Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 466 - Chương 466. Tông Môn Ẩn Thế

Chương 466. Tông Môn Ẩn Thế Chương 466. Tông Môn Ẩn Thế

Từng tiếng suy đoán vang lên, nhưng phần lớn người đều cảm thấy là Trương Thiên Bá đánh chết thanh niên kia.

Dù sao thì người sinh ra ở Võ Thành, sao lại không biết thực lực cường đại của Trương Thiên Bá được chứ.

Cho dù có một số người trong số bọn họ chưa từng nhìn thấy tận mắt thì cũng đã từng nghe nói đến truyền kỳ của Trương Thiên Bá, huống chi, ở đây có không ít cường giả từng nhìn thấy tận mắt Trương Thiên Bá chém chết một vị cường giả Thánh cảnh.

Đại đa số người đều tin tưởng lần này cũng sẽ không có ngoại lệ!

- Đinh! Chúc mừng kí chủ đã đánh chết khí vận chi tử thành công, cướp đoạt khí vận của đối phương thành công, khen thưởng... Thần khí... Thần nguyên...

Ngay khi khí tức của Trương Thiên Bá hoàn toàn biến mất, trong đầu Vương Đằng cũng vang lên âm thanh của hệ thống.

Nhưng mà lúc này, Vương Đằng không chú ý đến chuyện này nữa, mà ánh mắt của hắn lại nhìn về phía hai bóng người vừa mới xuất hiện.

Một bóng người trong đó là một lão giả, trên người mặc áo choàng màu tím, vẻ mặt hồng hào, nhìn qua rất là tiên phong đạo cốt, một bóng người khác là một nữ tử mặc váy dài màu trắng, dáng người cao gầy, dung mạo tinh xảo, trên người tản ra khí tức làm người ta tránh xa ngàn dặm.

Hai người này chính là hai cường giả Thánh cảnh của Chính Đạo môn và Tuyết Thần cung, lão giả mặc áo tím tên là Ninh Thành Tân, có tu vi Thánh cảnh hậu kỳ, mà mỹ nữ có khuôn mặt xinh đẹp kia tên là Lý Mộ Tuyết, có tu vi Thánh cảnh sơ kỳ.

Giờ phút này, hai cường giả Thánh cảnh này đang cực kỳ kinh hãi nhìn cảnh tượng trước mắt.

- Trương Thiên Bá lại thật sự! Còn là bị người thanh niên trước mắt này giết chết!

Cho dù hai người bọn họ có tu vi Thánh cảnh, có lịch duyệt phong phú thì vẫn khó mà tin được cảnh tượng trước mắt này.

Nhưng sự thật trước mắt lại nói cho bọn hắn biết, Trương Thiên Bá quả thật đã chết rồi.

Cho dù là dị tượng trên bầu trời, hay là thi thể của Trương Thiên Bá ngã trên mặt đất không có bất kỳ khí tức gì đều không thể không nói rõ tất cả những điều này.

Hai người dùng ánh mắt kinh hãi nhìn thanh niên trước mặt, trong đầu cũng không khỏi hiện ra cùng một suy nghĩ:

- Người này đến tột cùng có thực lực gì?

Phải biết rằng, tuy tu vi của Trương Thiên Bá chỉ là Thánh cảnh hậu kỳ, nhưng thực lực chân chính lại không yếu hơn cường giả Thánh cảnh đỉnh phong, thậm chí còn mạnh hơn không ít, nếu không thì lúc trước cũng không thể lấy tu vi Thánh cảnh hậu kỳ chém giết một cường giả Thánh cảnh đỉnh phong.

Với thực lực của Trương Thiên Bá, muốn đánh chết hắn là chuyện khó khăn cỡ nào, cho dù bị mấy tên cường giả Thánh cảnh vây công thì chỉ sợ cũng rất khó làm gì được hắn.

Trừ phi là có cường giả Bán Thần ra tay!

Nhưng bất kể hai người Ninh Thành Tân và Lý Mộ Tuyết thấy thế nào thì khí tức trên người thanh niên kia cũng không giống như là Bán Thần.

- Không biết hai vị là?

Vương Đằng nhìn hai người lên tiếng hỏi.

Vương Đằng không quá kinh ngạc về hai vị Thánh cảnh này,

Dù sao thì trong Võ thành xảy ra động tĩnh lớn như vậy, các thế lực khác cũng không thể không biết, nếu như không có ai đến đây xem xét thì mới là kỳ lạ.

Chỉ là Vương Đằng cũng không đoán ra được hai người này đến tột cùng là người của thế lực nào.

- Khục, vị đạo hữu này, lão hủ là Trữ Thành Tân, tam trưởng lão của Chính Đạo môn.

Lão giả áo tím lấy lại tinh thần, mặt tươi cười nói.

- Tuyết Thần cung, Lý Mộ Tuyết.

Giọng nói lạnh lẽo của nữ tử lạnh lùng vang lên.

Nghe được câu trả lời của hai người, trong lòng Vương Đằng nhất thời hiểu rõ.

Cũng đúng, có thể chạy tới với tốc độ nhanh như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có ba đại thế lực Bán Thần và thế lực cường đại như Trân Bảo các.

Chỉ là không biết vì sao cường giả của Hỏa Thần tông lại không xuất hiện?

- Không biết đạo hữu là…

Lão giả mặc áo tím hỏi.

Nữ tử lạnh lùng ở bên cạnh cũng vội vàng tập trung lắng nghe, nàng cũng rất tò mò về thân phận của người trước mắt.

- Thái Sơ Thần Tông, Vương Đằng!

Vương Đằng ngắn gọn nói.

- Thái Sơ Thần Tông? Vương Đằng?

Nghe được câu trả lời của người trẻ tuổi, trong đầu Ninh Thành Tân và Lý Mộ Tuyết đều nhanh chóng suy nghĩ, muốn nghĩ xem thử có nghe nói về thế lực này và người này hay không.

Nhưng sau khi lục soát trí nhớ trong đầu, hai người vẫn không phát hiện ra Thái Sơ Thần Tông này là một thế lực như thế nào, và Vương Đằng này là người nào.

- Chẳng lẽ Thái Sơ Thần Tông này là tông môn ẩn thế truyền thừa từ Thượng Cổ xuống, trước kia đều ở ẩn, mãi đến gần đây mới xuất thế à?

Trong lòng Ninh Thành Tân âm thầm suy nghĩ.

Cũng không trách hắn lại nghĩ như vậy, lấy lịch duyệt mấy ngàn năm của hắn mà cũng chưa từng nghe nói về Thái Sơ Thần Tông, có thể thấy được thế lực này chưa từng xuất hiện ở vực Thiên Phong, nhất định là vẫn luôn ở ẩn, mãi cho đến gần đây mới xuất thế.

Loại chuyện này cũng không phải chưa từng xảy ra, một số thế lực, một số thế lực tông môn, gia tộc vì tránh né tai họa đã mang theo môn nhân đệ tử tiến vào một số bí cảnh bí mật, phong ấn lối ra, trốn cũng là mấy trăm năm, mấy ngàn năm.

Thậm chí thổ dân trong một số bí cảnh cũng là để lại từ Thượng Cổ, chỉ là tài nguyên trong bí cảnh có hạn nên cuối cùng một đời không bằng một đời, ngay cả lối ra phong ấn cũng không phá nổi, chỉ có thể chờ đợi người bên ngoài phát hiện...

Đương nhiên, cũng có một chút bí cảnh có tài nguyên phong phú, có thể còn có thế lực cường đại tồn tại, cho dù thời gian trôi qua lâu dài nhưng vẫn như cũ mỗi đời đều có cường giả trấn giữ.

Mà Thái Sơ Thần Tông này lại rất giống loại tình huống này!

Có lẽ người của Võ Đấu Trường vô tình phát hiện ra bí cảnh tài nguyên phong phú này, muốn chiếm lĩnh nó, sau đó phát hiện trong bí cảnh có cường giả, kết quả là biến thành như bây giờ!

Đương nhiên, tất cả những điều này cũng chỉ là suy đoán của Ninh Thành Tân.

Nhưng mà hắn cảm thấy có khả năng rất lớn, giống như hắn suy đoán.

Còn về Thái Sơ Thần Tông này là thế lực vừa mới thành lập thì đó là chuyện không có khả năng!

Lấy thực lực cường đại của người thanh niên này, sao có thể...

Ninh Thành Tân tự giác nghĩ thông suốt tất cả những điều này, trên mặt không khỏi nở một nụ cười.

- Vương Đằng đạo hữu, thật sự là cửu ngưỡng đại danh! Lão hủ cũng có nghe thấy Thái Sơ Thần Tông!

Bình Luận (0)
Comment