Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 422 - Chương 422. Thánh Vẫn (2)

Chương 422. Thánh Vẫn (2) Chương 422. Thánh Vẫn (2)

- Vù!

Ngay khi Mã Đức âm thầm kêu khổ thì bóng người Vương Đằng lại đuổi theo.

- Ầm ầm!

Ánh sáng lập lòe léo lên, một con Kim Long trong nháy mắt xông ra, hóa thành một con Cự Long màu vàng dài ngàn mét, giương nanh múa vuốt đánh về phía Mã Đức.

Tốc độ của Kim Long thật sự quá nhanh, Mã Đức căn bản không kịp tránh né, chỉ có thể kiên trì ngăn cản.

- Phanh!

Tiếng nổ lớn truyền ra, Mã Đức lại bị đánh bay ra ngoài lần nữa, thân thể hắn bị đập lên trên một dãy núi, làm sơn mạch bị đè vỡ một khối lớn, thân thể cũng bị thương rất nặng.

- Chết tiệt!

Trên mặt Mã Đức lộ ra vẻ điên cuồng, lần nữa thi triển thân pháp, bỏ chạy về một phương khác.

Cho dù trong lòng của hắn có sợ hãi, phẫn nộ cỡ nào thì hắn cũng biết rằng hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của người kia.

- Đều do Tầm Bảo Thú đáng chết kia, nếu không phải do nó thì hắn cũng sẽ không rơi vào loại nguy cơ này... Nếu như lần này có cơ hội chạy về...

- Ầm!

- Ầm!

- Ầm!

Một lần lại một lần, bóng người Mã Đức lần lượt bị đánh bay, thương thế trên người cũng càng ngày càng nặng.

Cũng may trên người hắn có một Thánh khí phòng ngự, lại thêm vào thân thể cường giả Thánh cảnh đủ cường đại, khôi phục cường đại, lúc này mới có thể liên tiếp bị đánh mà vẫn còn chạy được.

Lúc này, hai người đã đuổi giết ra xa mười ngàn dặm, khoảng cách Vương Thành Đại Càn cũng ngày càng gần.

Thậm chí trên đường đi còn có một Vương cảnh xui xẻo bị lực công kích quá mạnh mẽ của bọn họ trực tiếp trọng thương mà chết.

Nhưng Vương Đằng và Mã Đức cũng không để ý.

Mã Đức là không có thời gian suy nghĩ những chuyện này, Vương Đằng lại càng không có chút áy náy gì, cường giả đại chiến là ai cũng có thể tùy tiện quan chiến sao?

Lúc này, trong mắt Mã Đức đang chạy trốn đã là một mảnh đỏ bừng, trong mắt đều là vẻ điên cuồng.

Hắn hiểu rằng hôm nay hắn tuyệt đối là không thể trốn thoát được, thậm chí hắn còn có cảm giác rằng hắn người này còn mạnh hơn đại ca hắn rất nhiều, mà quan trọng hơn là tốc độ của người sau lưng lại quá nhanh, hắn căn bản là không thể thoát được.

Lúc này, thương thế trên người Mã Đức đã rất nghiêm trọng, nếu tiếp tục như vậy nữa thì hắn căn bản là không kiên trì được bao lâu.

Hiện tại thủ đoạn cuối cùng mà hắn còn lại chính là tự bạo chính mình.

Nhưng mà Mã Đức cũng không dám chắc chắn có thể lôi kéo người kia vào đồng quy vu tận hay không, thậm chí ngay cả hắn còn không thể đảm bảo sẽ có thể đánh người kia bị thương, bởi vì hai người vẫn luôn duy trì ở một khoảng cách an toàn, mà tốc độ của người sau lưng cũng quá nhanh.

Mục đích của Mã Đức rất đơn giản, đó chính là chạy thẳng đến Vương Thành Đại Càn, hắn muốn tự bạo ở Vương Thành.

Nếu như người sau lưng kia cố kỵ, như vậy hôm nay nói không chừng hắn sẽ còn có một đường sinh cơ, nếu không có thì hắn chỉ có thể lôi kéo những người khác đến chết cùng.

Cùng lúc đó, Vương Đằng đuổi sát ở phía sau cũng nhìn ra ý đồ của Mã Đức, hắn khẽ nhíu mày, trong mắt lóe lên một đạo lãnh quang.

Trên thực tế, dưới trận truy kích này bị hai người liên lụy xa không chỉ có một Vương cảnh xui xẻo bị ảnh hưởng bởi cuộc chiến kia, mà còn có một số người khác, nhưng Vương Đằng lại không để tâm tới.

Trong mắt hắn, một nô bộc Thánh cảnh vẫn rất quan trọng.

Nếu Vương Đằng thật sự muốn giết chết Mã Đức thì hắn căn bản là không có cơ hội chạy trốn.

- Xem ra chỉ có thể đạt được một thi thể Thánh cảnh.

Vương Đằng bất đắc dĩ thở dài.

Lãng phí thời gian lâu như vậy cuối cùng cũng chỉ có thể đạt được một thi thể, tâm tình Vương Đằng thật sự không thể nói là cao hứng.

Nhưng hắn cũng không thể bỏ mặc Mã Đức đi tới Vương Thành Đại Càn.

Mặc dù hắn cũng không thèm để ý đến sống chết của những người kia, thậm chí hắn thấy một vị nô bộc Thánh cảnh còn sống quan trọng hơn những người kia, nhưng trong thành tốt xấu còn có một ít người thuộc gia tộc tứ đồ đệ của hắn, và chuyện Thái Sơ Thần Tông thu nhận đệ tử cũng cần một số gia tộc trong Vương Thành giúp đỡ.

- Được rồi, một thi thể thì một thi thể đi, tước đoạt Thánh Nguyên xong lại luyện chế thi thể thành khôi lỗi, cũng coi như là có thể bồi thường một bộ phận tổn thất.

Vào lúc này, trong mắt Vương Đằng rất là thâm thúy.

Một luồng sức mạnh thần hồn to lớn và thuần khiết mạnh mẽ từ trên người Vương Đằng bộc phát ra.

Một thanh đao ảnh đen như mực biến mất, nó giống như xuyên qua không gian, chém về phía Mã Đức đang chạy trốn.

Ngay trong nháy mắt này, Mã Đức đang chạy trốn giống như cũng cảm nhận được cái gì đó, trong lòng của hắn báo động mạnh mẽ, một bóng đen sinh tử nguy hiểm bao phủ trong lòng của hắn, dường như sau một khắc này, hắn đã chết rồi.

Trong nháy mắt, thân ảnh của hắn đột nhiên dừng lại, dừng lại ở giữa không trung.

- Aaa…

Ngay sau đó, một tiếng kêu thảm thiết đau đớn phá vỡ bầu trời, khí tức sinh mệnh khổng lồ trên người Mã Đức cũng đang nhanh chóng trượt xuống, rất nhanh đã không còn.

- Đại... Đại ca ta... Bọn... Bọn hắn sẽ...

Âm thanh nhỏ gần như không thể nghe thấy vang lên trên không trung, thân thể của Mã Đức thẳng tắp rơi xuống dưới.

- Ầm...

- Ầm...

Trên bầu trời vang lên từng tiếng sấm âm trầm, bầu trời trăm dặm đều biến thành màu đỏ như máu.

Sau khi Vương Đằng thu thi thể của Mã Đức lại, ngẩng đầu lên nhìn trời.

- Không ngờ Thánh cảnh vẫn lạc lại còn xuất hiện dị tượng, không biết Thần cảnh vẫn lạc sẽ là tình cảnh như thế nào?

Vương Đằng cười lắc đầu, bỏ qua suy nghĩ điên cuồng này ra khỏi đầu.

Hiện tại hắn cũng không muốn tìm kiếm Thần cảnh gì đó để thử, dù sao thì hắn cũng cảm thấy quá không an toàn.

Nhưng trải qua lần chiến đấu này, Vương Đằng có thể rất xác định rằng thực lực của hắn hiện giờ vẫn rất mạnh, ít nhất trong Thánh cảnh vẫn rất mạnh, chắc chắn là tương đương với thực lực của Thánh cảnh đỉnh phong, thậm chí ngay cả Bán Thần cũng không chừng.

Đây là chiến lực khi hắn không sử dụng đến Thần khí, cũng chính là cái gọi là thường quy.

Đương nhiên, những chuyện này cũng chỉ là suy đoán của Vương Đằng, dù sao thì cho đến bây giờ, hắn cũng chỉ gặp được một vị cường giả Thánh cảnh như Mã Đức, còn về những vị Thánh cảnh đỉnh phong, Bán Thần khác đến cùng có thực lực như thế nào, hắn thật sự là không rõ ràng.

Bình Luận (0)
Comment