Nếu như đại chiến với Trương Thiên Bá mà tiêu diệt Võ Thành thì coi như được xẻo.
Đương nhiên, không phải là Vương Đằng không có thủ đoạn nào khác để thi triển, chỉ là những thủ đoạn nào đó một kích tất sát cũng không phải là quá lớn, thậm chí rất dễ dàng làm cho Trương Thiên Bá hoàn toàn điên cuồng.
Dường như nhìn ra hàm ý trong mắt nhau, bóng dáng của Trương Thiên Bá hóa thành một đạo hắc quang, dùng tốc độ cực nhanh bay về phía ngoài thành.
Mà bóng dáng Vương Đằng cũng hóa thành một vệt sáng màu vàng, đuổi theo bóng dáng của Trương Thiên Bá.
Ngay sau khi bóng dáng của Trương Thiên Bá và Vương Đằng rời khỏi thì trong thành cũng có vô số bóng dáng bay về phía ngoài thành.
Đương nhiên, không phải những người này đuổi theo đi xem náo nhiệt, bọn họ còn không ngu như vậy, bọn họ chỉ là muốn tạm thời rời khỏi nơi thị phi Võ thành này mà thôi.
Tình huống vừa rồi đã nói rõ, Võ Thành sắp xảy ra một biến cố lớn.
Cùng lúc đó, một loạt tin tức từ Võ thành truyền về các nơi trong vực Thiên Phong.
Mà điều này cũng sẽ hấp dẫn một nhóm cường giả, một số thế lực và một số người quyết tâm.
…
- Vù! Vù!
Hai đạo lưu quang xẹt qua bầu trời với tốc độ cực nhanh, cách Võ Thành rất xa, xuất hiện trên một vùng núi.
- Ha ha, ngươi thật đúng là có lá gan, cũng dám theo tới.
Trương Thiên Bá nhìn Vương Đằng đuổi tới, cười lạnh nói.
Thật ra hắn cũng có chút không ngờ, thanh niên này lại không chút do dự đuổi theo như thế, đây là hắn có lòng tin đối với thực lực của mình hay là căn bản không biết sự lợi hại của Trương Thiên Bá hắn?
Chỉ là một người dựa vào bí pháp để tăng lên Thánh cảnh đỉnh phong mà lại thật sự cho rằng hắn cũng là đối thủ của đối phương!
Nếu không phải trước đó ở Võ Thành không dám tùy tiện toàn lực ra tay thì sao đến lượt thanh niên này cuồng vọng như vậy.
- Nói cho ta biết, ngươi là ai? Tại sao ngươi lại ra tay với Võ Đấu Trường của ta?
Giờ khắc này, trong mắt Trương Thiên Bá bắn ra hàn quang khiếp người, đôi mắt giống như vực sâu giống như muốn kéo linh hồn Vương Đằng vào vực sâu.
- À, người chết không cần phải biết nhiều như vậy!
Vương Đằng không hề sợ hãi khi nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm của Trương Thiên Bá, thậm chí hai con mắt của hắn giống như hóa thành hai cái hố đen, muốn hút tâm thần của Trương Thiên Bá vào trong đó.
Đối với đôi mắt đen nhánh không thấy đáy của thanh niên trước mặt, thần hồn Trương Thiên Bá khẽ run lên, thân thể theo bản năng lui lại một bước, vẻ mặt hơi trắng lên, giống như vừa mới bị cái gì đó làm kinh hãi.
- Ngươi... Tốt, rất tốt, quả nhiên có mấy phần năng lực, khó trách dám ra tay với Võ Đấu Trường của ta, nhưng cũng tiếc ngươi gặp phải ta!
Trương Thiên Bá hít một hơi thật sâu, trong mắt lóe lên một tia sát cơ nồng đậm, một chút thăm dò linh hồn vừa rồi đã khiến hắn chịu một thiệt thòi nhỏ.
Thân hình hắn đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa, lúc xuất hiện lần nữa đã đi tới trước người Vương Đằng, một quyền đánh tới hắn.
- Ầm ầm!
Một quyền này ẩn chứa uy thế kinh khủng, giống như là ngay cả hư không cũng bị đánh xuyên, mạnh hơn so với công kích lúc trước không biết bao nhiêu lần.
- Hừ! Điêu trùng tiểu kỹ!
Vương Đằng hừ lạnh một tiếng, trên người bộc phát ra ánh sáng màu vàng hừng hực, giống như một vị Chiến Thần màu vàng kim, một quyền đánh về phía nắm đấm của hắn.
- Ầm ầm!
Hai bên va vào nhau, nhất thời xảy ra vụ nổ lớn kịch liệt, cây cối trong bán kính mấy trăm km đều bị chấn động thành phấn vụn, mặt đất cũng bị rạn nứt, xuất hiện một cái hố thật lớn, đất đai trong bán kính mười ngàn mét hoàn toàn bị phá hủy, bụi đất bay đầy trời.
- Phốc, phốc!
Khóe miệng của Trương Thiên Bá tràn ra một tia máu tươi, hắn lùi lại mấy ngàn thước mới có thể giữ vững được thân thể, vẻ mặt đã tái nhợt.
Mà nhìn thấy thân thể Vương Đằng đối diện vẫn không nhúc nhích chút nào, giống như một kích vừa rồi không hề ảnh hưởng đến hắn.
Trên thực tế cũng đúng là như thế, tuy một kích vừa rồi của Trương Thiên Bá rất cường đại, cho dù là Thánh cảnh đỉnh phong cũng không nhất định dám đối đầu với hắn.
Nhưng Vương Đằng là người bình thường sao?
Hiển nhiên không phải!
Tuy tu vi của Vương Đằng thật sự chỉ có Thánh cảnh sơ kỳ, nhưng dưới tình huống bạo phát bí pháp đủ để tăng tu vi của hắn lên tới Thánh cảnh đỉnh phong.
Hơn nữa, xét về lực phòng ngự thì Vương Đằng rất tự tin rằng trong Thánh cảnh tuyệt đối không ai có thể phá vỡ lực phòng ngự của hắn!
Không chỉ là bởi vì nhục thể của hắn đủ cường đại, mặc trên người có bảo giáp Thần khí Thần cấp cực phẩm, còn có tu luyện Thái Sơ Thần Cương và thiên phú Đấu Chuyển Tinh Di.
Những cái đó không thể nói là không khoa trương, cho dù là cường giả Thần cảnh chân chính thì muốn làm Vương Đằng bị thương cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Huống chi hắn chỉ là Thánh cảnh đỉnh phong mà thôi, Trương Thiên Bá.
- Đến cùng ngươi là ai?
Trương Thiên Bá lau máu tươi trên khóe miệng, vẻ mặt khó coi hỏi.
- Ta nói rồi, người chết không cần biết quá nhiều!
Còn chưa dứt lời, bóng người Vương Đằng đã hóa thành một vệt sáng màu vàng, tấn công về phía Trương Thiên Bá.
…
Chính đạo môn.
Nếu nói đến thế lực cường đại nhất vực Thiên Phong thì chỉ có thể là Chính Đạo môn.
Đây không phải là Chính Đạo môn tự mình nói ra, mà là kết quả được các đại tông môn, gia tộc, tán tu tán tu cộng đồng thừa nhận.
Cho dù là Tuyết Thần cung và Hỏa Thần tông cùng là một trong ba đại thế lực Bán Thần cũng không thể không thừa nhận kết quả này.
Mà Đạo Thành chính là nơi đặt trụ sở của Chính Đạo môn.
Không giống với những thành trì khác xây trên mặt đất, toàn bộ Đạo Thành đều là lơ lửng trên bầu trời, có thể nói là một tòa thành Thiên Không hoàn chỉnh.
Nhìn từ xa giống như có một khu tiên cung đứng sừng sững ở chân trời, đang quan sát nhân gian.
Quảng trường trung tâm của Đạo thành có một tòa tháp khổng lồ cao đến mấy ngàn thước đứng sừng sững ở nơi đó, chiếm cứ toàn bộ ba phần diện tích của quảng trường trung tâm Đạo thành.
Tháp này tên là Thông Thiên Tháp, ngụ ý thông qua tháp này là có thể lên trời!