Không, nói chính xác hơn là lấy lực lượng khí vận của hắn hiện tại, chỉ sợ đã là một vị khí vận chi tử rồi đúng không?
- Hệ thống, hiện tại ta có phải khí vận chi tử hay không? Nếu không thì bao lâu nữa sẽ trở thành thiên mệnh chi tử chân chính?
...
Thật ra thì nói đến rất dài, nhưng tổng cộng cũng chỉ qua mấy hơi thở mà thôi.
Trương Thiên Bá nhìn thanh niên cách đó không xa sắc mặt không ngừng thay đổi, trong lòng cũng có chút kinh ngạc, luôn cảm giác có gì đó không đúng.
Sau khi người thanh niên vừa rồi hỏi một câu, vẻ mặt của người thanh niên kia không ngừng thay đổi, nhưng vấn đề là hắn cũng không có bất kỳ câu trả lời nào.
- Quả nhiên là kỳ lạ!
Trong lòng Trương Thiên Bá thầm nghĩ.
Nhưng mà bây giờ hắn cũng không có thời gian suy nghĩ kỹ, dù sao thì hắn cũng không biết chuyện gì đang xảy ra mà có thể khiến cho Thất trọng thiên này bị một màn mạng nhện đen bao phủ.
Mà người vừa mới xuất hiện chính là một cửa đột phá rất tốt.
- Các hạ đến tột cùng là ai? Vì sao lại ra tay với Võ Đấu Trường của ta?
Hai mắt của Trương Thiên Bá giống như thâm uyên nhìn chằm chằm Vương Đằng, khí tức trên người vận sức chờ phát động, thật ra tinh thần của hắn vẫn luôn cảnh giác xung quanh.
Trong lòng của hắn, sau lưng người thanh niên kia nhất định còn có người tồn tại, ít nhất cũng là Thánh cảnh hậu kỳ, thậm chí là Thánh cảnh đỉnh phong tồn tại.
Nếu không chỉ dựa vào thực lực Thánh cảnh sơ kỳ của thanh niên kia thì hắn còn có lá gan nào dám ra tay với Thất trọng thiên.
- Có lẽ vẻ mặt của người thanh niên vừa rồi kia không ngừng thay đổi, chỉ là không ngờ mình lại trở về, đánh hắn và người phía sau hắn không kịp trở tay.
Trong đầu hắn lóe lên một đạo hàn quang, trong mắt Trương Thiên Bá lóe lên một đạo hàn quang, bóng người hơi động một chút, sau đó biến mất tại chỗ.
Ngay trong nháy mắt bóng dáng của Trương Thiên Bá biến mất, Vương Đằng cũng phản ứng lại.
- Ong!
Khí tức trên người hắn nhanh chóng tăng vọt, trong chớp mắt đã tăng lên tới Thánh cảnh đỉnh phong, trên người nở rộ ánh sáng vàng, giống như một vầng mặt trời lơ lửng giữa không trung.
Cảm nhận được khí tức cường đại từ trên người thanh niên kia bạo phát ra, trong lòng Trương Thiên Bá cảm thấy chấn động, nhưng mà tên đã trên dây, không bắn không được.
Một bàn tay đen nhánh lặng yên không tiếng động xuất hiện sau lưng Vương Đằng, chộp tới đầu của hắn.
Trên bàn tay màu đen kia ẩn chứa lực lượng Pháp Tắc đáng sợ, giống như là hố đen cắn nuốt tất cả, khiến người ta run sợ.
Mà tất cả những điều này đã sớm bị Vương Đằng phát hiện, chỉ thấy hắn chợt xoay người lại, nắm tay phải mang theo một sự huỷ diệt đánh về phía bàn tay màu đen.
- Ầm ầm!
Một trận sấm sét nổ vang truyền ra, cả hai va vào nhau, bộc phát ra một gợn sóng năng lượng thật lớn.
Hai bóng người nhanh chóng tách ra, trong mắt đều lộ ra vẻ ngưng trọng, rõ ràng đều không ngờ thực lực của đối phương lại cường đại như thế.
Lần giao phong này, tuy hai người đều không phát huy ra toàn lực, nhưng trong lòng hai người đều cảnh giác đối với đối phương.
Nhất là trong lòng Trương Thiên Bá càng thêm kinh ngạc, hắn không biết thanh niên kia sử dụng bí pháp gì đã nâng tu vi từ Thánh cảnh sơ kỳ lên tới Thánh cảnh đỉnh phong, nhưng từ một điểm này có thể thấy được, có lẽ những suy đoán trước đó của hắn đều là sai lầm.
Mà Vương Đằng ở bên kia cũng nghiêm túc với khí vận chi tử Trương Thiên Bá.
Sau một chút va chạm vừa rồi, Vương Đằng phát hiện ra rằng cường độ nhục thể của Trương Thiên Bá không yếu hơn hắn bao nhiêu.
- Ít nhất cũng là tu luyện một môn công pháp luyện thể Thánh giai cực phẩm đến cảnh giới viên mãn, thậm chí có thể là tu luyện một môn công pháp luyện thể Thần giai.
Vương Đằng thầm nghĩ.
Trong mắt Trương Thiên Bá lóe lên sát cơ, thân thể đột nhiên gia tăng tốc độ, nhảy bổ tới, trên cánh tay quấn quanh hư ảnh của từng con Hắc Long.
Những con Hắc Long gào thét, mang theo uy thế đáng sợ.
Vương Đằng thấy thế thì vẻ mặt không thay đổi, trên người hắn cũng tản ra một luồng sát ý kinh khủng, chân phải bước ra một bước, cả người hắn hóa thành một đạo lưu quang, giống như một vầng mặt trời hung hăng va vào Trương Thiên Bá.
- Ầm ầm...
- Ầm ầm…
Hai bóng người một vàng một đen va vào nhau, phát ra trận trận tiếng vang như lôi đình, dư âm năng lượng vô hình tản ra xung quanh.
- Thình thịch!
Thân thể của hai người đều đã cường đại đến cực hạn, mỗi một kích đều mang theo lực lượng huỷ thiên diệt địa, mỗi một lần va chạm đều có thể làm cho một mảnh hư không sụp đổ.
Sau hai hơi thở, bóng dáng của hai người lại tách ra, cách xa nhau ngàn mét nhìn đối phương.
Lúc này, lông mày của Trương Thiên Bá hơi nhíu lại, vừa rồi giao chiến nhục thân, hắn cũng không chiếm được bất kỳ thượng phong nào, thậm chí còn có một chút yếu thế.
Đương nhiên, những chuyện này cũng không phải là chuyện quan trọng nhất, Trương Thiên Bá cũng không cho rằng thực lực của hắn sẽ yếu hơn đối phương.
Lúc trước, hắn có thể dùng tu vi Thánh cảnh hậu kỳ chém giết một vị Thánh cảnh đỉnh phong, có thể thấy được thực lực của bản thân hắn rất cường đại, huống chi hiện tại tu vi của hắn đã đột phá đến Thánh cảnh đỉnh phong, đối phó với một vị Thánh cảnh đỉnh phong đang dùng bí pháp tăng lên cũng không phải không thể.
Chỉ là dù sao thì nơi này cũng là trên bầu trời của Võ thành, hắn căn bản không thể phát huy ra sức mạnh chân chính của mình được.
Nếu như hắn bộc phát ra thực lực chân chính, ép thanh niên kia lên đến tuyệt cảnh, cho dù cuối cùng chém giết thanh niên kia thì cũng phải huỷ hoại Võ Thành trong chốc lát.
Nhưng nếu không thể phát huy ra toàn bộ thực lực thì hắn cũng không nắm chắc giết chết được người thanh niên kia, dù sao thì sức mạnh của người thanh niên kia cũng rất cường đại.
Đây cũng là chỗ hắn đang rối rắm.
Đồng dạng, trong lòng Vương Đằng cũng có ý nghĩ không sai biệt lắm này.
Cũng không phải là Vương Đằng muốn bảo vệ tính mạng của người tu luyện trong thành, chỉ là hắn thấy rằng, Võ thành đã gần như là địa bàn của hắn, chỉ cần giải quyết xong Trương Thiên Bá thì toàn bộ Võ Đấu Trường cũng sẽ thuộc về hắn.