Đương nhiên, điều này cũng có liên quan đến việc người bị khống chế có tu vi cường đại, người bị khống chế có tu vi càng cao thì năng lượng thần hồn cần để duy trì càng nhiều.
Trên thực tế, với cường độ tinh thần của hắn hiện giờ thì cao nhất cũng chỉ có thể khống chế năm vị Thánh cảnh, nếu là Đế cảnh thì có thể khống chế nhiều hơn một chút, tu vi càng thấp thì Vương Đằng có thể khống chế càng nhiều.
Nếu khống chế người khác không cần trả giá thì đó mới là chuyện không bình thường.
Cho dù Vương Đằng thì Nô Thần Đan có thể khống chế của người khác cũng là đan dược trân quý cực kỳ hiếm thấy.
Cho dù lấy trình độ luyện đan của Vương Đằng hiện tại, cũng không thể luyện chế ra được, mà quan trọng nhất vẫn là linh tài luyện chế Nô Thần Đan hiếm thấy.
Thật ra làm bất cứ chuyện gì cũng sẽ đánh đổi một số thứ, chỉ là những đại giới này có lớn có nhỏ, có tốt có xấu, có chút nhỏ đến ngươi gần như không chú ý đến mà thôi.
Đương nhiên, điều này cũng không liên quan đến thực lực hiện tại của Vương Đằng, có lẽ chờ sau khi hắn đạt tới một cảnh giới khác, thế giới hắn nhìn thấy sẽ có chút khác biệt.
…
Vương triều Đại Càn, Vương thành, Trân Bảo các, không gian truyền tống trận.
Ánh sáng màu trắng lóe lên, một đại hán trung niên với khuôn mặt tang thương đột nhiên xuất hiện.
Người này chính là Đường Chiến từ Hoàng triều tới!
Cũng may là trên người hắn có không ít linh thạch, lại thêm thân phận của hắn có chút đặc biệt, lúc này mới có thể thông qua truyền tống trận trong Trân Bảo các, dùng thời gian ngắn nhất chạy đến Vương triều Đại Càn.
Đường Chiến đi ra khỏi Trân Bảo các, nhìn Vương Thành Đại Càn có chút quen thuộc lại có chút xa lạ này, hít một hơi thật sâu, trên khuôn mặt tang thương lộ ra một nụ cười hiếm thấy:
- Hùng nhi, cha trở về thăm con đây!
20 năm rồi, Đường Chiến hắn cuối cùng vẫn trở về, vốn tưởng rằng còn cần rất nhiều thời gian nữa mới có thể trở về gặp Đường Hùng, thậm chí có thể là không có cơ hội gặp con trai của hắn nữa.
Dù sao thì trước đó Đường Chiến cũng không suy nghĩ quá nhiều, sau khi giao Đường Hùng cho lão Thiết Đầu thì hắn đã quyết tâm dứt khoát rời khỏi Vương triều Đại Càn, không mang theo Tâm Nhu ra khỏi Tuyết Thần cung thì tuyệt đối không trở về!
Nhưng mà hai mươi năm sau, hắn cuối cùng vẫn trở về một mình, không thể mang theo mẹ của Đường Hùng trở về cùng nhau được.
Nhưng mà lúc này, mặc dù trong lòng Đường Chiến vẫn có chút thương cảm, nhưng phần nhiều vẫn là sự kích động.
- Không biết bây giờ Thiết lão đệ thế nào? Còn có Hùng nhi, cũng không biết hắn giống ta hay giống Tâm Nhu? Cũng không biết Hùng nhi có thể nhận ra ta hay không, có nguyện ý nhận người phụ thân không xứng như ta hay không? Có phải...
Lúc này, trong lòng Đường Chiến vừa kích động vừa lo lắng.
Hai mươi năm trước, sau khi giao Đường Hùng cho lão Thiết Đầu thì hắn đã dứt khoát rời khỏi, ngoại trừ lưu lại một khối ngọc bội và một khối sắt thần bí mà hắn ngẫu nhiên lấy được thì không lưu lại bất cứ thứ gì.
Đây là chức vụ làm cha của hắn!
Qua thật lâu, Đường Chiến mới bình phục lại tâm tình kích động trong lòng.
- Vẫn là liên lạc với Thiết lão đệ trước một chút rồi nói sau.
Trong tay Đường Chiến xuất hiện một khối ngọc phù truyền tin, gửi một tin nhắn cho ngọc phù truyền tin.
Đây là lần thứ hai hắn liên lạc với vị lão hữu này sau 20 năm qua.
Thời gian cứ như vậy trôi qua từng chút một, một phút, hai phút... Mười phút!
Càng chờ đợi, vẻ mặt Đường Chiến càng thêm lo lắng.
- Chuyện gì đang xảy ra vậy? Vì sao lâu như vậy mà Thiết lão đệ vẫn chưa hồi âm? Chẳng lẽ hắn đã xảy ra chuyện gì à? Không... Khẳng định là Thiết lão đệ đang bế quan tu luyện, không thấy ta truyền tin... Được rồi, ta vẫn là trực tiếp đi làng chài nhỏ!
Bóng người Đường Chiến hóa thành một đạo hồng quang, bay về phía quận Thiên Lĩnh.
…
Thái Sơ Thần Tông.
Đường Chiến vừa mới rời khỏi Vương Thành Đại Càn thì một tin tức đã truyền đến trong tay của đám người Phương Húc.
- Đường Chiến? Là đệ tử bị Hỏa Thần tông vứt bỏ, có tu vi Hoàng cảnh sơ kỳ...
- Người này đến Vương triều Đại Càn làm gì?
Lúc này, mấy người Phương Húc và Ngô Hoành tụ tập lại một chỗ, thảo luận tin tức Trân Bảo các vừa mới truyền đến.
Đúng vậy, tin tức Trân Bảo các sẽ truyền về cho Thái Sơ Thần Tông đều là do hai người Hạ Tử Ngôn và Công Tôn Thắng sắp xếp.
- Lý tiền bối, ngươi biết Đường Chiến này không?
Phương Húc hỏi Lý Thụy đang đứng một bên.
- Biết một chút, Đường Chiến từng là đệ tử thiên tài của Hỏa Thần tông, thiên phú kinh người, nghe nói sư tôn của hắn là một vị cường giả Thánh cảnh...
- Hơn hai mươi năm trước, truyền ra tin tức Đường Chiến và Thánh Nữ của Tuyết Thần cung bỏ trốn. Tuy Hỏa Thần tông và Tuyết Thần cung đều là một trong ba đại thế lực Bán Thần của vực Thiên Phong, nhưng giữa hai con quái vật khổng lồ này lại rất không hợp nhau.
- Trước đây, chuyện của vị Thánh Nữ kia của Đường Chiến và Tuyết Thần cung kia đã gây ra động tĩnh rất lớn, nghe nói cường giả Thánh cảnh của hai thế lực lớn cũng từng ra tay vì chuyện này.
- Nhưng cụ thể xảy ra chuyện gì thì ta cũng không rõ lắm, chỉ là sau đó đã truyền ra tin tức, Đường Chiến bị trục xuất khỏi Hỏa Thần Tông.
Lý Thụy nói.
- Lý tiền bối, vậy tin tức về vị Thánh Nữ của Tuyết Thần cung kia thì sao? Là vẫn lạc sao?
Lưu Linh hỏi một câu.
- Không có ai vẫn lạc, thân phận của vị thánh nữ kia không đơn giản, nghe nói là đệ tử thân truyền của Tuyết Thần cung, sau đó được cường giả Tuyết Thần cung mang về Tuyết Thần cung, đến bây giờ vẫn không có tin tức gì truyền ra.
Lý Thụy nói đến đây, dừng một chút lại nói tiếp:
- Có tin tức truyền ra, hình như Đường Chiến và vị Thánh Nữ kia có một đứa con, nhưng tin tức này là thật hay giả cũng không biết.
Nghe Lý Dạ giảng giải một hồi, lông mi của hai người Phương Húc và Ngô Hoành gần như đều nhíu lại.
Hai người bọn hắn cảm giác giống như đã từng nghe nói qua tin tức tương tự.
- Đại sư huynh, Nhị sư huynh, đây không phải là cố sự Đường Hùng mà sư tôn nói à.