Trong mấy chục năm của lão, trong cuộc đời của lão từng xuất hiện bóng dáng của hai người, một là người con gái trong trí nhớ của lão, người còn lại là thiếu niên trước mắt này.
Có lẽ lúc trước lão thu lưu Triệu Thiên cũng chỉ là bởi vì nhìn thấy hắn là cô nhi.
- Ta đã biết, nghĩa phụ, một thời gian ta lại đến thăm ngài.
Triệu Thiên nghiêm túc gật đầu nói.
- Tốt!
Trên mặt lão nở một nụ cười hiền lành.
Chuẩn bị trước khi rời khỏi, Triệu Thiên cũng đã sắp xếp xong tất cả.
Dù nghĩa phụ đã không nguyện ý rời khỏi đây, nhưng có chút chuyện vẫn phải sắp xếp tốt, mà quan trọng hơn là bây giờ hắn có năng lực làm như thế.
- Nghĩa phụ, lần sau ta sẽ trở về thăm ngài!
Nhìn liếc mắt nhìn về phương hướng quán trọ nhỏ trong thành, bóng dáng Triệu Thiên biến mất ở phía chân trời.
…
Quận thành Thiên Lĩnh.
Sau khi khảo nghiệm một đám thiếu niên thiếu nữ, lông mày Ngô Hoành cũng nhẹ nhàng nhíu lại.
Bởi vì đã khảo nghiệm mấy trăm thiếu niên thiếu nữ, nhưng lại không có bất kỳ một người nào có thể đạt được yêu cầu.
- Xem ra nhiệm vụ của sư tôn cũng không phải dễ dàng như vậy.
Trong lòng Ngô Hoành thở dài.
Tuy vẫn có người đang liên tục chạy đến từ ngoài thành, nhưng dựa theo tình huống này, chỉ sợ vẫn không thể xuất hiện đệ tử đạt yêu cầu.
Lúc này, trong đám người trên quảng trường cũng nghị luận ầm ĩ.
- Yêu cầu của Thái Sơ Thần Tông này cũng quá cao mà? Thậm chí ngay cả Tam thiếu gia An gia, Đại thiếu gia Khai gia, Tứ tiểu thư Vân gia cũng không đạt được yêu cầu của Thái Sơ Thần Tông, phải biết rằng mấy người đó chính là một trong ngũ kiệt ở quận thành Thiên Lĩnh chúng ta, ít nhất đều có tu vi Ngưng Nguyên cảnh hậu kỳ, giống như Đại thiếu gia Khai gia càng là có tu vi Chân Nguyên cảnh sơ kỳ.
- Đúng vậy, cũng không biết tông môn của Thái Sơ Thần Tông này là ở đâu?
- Ta thấy, Thái Sơ Thần Tông này căn bản không phải là đến để thu nhận đệ tử.
- …
- Ha ha, xem ra Thái Sơ Thần Tông gì đó căn bản cũng không phải là đến thu nhận đệ tử, cũng không biết ở đâu ra sức mạnh dám nói những lời như vậy, lại yêu cầu thiên phú tu luyện phải đạt tới Thiên phẩm mới có thể bái nhập tông môn để tu luyện, thật sự là đáng chê cười!
Trong mắt Cửu trưởng lão của Liệt Diễm tông lóe lên sự trêu tức.
Hắn đã quan sát ở đây một thời gian rất dài và cũng tận mắt nhìn thấy khảo nghiệm, đương nhiên quan sát viên Ngô Hoành ngồi cùng với An Thiên Mệnh cũng không biết gì về chuyện này.
Đáng tiếc hắn không thể nhìn ra tu vi cụ thể của Ngô Hoành, chỉ có thể xác định tu vi của Ngô Hoành kia ít nhất là Linh Võ cảnh.
- Không biết tiểu tử này có phải từng chiếm được cơ duyên lớn gì hay không?
Trong mắt Cửu trưởng lão của Liệt Diễm tông hiện lên một tia tham lam.
Dù sao thì hắn cũng không thể nào tin được Ngô Hoành tự dựa vào thiên phú của bản thân đạt tới cấp bậc này, phải biết rằng trước kia Ngô Hoành đã bị phế bỏ đan điền, bị mất đi tu vi, lúc này mới qua vài năm đã có tu vi như vậy.
Trừ phi là đạt được cơ duyên to lớn gì đó!
Lúc này, Ngô Hoành lại không biết có người đang lên lòng tham lam đối với hắn.
Hắn đương nhiên biết trong quận thành Thiên Lĩnh xảy ra động tĩnh lớn như vậy chắc chắn sẽ có người chú ý, nhưng hắn cũng không thèm để ý.
Với thực lực của hắn, trong cảnh nội quận Thiên Lĩnh sẽ không có ai là đối thủ của hắn.
Về phần ân oán giữa hắn và Liệt Diễm tông, theo trước đ, Đường Hùng và cường giả của Hỏa Nộ vẫn lạc thì cũng coi như là đã trôi qua một đoạn thời gian.
Ít nhất điều kiện tiên quyết là chỉ cần không trêu chọc hắn, Ngô Hoành cũng sẽ không ra tay với những người của Liệt Diễm tông.
Trước đó, hắn bị phế bỏ tu vi, hủy đi đan điền, những chuyện đó là Đường Hùng làm, cũng không có liên quan quá lớn với những người khác, nếu như hắn bại thì sẽ phải chấp nhận đại giới thất bại.
Đây cũng là nguyên nhân Ngô Hoành không trả thù, nếu không thì lấy tu vi Vương cảnh của hắn, diệt đi Liệt Diễm tông vẫn là chuyện rất nhẹ nhàng.
Đương nhiên, hắn cũng không có hảo cảm gì đối với những người của Liệt Diễm tông.
- Những người tiếp theo tiến vào khảo nghiệm!
Theo giọng nói của Ngô Hoành vừa dứt, lại là một nhóm thiếu nam thiếu nữ đi vào trong trận pháp quang trụ khảo nghiệm.
- Ong!
Trong trận pháp, từ trên người một tiểu nữ hài bộc phát ra ánh sáng màu xanh lam sáng chói.
Ngô Hoành bỗng nhiên đứng dậy, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào tiểu nữ hài trong trận pháp quang trụ còn có chút ngơ ngác kia.
- Đây là thể chất đặc biệt hay là huyết mạch đặc biệt?
Một tia sáng lóe lên trong mắt Ngô Hoành.
Trước đây khảo nghiệm 800 thiếu niên thiếu nữ lại không có ai xuất hiện dị tượng, không ngờ lần dị tượng này lại xuất hiện trên người một thiếu nữ chỉ mới bảy tám tuổi.
Đúng vậy, lần khảo nghiệm này nhỏ đến 5-6 tuổi, lớn đến 30 tuổi cũng có thể tiến hành khảo nghiệm, mà chỉ cần trên người có thể xuất hiện dị tượng là đã nói rõ có thể chất hoặc là huyết mạch đặc biệt.
Đáng tiếc 800 người trước đó không có ai xuất hiện dị tượng, ngay cả người có thiên phú tu luyện đạt tới Thiên phẩm cũng không có người nào, một người tốt nhất cũng chỉ là Linh phẩm trung cấp.
Ngô Hoành vung tay lên, dẫn dắt tiểu nữ hài bên trong ánh sáng đến trước mặt mình, dùng lực lượng thần hồn cường đại bao phủ tiểu nữ hài lại, cẩn thận kiểm tra.
- Đây là một loại lực lượng huyết mạch đặc biệt, tuy rằng còn rất yếu, nhưng lại rất tinh khiết.
Trên mặt Ngô Hoành lộ ra nụ cười hài lòng.
Trên thực tế, thế giới này cũng có không ít thiên tài nắm giữ huyết mạch đặc biệt, nhưng mà đây chỉ là nhắm vào những đại gia tộc kia mà thôi, chí ít thì trong Vương triều Đại Càn, loại thiên tài này vẫn rất ít gặp.
Chỉ khi nào cường giả kia có cơ hội di truyền đến huyết mạch chi lực của vị cường giả kia, bình thường mà nói, ba đời đầu là cơ hội di truyền lực lượng huyết mạch lớn nhất, càng về sau thì cơ hội di truyền lại càng nhỏ.
Lực lượng huyết mạch cường giả giống như Vương cảnh, nhiều nhất chỉ có thể truyền cho con trai hoặc là con gái của mình, giống như Ngô Hoành hiện tại, nếu như bây giờ hắn cưới vợ sinh con thì con của hắn sẽ có xác suất rất lớn thừa hưởng lực lượng huyết mạch của hắn.