Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 408 - Chương 408. Phàm Người Có Thiên Phú Đạt Thiên Phẩm Đều Có Thể Bái Nhập Thái Sơ Thần Tông Ta.

Chương 408. Phàm Người Có Thiên Phú Đạt Thiên Phẩm Đều Có Thể Bái Nhập Thái Sơ Thần Tông Ta. Chương 408. Phàm Người Có Thiên Phú Đạt Thiên Phẩm Đều Có Thể Bái Nhập Thái Sơ Thần Tông Ta.

Qua một hồi lâu, tông chủ Liệt Diễm tông mới mở miệng nói:

- Truyền tin tức cho cửu trưởng lão, để hắn tiếp tục giám thị động tĩnh trong quận thành.

- Vâng, tông chủ.

Một bên khác, Vô Cực tông cũng xảy ra một màn giống vậy, nhưng vẫn không có ai biết Thái Sơ Thần Tông.

- Thấy không, vị đại nhân ngồi cùng với thành chủ kia chính là đại nhân vật của Thái Sơ Thần Tông.

- Ta thấy rồi, người này còn trẻ thật đó, nếu như có một ngày ta có thể ngồi ngang hàng với thành chủ đại nhân thì tốt rồi.

- Đừng suy nghĩ nữa, ngươi nên suy nghĩ xem có thể thông qua khảo nghiệm hay không đã.

- Hừ, bằng vào thiên tư của ta, nhất định có thể bái nhập Thái Sơ Thần Tông.

- …

- Tiểu Hoành, không biết tiêu chuẩn thu nhận đồ đệ của Thái Sơ Thần Tông là gì?

An Thiên mệnh hỏi.

- An thúc thúc, tiêu chuẩn thu đồ đệ của Thái Sơ Thần Tông ta rất đơn giản, người bình thường đạt tới thiên phú Thiên phẩm đều có thể vào Thái Sơ Thần Tông ta tu hành, đương nhiên nếu là người đó có huyết mạch đặc biệt hoặc là có thể chất đặc biệt thì cũng có thể bái nhập Thái Sơ Thần Tông ta.

Ngô Hoành nói.

- Thiên... Thiên phẩm?

Trên mặt An Thiên Mệnh tràn đầy khiếp sợ nhìn Ngô Hoành.

Hắn cảm thấy có thể là hắn nghe lầm.

Tư chất tu luyện Thiên phẩm mới có thể bái nhập Thái Sơ Thần Tông, sao có thể, tông môn như thế nào mới có thể có yêu cầu biến thái như vậy?

Phải biết rằng tư chất tu luyện của thế giới này chia thành: Phàm phẩm, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, linh phẩm, thiên phẩm, thánh phẩm, thần phẩm, mà mỗi một phẩm này lại phân thành: thượng, trung và hạ phẩm.

Các thế lực như Liệt Diễm tông, Vô Cực tông, tiêu chuẩn thu nhận đệ tử cũng chỉ là trung phẩm.

Còn về những người có huyết mạch và thể chất đặc biệt kia thì ít lại càng ít, hoặc là những cường giả lợi hại được tổ tiên xuất hiện, hoặc cũng là vận khí nghịch thiên, từng thu được đại cơ duyên.

Đương nhiên, người bình thường xuất hiện thể chất đặc biệt, huyết mạch đặc biệt cũng không ít, nhưng đa số người có thiên phú đều sẽ bị mai một, bởi vì bọn họ không có tư nguyên, cũng không biết làm thế nào để thức tỉnh huyết mạch và thiên phú đặc biệt của mình.

Dưới tình huống không thức tỉnh, những người khác cũng rất khó phát hiện ra thể chất và huyết mạch đặc biệt của bọn họ, chỉ có một số ít may mắn mới có thể thể hiện ra thiên phú đặc biệt của mình.

- Tiểu Hoành, ngươi… ngươi không nói nhầm chứ?

An Thiên Mệnh nuốt nước miếng một cái.

- An thúc thúc, sư tôn ta chính là nói như vậy.

Ngô Hoành vừa cười vừa nói.

Thật ra lúc Ngô Hoành vừa mới nghe thấy cũng rất giật mình, nhưng nếu như quy củ này là do sư tôn quyết định thì đương nhiên là có đạo lý của hắn.

Dù sao thì với thực lực sâu không lường được của sư phụ thì tiêu chuẩn này cũng không phải là gì.

- An thúc thúc, ta muốn bắt đầu khảo nghiệm.

Ngô Hoành đứng lên, trong tay xuất hiện một đồ vật hình trận bàn, bay lên trời.

Đây là bảo vật kiểm tra thiên phú do Vương Đằng đặc biệt chế tạo ra để khảo nghiệm tu luyện, chỉ phẩm giai đã đạt đến Thiên giai cực phẩm, hoàn toàn không phải là Thiên Phú Châu được Thiên Thánh tông dùng để khảo nghiệm đệ tử lúc trước có thể so sánh.

Vật kia nhiều nhất chỉ có thể khảo nghiệm ra thiên phú cực phẩm, một số thiên phú ẩn tính cũng không thử ra, thiên phú linh phẩm trở lên cũng không đo được, càng không cần phải nói đến thể chất và huyết mạch đặc biệt.

Mà vật phẩm mà Vương Đằng chế tạo ra không chỉ có thể đo lường chính xác phẩm cấp thiên phú tu luyện, mà còn có thể đo lường được một số thiên phú bị ẩn dấu, thể chất và huyết mạch đặc biệt.

Đương nhiên, thứ này cũng không phải là vạn năng.

Khi từng đạo linh ấn đánh ra, một tia sáng thô to từ trên cao rơi xuống.

Ngay sau đó, Ngô Hoành từng bước một đi lên bầu trời, hắn nhìn vô số thiếu nam thiếu nữ phía dưới, mở miệng nói:

- Đợi chút nữa các ngươi lần lướt tiến vào trong quang trụ để nhận khảo nghiệm, phàm là người có thiên phú đạt tới Thiên phẩm, hoặc là người có huyết mạch đặc biệt, người có thể chất đặc biệt đều có thể nhập Thái Sơ Thần Tông để tu hành!

Một số người biết phân chia cấp bậc tư chất tu luyện nhất thời xôn xao.

Liệt Diễm tông, Vô Cực tông, phủ Thành Chủ, và các đại gia tộc, thế lực trong thành càng sợ đến ngây người.

Vốn khi nhìn thấy Ngô Hoành từng bước đi lên bầu trời thì bọn họ đã rất giật mình, nhưng sau khi nghe được những lời nói của Ngô Hoành, bọn họ mới biết được là do kiến thức của bọn họ quá ít.

Ngô Hoành đương nhiên cũng nhìn thấy tình cảnh này, có điều hắn không để ý.

Một luồng khí tức cường đại từ trên người hắn bạo phát ra, lan rộng ra xung quanh, giọng nói uy nghiêm truyền khắp quận thành Thiên Lĩnh:

- Yên lặng, bây giờ khảo nghiệm bắt đầu!

- Sư đệ, sư tôn bảo ngươi trở về thật nhanh, có thể là có chuyện gì đó.

Trong tay Ngô Hoành cầm một khối ngọc phù truyền tin, ánh mắt lộ ra một tia chần chờ.

Hắn nhìn thiếu niên thiếu nữ vừa mới bắt đầu khảo nghiệm, lại nhìn những đám người còn đang chờ khảo nghiệm, cuối cùng hắn truyền lại một tin cho sư huynh.

- Sư tôn, sư đệ nói hắn đang thu nhận đệ tử ở quận Thiên Lĩnh, có thể còn cần một chút thời gian.

Trong tay Phương Húc cầm một ngọc phù truyền tin, đi đến bên ngoài nhà gỗ của Vương Đằng nói.

- Ừm, ta đã biết, ngươi thông báo một chút đi, để bọn hắn thu thập một chút, chờ sau đó chúng ta trở về Thái Sơ Thần Tông, gửi cho sư đệ ngươi một tin nhắn, nói cho hắn biết chúng ta đã trở về Thái Sơ Thần Tông trước, chờ hắn kiểm tra xong thì tự mình trở về.

Vương Đằng nghĩ nghĩ nói.

- Vâng, thưa sư phụ.

- Thái Sơ Thần Tông? Bia đá to lớn là linh tài Thánh giai? Có thể tùy tiện vây khốn Vương cảnh đỉnh phong? Có lẽ là tông môn do vị Thánh cảnh kia thành lập?

Nhìn thấy tin tức Lý Thụy truyền về, trong mắt Mã Đức lóe lên một tia sáng.

Bóng người khẽ động, người đã biến mất không thấy đâu nữa.

Bình Luận (0)
Comment