Sau này phát triển trong thời gian rất dài, Võ Đấu Trường cũng đã trở thành quái vật khổng lồ gần với ba đại thế lực Bán Thần nhất.
Mà tất cả những chuyện này đều là do Trương Thiên Bá, người được xưng là đứng đầu dưới Bán Thần mang đến.
Mặc dù ở trong đó cũng không thể không tính đến hai người Chương Thiên Thánh và Mã Đức hỗ trợ, nhưng nếu không có Trương Thiên Bá thì Võ Đấu Trường cũng tuyệt đối không thể phát triển tới mức độ như bây giờ.
So với Trương Thiên Bá thì Chương Thiên Thánh và Mã Đức vẫn kém một cấp độ.
Nhất là bây giờ Trương Thiên Bá đột phá đến Thánh cảnh đỉnh phong, chỉ sợ cho dù là cường giả Bán Thần cũng có thể đấu một trận.
- Chờ đại ca trở về là có thể báo thù cho lão Tam rồi!
Trong mắt Chương Thiên Thánh lóe lên một tia lạnh lẽo.
…
- Nơi này chính là Võ Thành à, quả nhiên tốt hơn chỗ Vương triều Đại Càn không biết bao nhiêu lần, cho dù là linh khí thiên địa xung quanh hay là số lượng cường giả đều không cùng một cấp bậc.
Một thanh niên nhìn thành trì to lớn trước mắt, hai mắt sáng rực.
Người này chính là Vương Đằng từ Thái Sơ Thần Tông chạy tới.
Vương Đằng có thực lực mạnh mẽ, đương nhiên có thể cảm nhận được vô số khí tức cường đại trong thành.
Tuy trong mắt hắn những người này không đáng nhắc tới, nhưng nếu đặt vào Vương triều Đại Càn thì tuyệt đối là một lực lượng khủng bố không thể tưởng tượng được.
Đương nhiên, dưới tình huống không có bất kỳ nguyên nhân gì, những người này tuyệt đối không thể chạy đến những nơi hẻo lánh như Vương triều Đại Càn.
Dù sao thì nồng độ linh khí thiên địa ở đây hoàn toàn không phải là thứ mà các đại tông môn ở Vương triều Đại Càn có thể so sánh được, thậm chí còn mạnh hơn một chút.
Mà đây vẫn chỉ là nơi hoang vu bên ngoài, nếu như những chỗ chuyên để tu luyện thì nồng độ linh khí của thiên địa có thể nghĩ.
Thân ở nơi như thế này, tu vi của những người này muốn không cao cũng khó khăn.
Hơn nữa, đây chỉ là một chỗ tốt nhỏ mà thôi.
- Chẳng mấy chốc đây sẽ là địa bàn của ta thôi.
Người thanh niên ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời Võ Thành, trên mặt lộ ra một nụ cười khó hiểu.
Hắn biết, đệ tử, cường giả và mấy vị Thánh cảnh, còn có vô số tài nguyên trân quý của Võ Đấu Trường đều ở trong thất trọng thiên kia.
- Ta đến rồi!
Lập tức, người trẻ tuổi này cất bước đi vào Võ Thành, dung nhập vào trong biển người vô tận, giống như một giọt nước dung nhập vào đại dương, không thu hút chút nào.
Mặc dù Thất trọng thiên ở ngay trên bầu trời Võ Thành, nhưng muốn đi lên cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Nhưng mà chuyện này đối với Vương Đằng cũng không phải là chuyện khó gì.
- Lưu sư huynh, ngươi trở về rồi à.
- Ừm.
Ừm...
Đệ Lục Trọng Thiên.
- Tô thành chủ, bên Vương triều Đại Càn còn không có tin tức truyền về sao?
Một lão giả có mái tóc trắng xoá nhìn Tô Lợi hỏi.
- Tạm thời không có quá nhiều tin tức, chỉ biết là có thể có liên quan đến một tông môn tên là Thái Sơ Thần Tông, nhưng về phần trong tông môn này có bao nhiêu người, có cường giả gì thì chúng ta hoàn toàn không biết.
Tô Lợi lắc đầu nói.
- Vậy thì bảo bọn họ đi thăm dò đi!
Lão giả lạnh giọng nói.
- Lưu trưởng lão, ngươi cho rằng bằng vào những người kia có thê dò xét ra nội tình của Thái Sơ Thần Tông sao? Chỉ sợ bọn họ vừa mới tới gần đã mất mạng rồi.
Tô Lợi lạnh giọng nói.
- Cái này...
Lão giả này cũng nhất thời nghẹn lời.
Hắn đương nhiên biết muốn dựa vào một đám cường giả Hoàng cảnh, Vương cảnh đi dò xét nội tình của Thái Sơ Thần Tông là chuyện không khác gì tự tìm cái chết.
Không cần nói những người đó, chỉ sợ cho dù là mấy người bọn họ đi vào thì kết quả cũng là đi không thể trở về.
Dù sao thì vết xe đổ của thành Tần Võ cũng ở chỗ này.
Nhưng loại chuyện này hắn lại không thể không nóng nảy, con gái của hắn Lưu Nhàn cũng bị người bắt đi, ai biết qua một đoạn thời gian nữa sẽ xảy ra chuyện gì.
Hơn nữa Lưu Nhàn còn là thiên tài của Lưu gia bọn họ, tương lai có tỷ lệ rất lớn có thể đột phá đến Thánh cảnh.
Đây cũng là nguyên nhân hắn gấp gáp như vậy.
- Người của Thiên Cơ lâu và Trân Bảo các ở Vương triều Đại Càn kia có bao nhiêu hiểu biết về Thái Sơ Thần Tông?
Lão giả hít sâu một hơi, lần nữa lên tiếng hỏi.
- Những người biết cũng không nhiều, nhưng có một chuyện có thể khẳng định, Thái Sơ Thần Tông kia hẳn là một tông môn mới thành lập không bao lâu, trước mắt có thể xác định là Thái Sơ Thần Tông có hai người Ngô Hoành và Sở Chiếu, những người khác vẫn không rõ ràng.
Tô Lợi nói.
- Vậy thì sai người nghĩ biện pháp bắt hai người kia lại!
- Không bắt được nữa, hai người bọn hắn đang ở trong Thái Sơ Thần Tông, đồng thời thân nhân của bọn hắn cũng được nhận vào Thái Sơ Thần Tông.
- ...
Nghe nói như vậy, tất cả mọi người trong đại điện đều không khỏi trầm mặc.
Đây quả thực là một tử cục vô kế khả thi.
Thủ hạ của bọn hắn không thể tới gần Thái Sơ Thần Tông, bọn hắn cũng không dám tự mình đi, về phần để cho cường giả Thánh cảnh tiến về thì bọn hắn còn không có mặt mũi đó.
Hơn nữa, nếu mấy vị đại nhân muốn đi thì chỉ sợ sớm đã đi rồi.
Chỉ sợ mấy vị đại nhân Thánh cảnh cũng rất kiêng kị Thái Sơ Thần Tông.
- Ầm!
Đúng lúc này, một đạo ba động khủng bố chấn động toàn bộ Thất trọng thiên, toàn bộ bầu trời Thất trọng thiên đều đen lại.
Thần uy mênh mông giống như thủy triều tác động đến toàn bộ Thất trọng thiên, giống như mạng nhện màu đen vô tận bao phủ trọn Thất trọng thiên lại.
Vào lúc này, vô số đệ tử, chấp sự, trưởng lão của Võ Đấu Trường đều cảm nhận được sự hoảng sợ và tim đập nhanh, giống như một chiếc thuyền cô độc nằm giữa biển rộng, có thể bị diệt bất cứ lúc nào.
- Chuyện gì đang xảy ra vậy?
- Khí tức này thật là khủng bố, khí tức này là từ đâu truyền tới vậy?
- Chẳng lẽ có kẻ địch xâm nhập Võ Đấu Trường của ta?
-...
Âm thanh hỗn loạn và bối rối vang lên trong Thất trọng thiên.
- Ai dám to gan đến Võ Đấu Trường của ta giương oai!
Ngay vào lúc này, tiếng gầm giận dữ từ trên không trung truyền đến, ngay sau đó, ba khí tức mạnh mẽ xuất hiện trước mắt mọi người.