Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 425 - Chương 425. Võ Thành Chấn Động

Chương 425. Võ Thành Chấn Động Chương 425. Võ Thành Chấn Động

Nhìn thấy động tác của Giang Quân, Lý Thụy cũng vội vàng phản ứng lại.

Hiện tại bọn họ đã giống như thịt cá nằm trên thớt, mặc người chém giết, nếu như không muốn chết thì phải thành thật gia nhập Thái Sơ Thần Tông.

Còn về chuyện liều mạng thì những người như bọn hắn còn không có tư cách nào.

Còn về những chuyện khác, chờ vượt qua kiếp nạn này rồi nói sau.

- Lý chủ sự, Giang trưởng lão, các ngươi đang làm cái gì vậy? Các ngươi muốn phản bội Võ Đấu Trường hay sao?

Đúng lúc này có một lão giả đứng ở phía sau Lý Thụy nói với vẻ mặt kích động.

Lần này, trong nháy mắt đã hấp dẫn ánh mắt của đám người Vương Đằng.

Vương Đằng không biết người này muốn nghĩ gì, có phải là người này thật sự trung thành với Võ Đấu Trường hay không? Hay là muốn biểu hiện trước mặt hắn một phen?

Nhưng tất cả những điều này đều không quan trọng, quan trọng là đám gà đều đã vươn cổ, nếu như không chặt một đao lên thì sao được?

Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe lên, sau một khắc, đôi mắt vị lão giả Vương cảnh kia nhanh chóng u ám, khí tức sinh mệnh trong nháy mắt đã tiêu tan.

- Phanh!

Thân thể lão giả của lão giả đã rơi xuống trên mặt đất, không nhúc nhích.

Chuyện này làm cho một đoàn người Võ Đấu Trường giật nảy mình.

- Thế nào, trong các ngươi còn có ai không nguyện ý gia nhập Thái Sơ Thần Tông ta nữa không? Con người của ta rất dễ nói chuyện, không nguyện ý cũng không sao.

Giọng nói ác ma của Vương Đằng vang lên bên tai mọi người.

Nghe những lời này của Vương Đằng, cả đám người trong Võ Đấu Trường đều run lên:

- Một lời không hợp thì giết người, còn không biết xấu hổ không biết dễ nói chuyện à?

Tuy nhiên, những người này đều chỉ dám âm thầm oán thầm trong lòng, không dám biểu hiện ra bên ngoài chút nào.

- Tiền bối, ta nguyện ý gia nhập Thái Sơ Thần Tông!

- Tông chủ đại nhân, ta cũng nguyện ý gia nhập Thái Sơ Thần Tông!

- ...

Thấy một màn vừa rồi kia, những người còn lại đều rất rõ lý lẽ, một đám biểu thị nguyện ý gia nhập Thái Sơ Thần Tông.

Vương Đằng nhìn thấy cảnh này, hài lòng gật đầu, có đôi khi giết gà dọa khỉ cũng rất cần thiết.

- Hai người các ngươi thì sao? Có nguyện ý gia nhập Thái Sơ Thần Tông ta hay không?

Đột nhiên, Vương Đằng nhìn về phía hai người Trân Bảo các.

Đúng vậy, Vương Đằng ngay cả hai người này cũng không định buông tha, hai người này đều là cường giả Đế cảnh, trước mắt Thái Sơ Thần Tông vẫn đang cần nhân tài như vậy.

Còn về chuyện lo lắng Trân Bảo các trả thù thì Vương Đằng đã không thèm để ý.

Dù sao thì cũng đã đắc tội với Võ Đấu Trường nên Vương Đằng cũng không ngại nhiều thêm một thế lực nữa.

Hơn nữa, gia nhập Thái Sơ Thần Tông mới là đại cơ duyên của những người này, nếu như sau này Thái Sơ Thần Tông trở nên cường đại thì Đế cảnh cũng chưa chắc có tư cách gia nhập Thái Sơ Thần Tông.

Đây cũng là nguyên nhân Thái Sơ Thần Tông hắn thiếu nhân thủ.

- Tiền bối, chúng ta là con cháu đích tôn của Hạ gia và Công Tôn gia, chúng ta...

- Những chuyện này không quan trọng, ta hỏi hai người các ngươi có nguyện ý gia nhập Thái Sơ Thần Tông ta hay không?

Vương Đằng khoát khoát tay, cắt đứt lời của Hạ Tử Ngôn.

- Tiền bối, chúng ta...

- Nói như vậy tức là hai người các ngươi không muốn à?

Đột nhiên, trên người Vương Đằng bộc phát ra một luồng khí tức cường đại, đè ép hai người xuống.

Hạ Tử Ngôn.

- ...

Công Tôn Thắng

- ...

Cuối cùng thì hai người bọn họ vẫn thần phục dưới sự uy hiếp của hai người Vương Đằng và Vương Vô Địch.

Chuyện này cũng là không có cách nào, hai người bọn họ không đánh bạc nổi, cũng không dám đánh bạc.

Hai người bọn hắn, một người có thực lực Thánh cảnh trung kỳ, một người khác chỉ là Thánh cảnh đỉnh phong, nếu thật sự giết hai người bọn họ, chỉ sợ Trân Bảo các cũng không chắc chắn có thể báo thù cho hai người bọn họ.

- Rất tốt, nếu các ngươi đều nguyện ý gia nhập Thái Sơ Thần Tông ta, như vậy sau này sẽ là người của Thái Sơ Thần Tông ta, nhưng để phòng ngừa vạn nhất, ta sẽ lưu lại trên người các ngươi một chút thủ đoạn.

Vương Đằng lưu loát nói với bọn người Lý Thụy.

Tuy những người này đều nguyện ý gia nhập Thái Sơ Thần Tông, nhưng Vương Đằng vẫn muốn lưu lại một chút cấm chế trên người những người này.

Bí thuật cùng loại với Sinh Tử Phù, Vương Đằng vẫn biết mấy loại.

Còn về Nô Thần Đan thì Vương Đằng có chút không nỡ, hiện giờ trên người hắn chỉ còn lại ba viên, chính là lần đó vẫn còn lại, từ đó đến giờ vẫn chiếm được thêm nữa.

Nếu dùng Nô Thần Đan trên người những người này thì vẫn còn có chút lãng phí, ít nhất cũng phải là Thánh cảnh sơ kỳ mới có lời.

Trước sự bức bách của Vương Đằng, những người này cũng chỉ có thể đồng ý.

Đương nhiên, những người này không thể thiếu hai người Bàng Quang và Mạc Kỳ.

- Một ngày nào đó, các ngươi sẽ biết gia nhập Thái Sơ Thần Tông là cơ duyên lớn cỡ nào!

Cùng lúc đó, trong vực Thiên Phong, Võ Thành, bên trong Thất Trọng Thiên!

Ngay lúc Mã Đức vẫn lạc, một luồng khí tức kinh khủng mà cuồng bạo chấn động dâng lên.

- Là ai? Đến tột cùng là ai giết lão Tam?

Âm thanh của Chương Thiên Thánh chấn động đệ thất trọng thiên.

- Xảy ra chuyện gì vậy? Nhị ca!

Đúng lúc này lại có hai khí tức cường đại xuất hiện ở bên cạnh Chương Thiên Thánh.

- Ngay vừa rồi, Lão Tam đã vẫn lạc!

Trên người Chương Thiên Thánh bộc phát ra sát khí cường đại, âm thanh lạnh lẽo.

- Cái gì? Tam ca vẫn lạc!

Nghe thấy Chương Thiên Thánh nói vậy, hai người Phùng Phong và Đặng đào đều bị kinh hãi.

- Sao có thể như vậy được? Sao tam ca lại vẫn lạc?

Phải biết rằng Mã Đức chính là cường giả Thánh cảnh trung kỳ, ở toàn bộ vực Thiên Phong cũng là cường giả đứng đầu, cho dù là Thánh cảnh hậu kỳ thì cũng chưa chắc có thể giết chết Mã Đức. Trừ phi là Thánh cảnh đỉnh phong hoặc là Bán Thần ra tay thì mới có thể làm được.

Nhưng toàn bộ vực Thiên Phong chỉ có mấy người tu luyện đến Thánh cảnh đỉnh phong? Bán Thần thì càng ít, mà nếu là những người này thì chẳng lẽ không biết thân phận của Mã Đức?

- Nhị ca, ngươi xác định Tam ca thật vẫn lạc sao?

Đặng Đào hỏi.

Hắn vẫn còn có chút không thể tin được tin tức Tam ca Mã Đức vẫn lạc.

Bình Luận (0)
Comment