Thật ra bản thân Vương Đằng cũng biết bí thuật tương tự, chỉ là hắn không thi triển mà thôi.
Rõ ràng có bí pháp tốt hơn, tại sao lại sử dụng loại bí pháp thảm liệt này, nếu như không cẩn thận làm bị thương tới Tiểu Cát Cát thì làm sao bây giờ?
Đồng tử to lớn đỏ như máu đột nhiên nhìn về phía Vương Đằng, một luồng khí tức huyết sát khủng bố đập vào mặt Vương Đằng.
- Ầm!
Huyết khí bao phủ, bao phủ Vương Đằng ở bên trong.
Vương Đằng đứng trong hư không không nhúc nhích, năng lượng màu đỏ xung quanh căn bản không làm gì được hắn, da thịt xung quanh hắn càng lóe ra ánh sáng màu đỏ thẫm, ngăn trở sương mù màu máu.
Ngay sau đó, thân hình cao lớn của Trương Thiên Bá biến mất tại chỗ, hóa thành một đạo huyết quang màu đỏ tấn công Vương Đằng.
- Ầm ầm!
Trong nháy mắt này, không gian xung quanh Vương Đằng nhất thời xảy ra chấn động dữ dội, vết nứt không gian điên cuồng lan tràn, giống như mạng nhện lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Nhìn thấy cảnh này, Vương Đằng nhướng mày, ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng.
Hắn có thể cảm nhận được khí tức huỷ diệt mạnh mẽ ẩn chứa trong khí tức huyết sát kinh khủng kia, loại khí tức này tuyệt đối đã vượt qua cấp độ cường giả Thánh cảnh đỉnh phong, chỉ sợ đã đạt đến Bán Thần.
Một thanh chiến đao đỏ như máu đột nhiên từ trong hư không xuất hiện, một luồng sát cơ dày đặc khiến cho Vương Đằng gắt gao bị khoá chặt, ánh sáng màu máu lóe qua, đánh xuống đầu Vương Đằng.
- Ầm!
Hai mắt Vương Đằng trở nên bình tĩnh, một đạo kiếm ảnh màu vàng đột nhiên bay lên, nghênh kích thanh huyết đao kia, cả hai chạm vào nhau, sinh ra một tiếng nổ lớn.
- Ầm!
Ngay sau đó, một đạo kiếm ảnh màu vàng kim nổ tung ra, một quyền ảnh kim quang lập lòe trực tiếp nện vào trên lưỡi dao máu, nhất thời làm cho cả thanh huyết đao run rẩy lên.
Mà Trương Thiên Bá nhìn thấy một màn này, trong lòng cũng rất là giật mình, hắn không ngờ rằng dưới thực lực tăng vọt khi hắn thi triển Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp mà thanh niên kia lại còn có thể ngăn cản được công kích của hắn.
Tuy trong lòng của hắn giật mình nhưng mà công kích trong tay lại không chậm chút nào, quang hoa màu máu trong tay lần nữa lóe qua, vẫn như cũ chém thẳng xuống đầu Vương Đằng.
Hắn ngược lại muốn nhìn xem Vương Đằng có thể kiên trì đến khi nào!
Những nơi chiến đao huyết sắc đi qua, không gian bị nhuộm dần thành một mảnh màu đỏ, một luồng khí tức huyết sát làm người ta sợ hãi đập vào mặt Vương Đằng.
Giống như trước mặt có vô số ác quỷ huyết sát, phô thiên cái địa xâm nhập vào.
Nếu như ý chí của hắn không kiên định thì chỉ cần đối mặt với luồng sát khí này cũng đủ để đánh tan tinh thần của hắn.
Nhìn thấy ánh sáng màu máu bắn tới, trong mắt Vương Đằng lóe lên một tia sáng khó hiểu.
- Định!
Khi âm thanh hùng hậu này vang lên, một lực lượng quy tắc khủng bố từ trong hư không tràn ra, bao phủ không gian này lại.
Trong nháy mắt này, trời đất trở nên yên tĩnh, gió ngừng thổi, những khí tức huyết sát xâm nhập vào cũng quỷ dị dừng lại, đồng thời dừng lại, còn có một bóng người cao lớn tay cầm chiến đao huyết sắc.
Giống như có một bức tranh được treo trên bầu trời.
Nhưng mà trong bức tranh này vẫn còn có một bóng người có thể di chuyển.
Ở trong không gian bị lực lượng quy tắc khủng bố bao phủ, bóng dáng của hắn giống như quỷ mị, xuyên qua khí tức huyết sát trùng điệp, xuất hiện trước người bóng người cao lớn, một bàn tay thon dài như ngọc vỗ về phía trước ngực của Trương Thiên Bá, hàn ý cực hạn giống như có thể đóng băng hư không.
Hai mắt Trương Thiên Bá lộ ra vẻ kinh hãi, kình lực toàn thân bắn ra, muốn thoát khỏi loại trói buộc này, nhưng thân thể của hắn căn bản không thể động đậy chút nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay thon dài sắp rơi vào trên người mình.
Sau một hơi thở, Trương Thiên Bá phát hiện mình rốt cục có thể động được, nhưng Vương Đằng đã đặt nắm đấm lên người hắn.
Một luồng hàn ý cực hạn xâm nhập vào trong cơ thể hắn, trong nháy mắt này, hắn giống như tiến vào một thế giới cực hàn, cho dù là lấy thực lực cường đại như hắn hiện tại, với thân thể cường tráng vẫn không nhịn được rùng mình một cái, thậm chí bên ngoài thân thể của hắn cũng bắt đầu xuất hiện một tầng băng sương.
Ngay sau đó, một luồng sức mạnh mạnh mẽ tràn vào trong cơ thể hắn, thân thể của hắn giống như một viên đạn pháo bay ra ngoài, những nơi nó đi qua, không gian tạo thành tầng tầng gợn sóng, ngũ tạng lục phủ cũng giống như nổ tung ra.
- Ầm ầm...
Mặt đất bị đập ra một cái hố to, cát đá bay tứ tung, bụi bặm bay lên, vô số vết nứt màu đen lấy cái hố này làm trung tâm, lan ra bốn phương tám hướng.
- Khụ khụ... khụ khụ...
Một tiếng ho khan kịch liệt vang lên, ngay sau đó, thân thể cao lớn của Trương Thiên Bá đầy vết thương bay ra khỏi màn khói bụi bặm.
Vết thương bên ngoài không phải do Vương Đằng gây ra, mà là do bí pháp, tên gọi tắt là Tự mình hại mình, vết thương làm cho ta trở nên mạnh hơn, thương tổn càng nặng hơn!
- Xem ra chỉ có thời gian một hơi, chỉ sợ đối với cường giả Thần cảnh thật sự thì làm như vậy cũng không có tác dụng gì.
Nhìn bóng dáng của Trương Thiên Bá, trong lòng Vương Đằng thầm thở dài một tiếng.
Nhất thời, Vương Đằng đã cảm thấy thiên phú này của hắn có chút không quá tốt.
Cũng chỉ có thể đối phó với một số người có tu vi thấp hơn mình một chút, hoặc là ảnh hưởng đến tu vi cao hơn một chút, nếu như đối đầu với Thần cảnh thì có lẽ cũng không có tác dụng gì, dù sao thì cường giả Thần cảnh cũng có thể làm được chuyện như vậy.
Nếu nói ưu điểm thì nhất định là có, ví dụ như lấy tu vi Thánh cảnh của hắn làm ra điểm này, cũng là rất chấn nhiếp lòng người, chí ít đối với người có tu vi Thần cảnh trở xuống mà nói là như vậy, cao cấp đại khí.
Đương nhiên, đây cũng là trên người Vương Đằng có vô số bí pháp, thủ đoạn, át chủ bài, nếu đổi lại là những người khác thì nắm giữ loại thủ đoạn này nhất định sẽ mừng rỡ như điên.
Trên thực tế, thiên phú của Vương Đằng vẫn rất đáng sợ, ít nhất thì đối với cường giả cùng cảnh giới, hoặc là một số cường giả mạnh hơn hắn thì chính là vậy, nói sao thì thủ đoạn như vậy tuyệt đối là một đại sát khí.