Đừng nhìn thấy hắn chỉ có thể khống chế thời gian một hơi thở, đối với cường giả mà nói, thời gian một hơi thở đủ để thay đổi cục diện, đủ để đánh trọng thương thậm chí là đánh chết đối thủ!
Giống như vừa rồi, nếu Vương Đằng lấy ra một món thần khí, đưa cho Trương Thiên Bá, vậy thì tuyệt đối có cơ hội hắn sẽ bị trọng thương, thậm chí là trực tiếp giết chết hắn.
Nhưng mà Vương Đằng cũng không làm như vậy, hắn vất vả lắm mới gặp được một gia hỏa biết đánh, vừa vặn thử uy lực của các loại bí pháp của hắn một chút, cũng tiện để hiểu rõ trong lòng.
Đương nhiên, điều này cũng có liên quan đến việc Trương Thiên Bá không sinh ra được uy hiếp đối với Vương Đằng, nếu không hắn cũng không đến mức hành sự như thế.
- Đến, chúng ta tiếp tục!
Trong mắt Vương Đằng lộ ra ý chí chiến đấu cường đại.
Tuy hắn thích nghiền áp, nhanh chóng giải quyết đối thủ, để đề phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra hơn, nhưng mà…
- Hả? Gia hỏa này còn giống như là khí vận chi tử! Nếu như thời gian quá dài...
Trong lòng Vương Đằng nhất thời máy động.
- Quả nhiên, khí vận chi lực thần bí này vẫn luôn ảnh hưởng đến phán đoán của ta, nếu như ta trì hoãn thời gian lâu dài, chỉ sợ các loại biến cố ngoài ý muốn sẽ theo nhau mà đến, thậm chí sẽ xuất hiện cường giả Thần cảnh tới quấy rối, sau đó để cho tên Trương Thiên Bá này có cơ hội chạy thoát... Gặp phải đại cơ duyên, thực lực đột nhiên tăng mạnh, sau đó... Hít ~!
Trong lòng Vương Đằng không khỏi hãi hùng một trận, vẻ mặt cũng hơi tái đi.
- Quả nhiên, khí vận chi tử quả nhiên là vô cùng đáng sợ, quả thực là khó lòng phòng bị!
Nhất thời, trong lòng Vương Đằng bắt đầu vạn phần cảnh giác, quyết định không lưu thủ nữa, phải tốc chiến tốc thắng, tốt nhất là nhất kích tất sát Trương Thiên Bá!
Trong mắt Vương Đằng lóe lên hung quang, trên người hắn bộc phát ra trận trận Thần uy, bảo y, ngọc bội, đai lưng, thần thối, thần khí, bao tay, hắc đao đều toả ra ánh sáng lung linh.
Thần uy cường đại từ trên người Vương Đằng lan tràn ra, giống như có một vị Thần thật sự hạ xuống nhân gian, không gian xung quanh sụp đổ, xuất hiện từng vết nứt màu đen.
Giờ khắc này, Vương Đằng chính là thần chỉ! Một thần chỉ chân chính với một thân trang bị hào hoa!
Nhìn thấy một màn này, vẻ kinh nghi bất định trong mắt Trương Thiên Bá đã hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa, trái lại biến thành vẻ sợ hãi.
Trong nháy mắt này, bản năng của cơ thể nói cho hắn biết nhất định phải trốn thật xa người thanh niên kia, bằng không hắn sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Cho nên, ngay khi suy nghĩ của hắn vẫn còn dừng lại ở thời điểm thanh niên mặc một thân trang bị hào hoa kia, thân thể của hắn đã chạy trốn về phía sau với tốc độ cực nhanh.
Còn về Võ Thành, Võ Đấu Trường, Chương Thiên Thánh... Tất cả những điều này đã không còn quan trọng nữa, trong đầu hắn cũng chưa từng xuất hiện những chuyện này.
- Hắn rốt cuộc là ai? Vì sao trên người hắn lại có nhiều Thần khí như vậy? Hơn nữa còn là Thần khí hoàn chỉnh, chỉ sợ Thần khí của ba đại thế lực Chính Đạo môn, Tuyết Thần cung, Hỏa Thần tông cũng chỉ có nhiều như vậy?
- Muốn chạy à?
Khóe miệng Vương Đằng lộ ra một đường cong.
Sau một khắc, bóng dáng của hắn giống như một vệt sáng xuyên thấu không gian, đột ngột xuất hiện sau lưng Trương Thiên Bá, ma đao trong tay giơ lên cao.
- Thần Ma Nhất Kích!
Sau lưng Vương Đằng, một ma ảnh khổng lồ xuất hiện, đôi mắt giống như một cái động sâu không thấy đáy, cả người bị hắc viêm quấn quanh, một thanh ma đao màu đen thật lớn giơ lên cao cao.
Một luồng khí tức huỷ diệt cực kỳ khủng bố tràn ngập bầu trời, giống như muốn huỷ diệt tất cả thế gian.
Ma Đao hung hăng đánh xuống, một đường hắc tuyến vạch phá thiên không, giống như chém thiên không thành hai nửa.
- Xoẹt!!!
Một âm thanh giống như vải vóc bị xé rách vang lên.
Trong nháy mắt này, trong lòng Trương Thiên Bá đã bịt kín một tầng bóng ma tử vong.
Hắn không cần nghĩ ngợi ném mấy món Thánh khí ra sau lưng, mỗi một món Thánh khí đều tản ra khí tức cuồng bạo, dường như một khắc sau sẽ nổ tung.
Đồng thời, một tòa tiểu tháp bảy tầng thần bí màu đen xuất hiện ở trên đỉnh đầu hắn, thể tích nhanh chóng lớn lên, bao phủ cả người hắn vào trong đó.
Gần như trong cùng lúc đó, đao ảnh của Ma Đao và mấy món Thánh Khí va vào nhau.
- Ầm! Ầm! Ầm!
- Ầm... Ầm...
Tiếng nổ lớn vang khắp bầu trời, năng lượng khủng bố như đang phát tiết ra xung quanh, không gian bị xé rách một cách vô tình, núi sông cũng đang biến mất, mặt đất cũng đang sụp đổ...
- Phốc...
Trong hắc tháp thần bí, Trương Thiên Bá phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt cực kỳ nhợt nhạt, mấy món Thánh khí tự bạo kia cũng làm cho tinh thần của hắn chịu một số thương thế.
Nhưng lúc này, hắn vẫn không dám đi ra ngoài, bởi vì hắn có thể cảm nhận được nguy cơ còn chưa tiêu tan.
- Hắn đến tột cùng là ai? Võ Đấu Trường của ta đắc tội với một vị cường giả như vậy từ khi nào? Trong khoảng thời gian ta không ở đây, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Trong đầu Trương Thiên Bá lóe lên đủ loại suy nghĩ.
- Ầm!
Đột nhiên, hắc tháp thần bí bắt đầu rung động dữ dội, Trương Thiên Bá nhìn thấy thế vẻ mặt nhất thời biến đổi, không kịp nghĩ nhiều, linh lực trong cơ thể hắn bắt đầu điên cuồng truyền vào trong tiểu tháp màu đen.
Khi linh lực dần dần rót vào trong Hắc Tháp thần bí, rốt cục nó cũng dần dần ổn định lại, Trương Thiên Bá thấy thế cũng thở dài một hơi.
Phải biết rằng đây là vật bảo mệnh của hắn, là một món thần khí tàn khuyết, nếu như ngay cả tòa tháp đen thần bí này cũng không thể ngăn cản được đạo công kích kia thì hắn cũng coi như xong rồi.
- Cuối cùng cũng đã chặn được, chờ sau khi ta tra rõ ràng thân phận của ngươi, ta nhất định sẽ cho ngươi biết hậu quả đắc tội với ta!
Trương Thiên Bá ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh tháp, giống như có thể xuyên thấu qua tháp đen thần bí, nhìn thấy Vương Đằng trên không trung, trong mắt bắn ra sát cơ mãnh liệt.
Còn về loại công kích vừa rồi thì hắn không tin người trẻ tuổi kia còn có thể một lần nữa, mà chỉ cần không phải loại công kích cấp bậc vừa rồi thì hắn có lòng tin có thể dựa vào tòa tháp đen thần bí này chạy thoát.