Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 438 - Chương 438. Nhưng Sao Có Thể Như Vậy Được?

Chương 438. Nhưng Sao Có Thể Như Vậy Được? Chương 438. Nhưng Sao Có Thể Như Vậy Được?

Thành Hắc Thạch.

- Đi thôi, chúng ta nên trở về Đại Chu rồi.

Lúc này, vẻ mặt Diêu Thần Quang rất khó coi.

Bởi vì ngay vừa rồi, Chu lão truyền đến cho hắn một tin tức.

- Thần Quang, nhanh chóng trở về Vương triều Đại Chu, Đại Càn sẽ xảy ra đại sự, hiện tại đại ca của ngươi đang bị trọng thương, sợ rằng sẽ mất đi một thân tu vi!

Diêu Thần Quang nghe được tin tức này thì không dám tin, phải biết rằng đại ca của hắn dù sao cũng có tu vi Vương cảnh, sao lại đột nhiên bị trọng thương, còn có thể mất đi một thân tu vi được chứ?

- Ngươi trở về đi, ta muốn tiếp tục lưu lại ở đây.

- Thôi bỏ đi, tùy ngươi.

Lúc này, Diêu Thần Quang cũng không quan tâm đến Lãnh Ngạn nữa, bóng dáng của hắn hóa thành một đạo hồng quang, bay ra bên ngoài thành Hắc Thạch.

Thành Tần Võ, là quốc đô của Đế Quốc Đại Tần, bàn về mức độ phồn hoa thì không kém hơn Võ thành, thậm chí còn phồn hoa hơn một chút.

Mặc dù thực lực chỉnh thể của Đế quốc Đại Tần vẫn kém hơn những thế lực lâu đời như Võ Đấu Trường, Trân Bảo các, nhưng ở vực Thiên Phong, Đế quốc Đại Tần tuyệt đối được tính là bá chủ của một phương.

Đặc biệt là trong thành Tần Võ, cho dù là thế lực như Võ Đấu Trường, Trân Bảo các cũng sẽ nể hoàng thất ba phần.

Một ngày này, từng khí tức mạnh mẽ xuất hiện trong phân bộ Võ Đấu Trường của thành Tần Võ, trong đó có một đạo khí tức yếu nhất cũng có tu vi Hoàng cảnh sơ kỳ.

Lần này, bên phía Võ thành có tổng cộng 30 cường giả tới, trong đó có 6 cường giả Đế cảnh, còn lại đều là Hoàng cảnh, đứng đầu là một vị lão giả khuôn mặt âm lãnh.

- Hồ trưởng lão, Lý sư tỷ.... Sao các ngươi lại tới đây?

Lưu Nhan có hơi nghi ngờ hỏi.

Đối với sự xuất hiện của những người này, Lưu Nhan vẫn rất nghi ngờ, chẳng lẽ là có chuyện gì sắp xảy ra hay sao? Nhưng sao cô lại không biết?

- Sư muội Lưu Phàm, lần này chúng ta tới đúng là có chuyện.

Một người phụ nữ dáng người đầy đặn đứng ra nói:

- Không biết, sư muội Lưu Nhan biết bao nhiêu về chuyện bên Vương triều Đại Càn?

Nghe nói như vậy, vẻ nghi hoặc trong mắt Lưu Nhan càng đậm hơn.

Nhưng mà cô vẫn nói:

- Ta biết cũng không nhiều chuyện về Vương triều Đại Càn, chỉ biết là bên đó truyền đến tin tức, nói là hình như có người độ kiếp thành Thánh. Sau đó, chủ sự Lý Thụy, Giang Quân và Tam trường chủ đã đi đến Vương triều Đại Càn.

- Đám người chủ sự Lý Thụy kia đâu rồi, có tin tức gì của bọn hắn hay không? Có thể liên hệ với bọn hắn hay không?

Âm thanh lạnh lùng của Hồ trưởng lão vang lên.

- Chuyện này… Tạm thời vẫn chưa có tin tức từ đám người Lý Thụy, nhưng mà trước đây không lâu, mệnh bài của một vị trưởng lão Vương cảnh cùng tiến về Vương triều Đại Càn đã vỡ nát.

Lưu Nhàn nói.

Nghe nói như vậy, Hồ trưởng lão, mỹ phụ và mấy cường giả Đế cảnh khẽ cau mày.

Chăng lẽ là mấy người Lý Thụy đã bị khống chế lại rồi?

- Lý sư tỷ, là đã xảy ra chuyện gì rồi à?

Lưu Nhàn nhìn mỹ phụ hỏi.

- Sư muội Lưu Nhàn, không lâu trước, Tam trường chủ đã vẫn lạc, cho nên mấy vị đại nhân phái chúng ta đến điều tra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Giọng nói của người phụ nữ vang lên trong đầu Lưu Nhàn.

- Cái gì?

Thân thể Lưu Nhan run lên, mặt tràn đầy vẻ không tin.

Lực trùng thích của tin tức này thật sự quá lớn đối nàng.

Phải biết rằng cường giả Thánh cảnh ở vực Thiên Phong chắc chắn là cường giả đứng đầu, mà cường giả Thánh cảnh vẫn lạc lại càng có thể làm chấn động vực Thiên Phong, huống chi còn là Tam trường chủ của Võ Đấu Trường bọn họ, một vị Thánh cảnh trung kỳ như vậy lại...

Nhưng sao lại có thể như vậy được?

- Xem ra đám người Lý Thụy đã bị khống chế, chúng ta muốn liên lạc với bọn họ, nhận được tin tức từ trong miệng bọn họ cũng là một chuyện không thực tế.

Một người trong đó vừa nói to.

Nghe thấy như vậy, mấy vị cường giả Đế cảnh khác cũng đều im lặng gật đầu.

Ngay cả Mã Đức là Thánh cảnh trung kỳ cũng vẫn lạc thì sao mấy người Lý Thụy có thể trốn được, không chết ngay tại chỗ cũng coi như là vận khí tốt rồi.

- Xem ra vẫn phải phái người đi dò xét tình hình ở Vương triều Đại Càn.

Mỹ phụ mở miệng nói.

- Lý trưởng lão nói không sai, muốn biết chuyện gì đã xảy ra ở chỗ đó cũng chỉ có thể phái người đi Vương triều Đại Càn.

Một vị Đế cảnh khác cũng nói theo.

- Không biết Hồ trưởng lão cảm thấy thế nào?

Mấy người mỹ phụ nhìn về hướng Hồ trưởng lão, đều chờ đợi sắp xếp của hắn.

Dù sao thì nhiệm vụ lần này là do vị lão giả này lãnh đạo, mà lại lấy tu vi của hắn là cao nhất, khoảng cách đến Thánh cảnh chỉ thiếu chút nữa.

Lão giả khuôn mặt âm lãnh cúi đầu trầm tư một chút, mới gật đầu nói:

- Ừm, vậy cứ như vậy đi.

Rất nhanh, một nhóm 10 người do cường giả Hoàng cảnh dẫn đầu thông qua trận pháp truyền tống tiến về phía Hoàng triều Đại Chu, sau đó lại chạy tới Vương triều Đại Càn.

Còn về chuyện đi theo mấy vị cường giả Đế cảnh do Hồ trưởng lão lãnh đạo đều rất ăn ý, không có nhắc đến.

Hiện giờ tình hình của Vương triều Đại Càn không rõ, những người như bọn họ sẽ không dễ dàng mạo hiểm, bọn họ không nắm chắc có thể ẩn nấp dưới mí mắt của một vị cường giả Thánh cảnh.

Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là điều tra chuyện này như thế nào là do mấy vị Đế cảnh bọn họ định đoạt.

Huống chi, bọn họ có đi Vương triều Đại Càn hay không căn bản không quan trọng, có những người kia đi đã đủ rồi, chỉ cần truyền tin tức về kịp thời, bọn họ đương nhiên cũng có thể biết được chuyện gì xảy ra ở Vương triều Đại Càn.

Ngay khi Hồ trưởng lão và một đám cao tầng Võ Đấu Trường thì cách Tần Võ thành hơn ngàn dặm yên lặng chờ đợi tin tức, lúc này đang có hơn mười bóng người dùng tốc độ cực nhanh tới gần Đế quốc Đại Tần.

Đoàn người này chính là những người Lý Thụy đã rời khỏi Vương triều Đại Càn.

Bọn họ không sử dụng truyền tống trận pháp, tuy tốc độ truyền tống sẽ nhanh hơn nhưng sẽ bại lộ tung tích của bọn họ, một khi bị người của Võ Đấu Trường phát hiện thì bọn họ muốn bình an trở về sẽ không dễ dàng.

Bình Luận (0)
Comment