- Đúng vậy, gia chủ, Nhị trưởng lão nói đúng, thứ nhất là Vương triều Đại Càn có cường giả độ kiếp thành Thánh, sau đó lại có cường giả đến Vương Thành Đại Càn... Trên bầu trời xuất hiện dị tượng đỏ như máu, những cường giả của Hoàng triều Đại Chu kia vội vàng rời khỏi Vương Thành, trở về Đại Chu, chuyện này thấy thế nào cũng không tầm thường...
- Theo ta thấy, chúng ta cần phải đưa một số đệ tử ưu tú trong gia tộc đến Hoàng triều Đại Chu, nếu như Vương triều Đại Càn thật sự xảy ra tai nạn gì thì cũng không đến mức để cho Liễu gia chúng ta hoàn toàn đoạn hậu.
- …
Ngay trong thời khắc các đại gia tộc lo lắng, Sở Chiếu mang theo hai đại cường giả bay về phương hướng hoàng cung, không hề che giấu ý tứ của mình.
Cùng lúc đó, Sở Hùng trong hoàng cung cũng cảm nhận được hai đạo khí tức cường đại này, bóng dáng của hắn biến mất trong hoàng cung, xuất hiện ở trên bầu trời.
- Khí tức cường đại! Ít nhất cũng là Vương cảnh hậu kỳ, thậm chí cường đại hơn, lại là người nào chứ? Hả? Còn có khí tức của Chiếu nhi?
Sở Hùng nhíu mày lại, trong mắt lập tức lóe lên một tia sáng.
Không lâu sau, Sở Hùng nhìn thấy ba bóng người bay về phía hắn, một trong mấy bóng người đó chính là Sở Chiếu.
- Vù... vù…vù…
Ba bóng người kia xuất hiện ở trước mặt Sở Hùng.
Không đợi Sở Hùng mở miệng nói, Sở Chiếu đã mở miệng nói:
- Phụ hoàng, lần này ta trở về là có chuyện muốn nói với ngài.
- Ồ, là chuyện gì vậy? Còn có hai vị tiền bối bên cạnh Chiếu nhi là sao?
Vẻ mặt Sở Hùng ngưng trọng nhìn hai người bên cạnh Sở Chiếu.
Hắn phát hiện khí tức của hai người này đều mạnh hơn hắn rất nhiều, thậm chí khí tức của bóng người cao lớn kia cũng làm cho hắn cảm thấy hơi áp lực.
- Phụ hoàng, hai vị tiền bối này đều là người của Thái Sơ Thần Tông ta.
Sở Chiếu đơn giản giới thiệu một chút, sau đó lại tiếp tục nói:
- Phụ hoàng, lần này ta trở về là có chuyện rất quan trọng phải nói với ngươi, chỉ sợ khôngbao lâu nữa, Vương triều Đại Càn sẽ có một số cường giả đến, vì lý do an toàn, ta muốn đón người của Sở gia vào Thái Sơ Thần Tông đợi một thời gian ngắn.
Sau khi nghe những lời nói của Sở Chiếu, Sở Hùng chỉ trầm ngâm một lúc, sau đó gật đầu nói:
- Được rồi, chờ lát nữa ta sẽ triệu tập người của Sở gia đến.
Hắn biết rằng sau khi tin tức về cường giả độ kiếp thành Thánh ở Vương triều Đại Càn truyền ra, Vương triều Đại Càn cũng đã trở nên không bình tĩnh.
Tuy rằng hắn đã là cường giả Vương cảnh, Sở gia cũng là Vương Thất Đại Càn, nhưng trước mặt những thế lực mạnh mẽ này lại chẳng phải là cái gì.
Thật giống như Vương triều Đại Càn của bọn họ chỉ có thể lựa chọn trở thành một thành viên phụ thuộc của Hoàng Triều Đại Chu, nhất định phải cống nạp đầy đủ vậy, nếu như Sở gia không lựa chọn như vậy thì tám đại gia tộc của Hoàng Triều Đại Chu chắc chắn sẽ một lần nữa diệt đi Vương Thất của Sở gia, một lần nữa đến đỡ một gia tộc khác thượng vị.
Mà bây giờ, bởi vì Sở Chiếu tồn tại nên Sở Hùng lại thêm một lựa chọn.
Tuy rằng Sở gia vẫn sẽ như cũ phụ thuộc vào Thái Sơ Thần Tông, nhưng bởi vì có Sở Chiếu tồn tại nên loại quan hệ này kiên cố hơn rất nhiều, mà Sở Hùng đã đại khái cảm nhận được, Thái Sơ Thần Tông mạnh hơn rất nhiều so với Hoàng triều Đại Chu.
- Được rồi, phụ hoàng, vậy chúng ta sẽ trở về hoàng cung sau.
Sở Chiếu nói.
Nói xong, Sở Chiếu chuẩn bị mang theo hai người Âm Hư và Mạc Kỳ tiến về Hồng gia, lần này hắn trở về không chỉ là vì tiếp người của Sở gia.
Nhìn thấy bóng dáng ba người Sở Chiếu sắp rời khỏi, trong lòng Sở Hùng thở dài, mở miệng nói:
- Đợi một chút, Chiếu nhi, người của Hoàng triều Đại Chu đã rời khỏi, nhưng đại ca của ngươi cũng không đi theo.
Giọng nói của Sở Hùng có hơi trầm thấp, hắn biết rõ, khi hắn nói ra câu nói này thì rất có thể sẽ xảy ra chuyện gì đó, có lẽ là sớm từ sau chuyện mà Sở Hạo làm ra kia, có một số việc nhất định phải có kết quả.
Trước kia, Sở Hùng cũng không quá can thiệp vào, nhưng bây giờ, hắn nhất định phải đưa ra một lựa chọn.
Lúc trước, hắn có thể ngồi lên vị trí này cũng là bởi vì khi đó hắn có quyết đoán sẽ không nương tay.
Thân thể của Sở Chiếu có hơi dừng lại, mở miệng nói:
- Ta đã biết, phụ hoàng!
Sở Hùng cứ như vậy yên lặng nhìn, bóng dáng của ba người Sở Chiếu biến mất trong hoàng cung.
…
- Nghĩa phụ, người thật sự không nguyện ý trở về tông môn với ta sao?
Triệu Thiên nhìn lên lão giả già nua trước mặt hỏi.
Sau khi tách ra khỏi sư tôn, Triệu Thiên đi vào trong thành nhỏ này, đi tới trước mặt những bóng người quen thuộc này.
Hắn là cô nhi, bên cạnh cũng không có thân nhân, nếu như có thì đó chính là lão nhân quán trọ nhỏ lúc trước thu lưu hắn, đồng thời thu hắn làm con nuôi đã nhận.
- Tiểu Thiên, không cần, tuổi tác của nghĩa phụ đã rất lớn, không thể rời khỏi nơi này, nơi này có người quen và đồ vật quen thuộc với ta, còn có dấu chân của nàng lưu lại...
Trên mặt lão lập tức lộ ra một tia tưởng nhớ.
Nhìn thấy như vậy, Triệu Thiên cũng trầm mặc xuống.
Hắn không biết cô gái trong miệng nghĩa phụ là ai, nhưng hắn biết rằng nghĩa phụ cả đời chưa lập gia đình cũng là bởi vì cô gái trong miệng hắn kia, có lẽ cô gái trong miệng nghĩa phụ đã chết rồi, nhưng bởi vì trong thành có dấu chân của cô lưu lại nên nghĩa phụ mới không nguyện ý rời khỏi nơi này.
Mặc dù người tu luyện có thể nắm giữ thực lực cường đại, có thể kéo dài tuổi thọ, nhưng vẫn có một số ít người vẫn lưu giữ chấp niệm của mình, cho dù đứng trước dụ hoặc lớn cỡ nào thì cũng không thể bị lay động.
Đây không phải là lần đầu tiên Triệu Thiên hỏi thăm, nhưng mỗi lần lão đều từ chối.
- Tiểu Thiên, ngươi trở về tông môn đi, không cần lo lắng cho lão nhân như ta.
Lão lập tức lấy lại tinh thần rồi nở một nụ cười hiền lành nói với Triệu Thiên.
Nhìn thấy Triệu Thiên hiện tại, hắn nhận thấy trong lòng mình rất là vui mừng. Một là hài tử đã lớn lên, hiện tại cũng sống rất tốt, lo lắng cuối cùng trong lòng lão cũng đã triệt để buông xuống.