Cho dù Vương Đằng là một người không gần nữ sắc, nhưng hắn vẫn phải nhìn thoáng qua hình dáng của lôi kiếp hình người này.
- Ba!
Một tiếng nổ vang, chỉ thấy lôi tiên kia hóa thành một đạo lôi long, vung đuôi công tới.
Giơ tay lên cao, vung đao xuống!
- Ầm!
Lôi Long vỡ nát, hắc đao tiếp tục bổ về phía Lôi kiếp hình người và kiếp vân trên người nó.
Lần này, lôi kiếp hình người cơ ngực phát triển kia còn lâu hơn lôi kiếp trước, giữ vững được mấy hơi thở nhưng cuối cùng vẫn bị đao quang màu đen bổ không còn.
Vương Đằng cũng không có chút tiếc hận gì đối với chuyện này, hắn cũng không phải là người thương hương tiếc ngọc gì, huống chi, đây chẳng qua chỉ là hình người do lôi đình hình thành mà thôi.
- Ầm!
Kiếp vân màu tím lại một lần nữa bị chẻ làm đôi!
Vương Đằng cảm thấy bây giờ hắn giống như là đang chơi trò chơi một đao 999, thật, một đao giết một Boss!
Thời gian chờ đợi cũng không lâu, thiên kiếp cũng không có gì đặt biệt, mọi chuyện đều giống như là sắp đặt có thứ tự.
Thời gian kế tiếp, hết lôi kiếp hình người này đến lôi kiếp hình người khác xuất hiện, đáng tiếc Vương Đằng không biết người nào.
Tuy thiên kiếp hình người càng xuất hiện sau thì càng cường đại hơn, nhưng vẫn không ngăn cản được một đao của Vương Đằng, nhiều nhất cũng chỉ có thể ngăn cản được thời gian lâu hơn một chút mà thôi.
Mà sau khi lôi kiếp thứ chín biến mất, kiếp vân trên bầu trời cũng xảy ra biến hoá.
Trong khung trời, kiếp vân màu tím cuồn cuộn chảy vào, chậm rãi hình thành một đôi mắt, kiếp vân màu tím vây xung quanh đôi mắt, chậm rãi lưu chuyển.
- Thiên Đạo Pháp Nhãn? Hay là kiếp cuối cùng?
Nhìn dị tượng trên đỉnh đầu, Vương Đằng nhất thời cũng có chút kinh nghi.
Nói thật, đối với một kiếp cuối cùng của tứ cửu thiên kiếp, hắn cũng không thể nào hiểu được, bởi vì trong những bút ký tu luyện kia cũng không có quá nhiều ghi chép về một kiếp sau cùng, chỉ có chút ít câu ghi chép, thần hồn càng cường đại thì càng dễ vượt qua một kiếp sau cùng, tốt nhất là có Thánh Khí phòng ngự linh hồn bảo vệ, phải kiên định đạo tâm của mình, tìm được con đường của mình.
Vương Đằng chỉ biết rằng, kiếp sau cùng này hẳn là công kích thần hồn.
Nói như vậy, thần hồn tăng lên rất khó, bình thường đều là theo tu vi cảnh giới tăng lên mà lớn mạnh, không chỉ là do công pháp tu luyện thần hồn hiếm thấy mà còn bởi vì tư nguyên thần hồn quá thưa thớt và trân quý, cho nên cảnh giới Thần Hồn của phần lớn người đều sẽ không vượt qua cảnh giới tu vi bản thân.
Mà Vương Đằng thì hoàn toàn không lo lắng về chuyện này, hắn không chỉ tu luyện công pháp thần hồn cấp Thần Vương, mà tài nguyên tu luyện thần hồn càng là chưa từng thiếu sót, tuy thời gian tu luyện không quá dài, nhưng bây giờ hắn lại có lực lượng thần hồn đủ để sánh vai với Thánh cảnh đỉnh phong.
Lại thêm có Âm Dương Thần Ma và Thần Khí phòng ngự thần hồn bảo hộ, có thể nói, không phải Thần cảnh trở lên thì cũng khó mà làm bị thương thần hồn của hắn.
Tuy rằng, Vương Đằng có lòng tin rất lớn đối với vấn đề phòng ngự thần hồn của mình, nhưng để phòng ngừa vạn nhất, trong tay hắn vẫn xuất hiện hai viên đan dược khác nhau, theo thứ tự là Hộ Tâm Đan và Hộ Hồn Đan.
Hai loại đan dược này đều là đan dược rất hữu dụng đối với kiếp nạn cuối cùng.
Không chút do dự, Vương Đằng há miệng ra nuốt hai viên đan dược trân quý này vào.
Nếu như không nuốt hục hai viên đan dược này thì Vương Đằng có 99. 99999% xác suất thành công.
Vậy sau khi nuốt hai viên đan dược này hắn đã bổ sung đầy đủ 0.00001% còn lại.
Trong kiếp vân cũng không xuất hiện bất kỳ hồ quang điện lôi đình nào, nhưng trên bầu trời lại có một loại khí thế không tên đang tràn ra, tốc độ lưu chuyển của kiếp vân màu tím cũng đang tăng tốc, mà trong đôi mắt to lớn kia cũng xuất hiện từng tia màu đỏ tím.
- Ầm!
Khoảnh khắc tiếp theo, từ trong đôi mắt to lớn kia bắn xuống một đạo quang trụ màu đỏ tím, bao phủ cả người Vương Đằng.
Vương Đằng căn bản không kịp phản ứng, trong nháy mắt đó, một tiếng nổ ầm ầm vang lên trong đầu hắn, trong đầu hắn giống như có vạn đạo lôi đình nổ vang, nhưng trong thần hồn hắn lại có phòng ngự chắc chắn, cho nên lúc này hắn mới không bị tổn thương gì.
Từng luồng khí tức quỷ dị màu đỏ tím xuyên qua phòng thủ của Âm Dương Thần Ma, vượt qua phòng ngự linh hồn, thần khí phòng ngự, bao trùm lấy thần hồn của hắn.
- Đây là vật gì?
Nhưng không đợi Vương Đằng phản ứng lại, tinh thần của hắn đã trở nên mơ hồ...
…
Thiên Thánh tông.
Núi Vô Danh, một người nam trung niên hơn ba mươi tuổi đang khoanh chân ngồi trong nhà gỗ tu luyện.
Hắn tên là Vương Đằng, là một trưởng lão ngoại môn của Thiên Thánh tông, có tu vi Chân Nguyên cảnh, được xem là một thiên tài khắc khổ tu luyện trong Thiên Thánh tông.
- Ai, cũng không biết đến lúc nào mới có thể đột phá đến Huyền Nguyên cảnh đây?
Vương Đằng mở hai mắt ra, thở dài một tiếng bất đắc dĩ.
Những năm này, hắn từng bước một từ đệ tử ngoại môn đi đến bây giờ, thật sự không dễ dàng, cũng may là thiên phú tu luyện của hắn không tệ, nên mới có thể lấy hơn ba mươi tuổi đột phá đến Chân Nguyên cảnh, trở thành trưởng lão ngoại môn của Thiên Thánh tông.
Nhưng đã đến tu vi cảnh giới bây giờ, muốn tiến thêm một bước nữa cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì, đó là cần phải có tài nguyên tu luyện cấp cao hơn, cũng không phải là chút tư nguyên cấp thấp dễ dàng thu hoạch trước kia.
- Có nên đi ra ngoài thử vận khí hay không đây?
Cuối cùng, Vương Đằng vẫn từ bỏ ý nghĩ nguy hiểm này.
Bên ngoài cũng không giống như Thiên Thánh tông, nguy hiểm quá lớn, không chỉ có người trong tông phái thù địch mà còn có các loại nguy hiểm khác phát sinh, sơ ý một chút cũng chỉ có chạy trốn, thậm chí là hạ tràng bỏ mình.
Những năm này, hắn cũng thấy nhiều ở trong Thiên Thánh tông.
Hàng năm, trong núi này đều có một ít đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn ra ngoài lịch luyện, làm nhiệm vụ rời khỏi tông, nhưng sau đó lại không thấy trở về.
Cho nên, sau khi bái nhập Thiên Thánh tông, Vương Đằng chưa bao giờ rời khỏi Thiên Thánh tông, xưa nay cũng chưa từng nhận nhiệm vụ rời khỏi tông, chỉ nhận một số nhiệm vụ ở trong Thiên Thánh tông, giống như quét dọn Tàng Thư các, trông coi Linh Dược viên, quét rác…