- Ầm!
Đúng lúc này, Vương Đằng cảm thấy một khí tức cực kỳ cuồng bạo đang tới gần Võ thành với tốc độ cực nhanh.
Trong nháy mắt, bóng dáng đó đã xuất hiện trên bầu trời Võ thành.
Đây là một người đàn ông cường tráng mặc quần áo màu đen, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, cho người ta một loại cảm giác lãnh khốc, bá đạo.
Người này chính là Trương Thiên Bá mới từ Táng Thần Cốc trở về.
Khi Trương Thiên Bá vừa tới gần Võ thành, hắn đã cảm giác được có khí tức gì đó không đúng.
Lúc này, nhìn thấy Thất Trọng Thiên bị mạng nhện màu đen bao phủ, vẻ mặt của Trương Thiên Bá đã hoàn toàn âm trầm xuống.
Hắn liếc mắt một cái đã nhìn ra tấm mạng nhện màu đen bao phủ lấy Thất trọng thiên trước mắt này tuyệt đối là một món Thần khí.
- Các hạ là ai? Vì sao lại ra tay với Võ Đấu Trường của ta?
Giọng nói uy nghiêm của Trương Thiên Bá truyền khắp toàn bộ bầu trời Võ Thành, thậm chí còn lan rộng về phía trung tâm thất của trọng thiên.
- Mau nhìn kìa, nơi đó có một người, hắn là ai?
- Ngay cả đại nhân Trương Thiên Bá mà ngươi cũng không nhận ra à?
- Hắn trở về rồi, chẳng lẽ thật sự là có người đang ra tay với Võ Đấu Trường à?
- ...
- Chủ nhân, là giọng của Trương Thiên Bá, hắn đã trở về rồi.
Đặng Đào nói.
Bởi vì có thiên la địa võng nên ba người Chương Thiên Thánh cũng không thể cảm nhận được tình hình bên ngoài, nhưng vừa rồi bọn họ vẫn mơ hồ có thể nghe được một chút âm thanh từ bên ngoài truyền vào.
Nhưng đối với Vương Đằng thì chuyện này căn bản không phải là vấn đề, Thần khí Thiên La Địa Võng này đã sớm bị hắn luyện hóa, nếu không thì hắn cũng không thể sử dụng Thần khí này một cách dễ dàng.
Hắn đương nhiên thấy rõ bóng dáng của Trương Thiên Bá.
Vốn Vương Đằng còn muốn dùng ba người Chương Thiên Thánh làm mồi dụ, dẫn dắt sự Trương Thiên Bá xuất hiện, nhưng bây giờ xem ra, hắn không cần phải phiền phức như vậy.
- Thánh cảnh đỉnh phong à... Đến rất đúng lúc, đỡ mắc công ta đi tìm ngươi!
Trương Thiên Bá bỗng nhiên quay người lại, đã nhìn thấy một thanh niên xuất hiện cách đó không xa, đang dùng một đôi mắt kinh nghi đánh giá hắn.
Người này chính là Vương Đằng đi ra từ trong thất trọng thiên.
Chân mày của Trương Thiên Bá hơi nhíu lại, đang muốn mở miệng nói chuyện thì bị Vương Đằng hỏi trước một câu:
- Ngươi thật sự là Trương Thiên Bá sao?
Cũng không trách Vương Đằng lại hỏi ra câu nói này, thật sự là bởi vì vừa mới nhìn thấy mắt của Trương Thiên Bá, trong đầu của hắn đã vang lên nhắc nhở của hệ thống.
- Đinh, kiểm tra thấy kí chủ phát hiện khí vận chi tử, thành công đánh giết khí vận chi tử có thể cướp đoạt khí vận, nhận được rất nhiều khen thưởng!
Vương Đằng khẽ giật mình khi nghe được nhắc nhở của hệ thống trong đầu, không ngờ Trương Thiên Bá lại là khí vận chi tử? (Nhìn thấy khí vận chi tử tận mắt, hệ thống mới có nhắc nhở).
Theo tin tức mà Vương Đằng biết, nếu như không có gì sai lầm thì ít nhất Trương Thiên Bá này cũng trên ngàn tuổi, thậm chí còn xa không chỉ như vậy.
Nhưng bây giờ hệ thống lại nói cho hắn biết, một lão quái vật như vậy lại là khí vận chi tử.
Một lão quái vật ít nhất cũng phải trên ngàn tuổi, lại là khí vận chi tử, chuyện này Vương Đằng thấy thế nào cũng không thích hợp.
Cho nên, lúc này hắn ta mới hỏi một chút.
Cùng lúc đó, trong lòng Vương Đằng cũng liên tiếp phát ra vấn đề:
- Hệ thống, không phải khí vận chi tử đều là người trẻ tuổi à? Vì sao một lão quái vật ít nhất ngàn tuổi trở lên cũng là khí vận chi tử? Có phải ngươi phán định sai hay không?
Vương Đằng có nghi vấn này cũng rất bình thường, nếu như Trương Thiên Bá thật sự là khí vận chi tử thì sao tu vi của hắn vẫn chỉ là Thánh cảnh đỉnh phong?
Dựa theo tốc độ tu luyện khủng bố của khí vận chi tử thì cho dù tốc độ tu luyện có chậm thế nào đi nữa thì ngàn năm trở lên cũng phải có tu vi Thần cảnh chứ?
Nếu như Trương Thiên Bá thật sự là khí vận chi tử thì quả thực chính là làm mất mặt khí vận chi tử.
Giống như những thiên tài mà vạn người không có được, cả ngày nói rằng thiên phú của mình cao bao nhiêu, mạnh bao nhiêu, mỗi ngày nỗ lực cỡ nào, mỗi ngày đều uống linh dược đại bổ mười ngàn năm, kết quả là tu vi còn không cao bằng những người khác, thậm chí còn không đánh lại những thiên tài cùng cảnh giới kia, chỉ có thể bị thua đào vong, cuối cùng dựa vào một lần nữa lấy được cơ duyên, chuyển bại thành thắng.
Dùng mấ chữ để hình dung: Chỉ có thế này à?
Hệ thống: “Người trước mắt của chủ chính là khí vận chi tử, khí vận chi tử xuất hiện không liên quan gì đến tuổi tác, giới tính, không liên quan đến già trẻ, một người bình thường cũng có cơ hội, sẽ có một ngày đột nhiên trở thành khí vận chi tử, cũng có lão giả đột nhiên thành tài, nhất phi trùng thiên.
Khí vận của thế giới này sẽ ở trong u minh, chọn trúng một số người sẽ trở thành khí vận chi tử, khi những khí vận chi tử này bị người giết chết, một bộ phận khí vận sẽ bị người săn giết hấp thu, một bộ phận khác sẽ trở về thiên địa, một lần nữa tìm kiếm.
Khi trên người một người tập hợp đại lượng khí vận thì hắn sẽ trở thành khí vận chi tử, được phương thế giới này... Khi trên người một người tập hợp đại bộ phận khí vận lực của thế giới này thì hắn sẽ trở thành thiên mệnh chi tử chân chính!”
Từng đạo tin tức nhanh chóng lóe lên trong đầu Vương Đằng, hắn lập tức hiểu rõ.
Thật ra khí vận chi tử có thể sản xuất hàng loạt, mỗi người đều có cơ hội thoát phi nhập âu, trở thành khí vận chi tử.
Đương nhiên, cơ hội này cũng rất nhỏ, có thể trong hàng trăm triệu người mới có một người như vậy.
Mà Trương Thiên Bá chính là một tồn tại như vậy, có thể hắn đã giết một hai khí vận chi tử còn chưa trưởng thành, lại thêm vận khí thật tốt, mãi đến gần đây mới trở thành khí vận chi tử.
Điều này cũng nói lên được, vì sao loại lão quái vật như Trương Thiên Bá này chỉ có tu vi Thánh cảnh đỉnh phong.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Vương Đằng bắt đầu trở nên cổ quái, chính hắn đã chém giết mấy vị khí vận chi tử, nếu như dựa theo hệ thống nói như vậy, chẳng phải hắn cũng đang nỗ lực trở thành khí vận chi tử sao.