Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 415 - Chương 415. Đại Chiến

Chương 415. Đại Chiến Chương 415. Đại Chiến

- Phanh!

Khóe mắt liếc qua nhìn thấy một vệt sáng loé lên, một giây sau, thân thể của hắn đã bị đánh bay ra ngoài.

Lúc này, hắn mới loáng thoáng nghe thấy âm thanh vang lên bên tai:

- So tốc độ, ngươi không được!

Cơ thể Mã Đức bay ra ngoài, nhìn bóng dáng Vương Vô Địch giữa không trung, vẻ mặt rất là âm trầm.

Mặc dù hắn không bị thương tổn gì, nhưng cảnh tượng hắn bị đánh bay ra ngoài quả thật đã khiến thể diện của hắn bị tổn hại rất nhiều.

Một kích vừa rồi của Vương Vô Địch cũng không phải là quá mạnh, mà cũng bởi vì vậy hắn mới không phát hiện ra nguy cơ.

Nhưng đường đường là một vị cường giả Thánh cảnh trung kỳ lại bị một tiểu gia hỏa Hoàng cảnh hậu kỳ đánh bay, chuyện này nói ra chẳng phải là trò cười cho người khác sao.

Nhất là bên cạnh còn có người của Võ Đấu Trường bọn họ, và hai gia hỏa của Trân Bảo các.

Ở phía xa, Hạ Tử Ngôn và Công Tôn Thắng của Trân Bảo các có chút kinh ngạc nhìn lấy tình cảnh này.

Trên thực tế, từ khi Mã Đức đột nhiên ra tay đến bây giờ bị một chưởng của Vương Vô Địch đánh bay, những chuyện xảy ra trong mấy hơi thở ngắn ngủi này đều khiến hai người bọn hắn có chút sững sờ.

- Mục đích của Võ Đấu Trường không phải giống với hai người bọn họ sao? Vì sao Tam trưởng lão của Võ Đấu Trường lại đột nhiên ra tay với người thanh niên kia? Mà bây giờ còn bị người thanh niên kia đánh bay ra ngoài...

Trong đầu hai người lóe lên rất nhiều suy nghĩ, nhất là khi nhìn thấy người thanh niên kia lại đánh bay Mã Đức ra ngoài, hai người bọn hắn càng hoảng sợ hơn.

Một người tu luyện Hoàng cảnh hậu kỳ lại có thể so chiêu với một vị cường giả Thánh cảnh trung kỳ, hơn nữa còn đánh bay người kia ra ngoài, đây thật sự là một chuyện không thể tư nghị.

Tốt, tuy thanh niên kia sử dụng bí pháp tăng cao thực lực, hiện tại đã có thực lực của Đế cảnh hậu kỳ, nhưng có thể làm được chuyện này vẫn làm cho người khác giật mình.

Hai người không phải là chưa từng nhìn thấy các mặt của xã hội, đã từng nghe nói qua một số lão quái Đế cảnh đỉnh phong tích góp nhiều năm, có thể giao thủ trăm chiêu với một số cường giả Thánh cảnh sơ kỳ mà không bại.

Tuy nhiên, cũng chỉ là tạm thời không thể chiến thắng được mà thôi, hắn cũng chưa nghe nói có một vị cường giả Đế cảnh nào có thể chiến thắng một vị cường giả Thánh cảnh, cho dù chỉ là một cường giả Thánh cảnh sơ kỳ.

Ít nhất thì ở vực Thiên Phong cũng không có loại tồn tại này.

Giống như gia chủ La Thiên Hùng của trước đây có tu vi Đế cảnh đỉnh phong, trong tay lại nắm giữ hai món Thánh khí cường đại, nhưng bị một vị trường chủ Thánh cảnh sơ kỳ trong Võ Đấu Trường đuổi giết vẫn phải chật vật chạy trốn.

Cuối cùng sau khi tự bạo hai món Thánh khí mới có thể kéo theo thân thể bị trọng thương thoát khỏi tay vị trường chủ kia, đến bây giờ cũng chưa từng xuất hiện.

Mà vị trường chủ Võ Đấu Trường kia lại không bị thương tổn chút nào.

Có thể thấy được chênh lệch giữa cường giả Thánh cảnh và Đế cảnh lớn đến cỡ nào.

Đây cũng là nguyên nhân chỉ có cường giả Thánh cảnh nắm giữ thế lực cường giả mới có thể được coi là thế lực đỉnh tiêm ở vực Thiên Phong.

Lại càng không cần phải nói đến Tam trường chủ của Võ Đấu Trường - Mã Đức, không chỉ là cường giả Thánh cảnh, mà còn là một vị cường giả Thánh cảnh trung kỳ, càng là thành danh nhiều năm, cũng là thanh danh hiển hách trong vực Thiên Phong.

Nhưng bây giờ lại bị một thanh niên Hoàng cảnh hậu kỳ không biết tên đánh bay ra ngoài, cho dù không bị thương thì vẫn là một chuyện làm người ta kinh ngạc.

Chỉ cần chút này thôi, người thanh niên kia cũng đủ để kiêu ngạo rồi.

Dù một lát nữa có thể hắn sẽ bị Mã Đức tức giận xé xác!

- Nhìn như vậy, Võ Đấu Trường hẳn là không có cơ hội lôi kéo vị tiền bối kia, nhưng mà tại sao Mã Đức lại muốn ra tay với người kia, là có cừu hận gì sao?

Đúng vậy, cho tới bây giờ, hai người vẫn nghĩ mãi mà không rõ, vì sao Tam trường chủ Võ Đấu Trường lại ra tay với người kia, muốn nói giữa hai người có thù oán gì, nhìn tình hình trước đó đã rõ ràng không phải như vậy.

Ngay cả Lý Dạ và mấy người ở bên cạnh cũng có chút mơ hồ, bọn họ cũng không hiểu tại sao tam trường chủ lại ra tay với người trẻ tuổi kia.

Nếu như đó là kẻ thù của Võ Đấu Trường bọn họ thì còn nói được, nhưng bây giờ người thanh niên mới xuất hiện này, bọn họ lại không biết gì cả.

- Chăng lẽ là tam trường chủ ghen ghét thanh niên đó quá đẹp trai kia? Hoặc là nói lúc tam trường chủ còn trẻ từng có một trận ái tình oanh liệt, cuối cùng bị một nam nhân đặc biệt đẹp trai cướp trước, cho nên từ đó hận đẹp trai dáng vẻ thanh niên?

Trong đầu Lý Thụy lập tức bổ ra một kịch bản nội dung nghiêm túc.

Nhưng sao trước kia hắn lại không nhìn ra tam trường chủ là người như vậy?

- Đây chính là thực lực của Thánh cảnh sao?

Trên mặt Vương Vô Địch mang vẻ bình tĩnh và tự nhiên, ánh mắt bình tĩnh nhìn bóng dáng Mã Đức, đứng sừng sững trước mặt hắn là một hồn ma ảnh khổng lồ, ma mị thao thiên, trời sau lưng đều nhuộm màu đen kịt.

- Hừ! Tên tiểu tử miệng lưỡi bén nhọn, đừng tưởng rằng bằng bí pháp chiếm được một chút tiện nghi thì đã là đối thủ của lão phu, hôm nay lão phu sẽ cho ngươi biết Thánh cảnh như thế nào!

Trong mắt Mã Đức tràn ngập sát cơ nhìn Vương Vô Địch.

- Ong!

Linh khí giữa thiên địa bạo động, một bóng người cao đến vạn trượng, tay cầm tam giác kích màu xanh thẳm xuất hiện trước người Mã Đức, sóng lớn ngập trời, nửa bầu trời hiện ra màu xanh thẳm, giằng co với ma ảnh.

- Rống!

Bóng người màu xanh thẳm phát ra một tiếng rống giận dữ, tam xoa thần kích chỉ Vương Vô Địch, một luồng năng lượng khủng bố ba động bao phủ khắp nơi, hư không bị xé rách, lộ ra chỗ trống đen như mực.

- Ầm ầm!!!

Âm thanh long trời lở đất vang lên, toàn bộ hư không đều bị xé toạc bởi một cái miệng rộng tới trăm dặm, giống như vết nứt trên Thiên Giới.

Một tấm lụa xanh thẳm không thể nào kháng nổi, bao phủ về phía Vương Vô Địch với thế không thể chống lại.

- Rống!

Ma ảnh phát ra một tiếng gào thét chấn thiên, trên người ma diễm ngút trời, một thanh lão thiên ma trảo chộp tới tấm lụa.

Bình Luận (0)
Comment