Cùng lúc đó, trong nháy mắt khi Mã Đức biến mất, Hạ Tử Ngôn và Công Tôn Thắng trong Vương Thành Đại Càn cũng giống như cảm nhận được cái gì đó, bóng dáng của hai người xuất hiện trên bầu trời Vương Thành.
Nhìn thoáng qua xung quanh, bóng dáng của hai người đồng thời biến mất không thấy gì nữa.
Ở cửa chính của phủ Tam hoàng tử, hơn một trăm công tượng đang tự trèo lên linh chu.
Không lâu sau, một chiếc linh chu bay ra khỏi Vương Thành, bay về phía Thái Sơ Thần Tông.
…
Bên ngoài Thái Sơ Thần Tông, một đoàn người Lý Thụy đang lo lắng chờ đợi, đột nhiên, một bóng người đột ngột xuất hiện ở phía trước mấy người.
- Tam trường chủ đại nhân!
Nhìn thấy Mã Đức xuất hiện, trong lòng Lý Thụy cũng thở dài một hơi.
Mặc dù hắn có tu vi Đế cảnh, nhưng muốn hắn một mình đối mặt với một vị Thánh cảnh xa lạ thì vẫn còn có chút khó khăn.
Đừng nhìn thấy Đế cảnh chỉ kém Thánh cảnh một đại cảnh giới, nhưng thực lực chênh lệch hoàn toàn có thể nói là một ngọn núi lớn, mười mấy người bọn họ cùng hợp sức cũng không chắc là đối thủ của một vị Thánh cảnh.
- Chính là chỗ đó sao?
Mã Đức nhìn Thái Sơ Thần Tông hỏi.
- Đúng vậy, tam trường chủ đại nhân, lúc mới phát hiện nơi này, thuộc hạ đã để hai người Bàng Quang và Mạc Kỳ đi dò xét một chút, kết quả hai người mới vừa tiến vào đã bị trận pháp vây khốn, thuộc hạ thấy thế không dám hành động thiếu suy nghĩ, vội vàng truyền tin tức cho tam trường chủ ngài.
Lý Thụy vội vàng nói.
Ánh mắt Mã Đức thâm thúy nhìn qua 36 ngọn núi kia, lại dừng lại trên tấm bia đá cao lớn một hồi, cuối cùng ánh mắt của hắn rơi vào trong trận pháp.
Ngay sau đó, hắn lại tỉ mỉ nhìn xung quanh một chút, vẻ mặt cũng ngưng trọng mấy phần, hắn lại không thể nhìn ra trận pháp này.
Mặc dù hắn không phải là chuyên tu luyện trận pháp nhất đạo, nhưng sống nhiều năm như vậy, vẫn có chút hiểu biết về trận pháp nhất đạo, tuyệt đối không kém hơn một số trận pháp đại sư.
Lại thêm tu vi Thánh cảnh trung kỳ của hắn, thần hồn cường đại, đừng nói là trận pháp Thiên giai, xem như là một số trận pháp Thánh giai hạ phẩm thì hắn cũng có thể nhìn ra một ít gì đó.
- Xem ra trận pháp này tuyệt đối không đơn giản là Thánh giai hạ phẩm như vậy.
Trong lòng Mã Đức thầm nghĩ.
Trận pháp nhất đạo, bác đại tinh thâm, muốn có thành tựu, tuyệt đối là một chuyện rất khó khăn, có không ít trận pháp đại sư ở vực Thiên Phong, nhưng muốn trở thành trận pháp tông sư thì tuyệt đối không kém hơn đột phá Thánh cảnh bao nhiêu.
Có thể bố trí ra trận pháp Địa giai, có thể nói là một vị trận pháp đại sư, yêu cầu trình độ trận pháp đại sư rất lớn, yếu chỉ có thể bố trí ra mấy trận pháp Địa giai hạ phẩm phổ thông, mạnh thì có thể bố trí ra trận pháp Thiên giai cực phẩm.
Mặc dù trận pháp tông sư và trận pháp đại sư chỉ kém một chữ, nhưng sự chênh lệch giữa hai người bọn họ tuyệt đối có thể dùng một trời một vực để hình dung.
Trận pháp Thiên giai cực phẩm cường đại đến đâu thì cao nhất cũng chỉ có thể đối phó với Đế cảnh trở xuống, mà một trận pháp Thánh giai hạ phẩm hoàn chỉnh coi như là một cường giả Thánh cảnh sơ kỳ ra tay phá giải cũng cần tốn rất nhiều sức lực.
Đây là sự thay đổi về chất!
Kể cả một ít trận pháp Thánh giai cực phẩm cường đại, thậm chí có thể diệt sát cường giả Thánh cảnh đỉnh phong, thì cũng cần vị trận pháp tông sư kia có đủ năng lượng linh thạch mới được, nếu không thì tất cả đều không có tác dụng gì.
Hơn nữa, toàn bộ trận pháp tông sư của vực Thiên Phong cũng không có nhiều, có thể bố trí ra loại trận pháp Thánh giai cực phẩm cường đại, càng không có một người nào.
Mặc dù Mã Đức không thể nhìn ra phẩm giai của trận pháp hiện tại, nhưng hắn càng có lòng tin vào thực lực của mình.
Cho dù trận pháp trước mắt này là Thánh giai trung phẩm, hắn cũng có tự tin phá giải được.
Có điều nếu không cần thiết thì hắn cũng sẽ không dễ dàng tiến vào trong trận pháp.
Mà những người Lý Thụy ở phía sau lưng Mã Đức cũng chỉ có thể lo lắng chờ đợi, còn về chuyện đưa ra ý kiến cho Mã Đức nên làm thế nào thì bọn họ tuyệt đối không dám.
Mặc dù trường chủ đại nhân bọn họ không có động tác, chỉ là đang quan sát trận pháp, nhưng điều này cũng nói rõ rằng nơi này tuyệt đối không đơn giản.
Đúng lúc này, lại có hai luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ xuất hiện trong phạm vi mấy người cảm giác, một giây sau, hai bóng người xuất hiện ở gần mấy người Lý Thụy.
Hai người bọn họ chính là Hạ Tử Ngôn của Hạ gia và Công Tôn Thắng của Công Tôn gia.
Hai người đương nhiên cũng nhìn thấy Lý Thụy, cùng đưa lưng về phía Mã Đức mọi người.
Tuy vực Thiên Phong rất lớn, nhưng cao tầng của hai thế lực lớn đều là một số cường giả nổi danh, cơ bản đều sẽ quen biết lẫn nhau.
- Hạ Tử Ngôn, Công Tôn Thắng, sao các ngươi lại tới đây?
Lý Thụy có chút ngạc nhiên nhìn hai người vừa mới xuất hiện.
- Chủ sự Lý Thụy, các ngươi sao vậy?
Hạ Tử Ngôn không trả lời vấn đề của Lý Thụy mà dùng ánh mắt cẩn thận nhìn lướt qua Mã Đức đang đưa lưng về phía mọi người một chút, sau đó mới mở miệng hỏi.
Lúc này, Mã Đức quay đầu nhìn thoáng qua Hạ Tử Ngôn và Công Tôn Thắng.
Đối với hai người này, Mã Đức cũng không quá ngoài ý muốn, dù sao hắn đã sớm biết hai người này đến Vương Thành Đại Càn.
Mà khi nhìn thấy khuôn mặt của Mã Đức, hai người Hạ Tử Ngôn và Công Tôn Thắng, cả người đều không khỏi chấn động, vội vàng hành lễ với Mã Đức:
- Vãn bối Hạ Tử Ngôn gặp qua Mã tiền bối!
- Vãn bối Công Tôn Thắng gặp qua Mã tiền bối!
- Ừm.
Mã Đức khẽ gật đầu, sau đó tiếp tục nhìn về phương hướng Thái Sơ Thần Tông.
Mà Hạ Tử Ngôn và Công Tôn Thắng thấy vậy cũng không có chút bất mãn nào.
Phải biết rằng vị trước mắt này chính là cường giả Thánh cảnh, hơn nữa còn là Thánh cảnh trung kỳ, giống như lão tổ của hai nhà bọn họ.
Hơn nữa, thân phận tiền bối của vị Mã Đức này còn không bình thường, không chỉ là tam trường chủ của Võ Đấu Trường mà còn là huynh đệ kết bái với người có danh xưng Bán Thần, tình cảm rất khắng khít.