến mức không có giới hạn, là đại bắp đùi lớn nhất...

- ...

Nhìn kiếp vân màu tím đang chậm rãi tụ lại, khôi phục lại, cùng với từng hồ quang điện màu tím xuất hiện ở trong kiếp vân, Vương Đằng cũng thở dài một hơi.

Không xảy ra chuyện như hắn tưởng tượng là tốt rồi.

- Ầm ầm!

Qua mưởi phút đồng hồ, thiên kiếp đã hoàn toàn khôi phục lại, mà lần này thanh thế của kiếp vân càng thêm to lớn hơn, giống như đã bị hành động trước đó của Vương Đằng Chi triệt để chọc giận.

Cũng không lâu lắm, một Lôi kiếp hình người cơ ngực rất là phát triển xuất hiện (nam nhân chắc chắn là không đạt được loại trình độ đó), dáng người đó là không thể chê được, mái tóc tím dài tuỳ ý rối tung, trong tay lại nắm một sợi Lôi Tiên màu tím

Bình Luận (0)
Comment