Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 479 - Chương 479. Vậy Thì Để Tất Cả Bọn Họ Cùng Nhau Chôn Cùng Con Ta Đi (2)

Chương 479. Vậy Thì Để Tất Cả Bọn Họ Cùng Nhau Chôn Cùng Con Ta Đi (2) Chương 479. Vậy Thì Để Tất Cả Bọn Họ Cùng Nhau Chôn Cùng Con Ta Đi (2)

- Răng rắc răng rắc...

Dường như có âm thanh gì đó phá vỡ không gian vang lên.

- Bành...

Ngay sau đó, căn phòng bí mật này trực tiếp bị nổ tung.

- Ai đó!

- Khí tức thật là khủng bố!

- ...

Đúng lúc này, một loạt âm thanh vang lên xung quanh Liệt Diễm tông, sau một khắc, một loạt ánh sáng màu lam bay về phía mật thất nơi tông chủ đang tu luyện.

Nhưng những trưởng lão này rất nhanh phát hiện, theo bọn hắn càng đến gần thì khí tức này càng khủng bố, thậm chí làm hắn bọn hắn sinh ra ảo giác sau một khắc sẽ chết đi.

Khi khoảng cách đến mật thất tông chủ tu luyện còn cách một đoạn, những trưởng lão của Liệt Diễm tông đã đều ngừng lại, không phải bọn họ không muốn tới gần, mà là căn bản không có cách tới gần nữa.

- Đến tột cùng là ai? Khí tức thật cường đại!

- Chỗ của Tông chủ đến tột cùng xảy ra chuyện gì?

- Chẳng lẽ tông chủ đã đột phá đến Thiên Võ cảnh hay sao?

-...

Lúc này, những trưởng lão của Liệt Diễm tông này không biết là tông chủ của bọn họ đang chật vật chống cự lại luồng khí tức khủng bố này, vẻ mặt của bọn hắn cũng là càng ngày càng trắng xám.

Mặc dù Viêm Thiên Tinh có tu vi Võ cảnh tầng tám, cũng là cao thủ top 5 ở quận thành Thiên Lĩnh, nhưng vẫn còn chênh lệch rất lớn với Đường Chiến, khoảng cách lại gần như vậy, uy hiếp như thế nào cũng có thể nghĩ.

Nếu tu vi của hắn lại thấp hơn một chút, chỉ sợ hiện tại hắn đã trọng thương, thậm chí tử vong cũng không chừng.

Cường giả có thể trấn áp một mảnh người có tu vi thấp cũng không phải là một câu nói đùa.

Đây cũng là nỗi buồn của một số người yếu, trước mặt cường giả, bọn họ căn bản không thể phản kháng, thậm chí ngay cả liều mạng cũng không làm được!

- Tiền... tiền bối...

Viêm Thiên Tinh chật vật nhìn về phía Đường Chiến hô.

Hắn cảm giác nếu cứ tiếp tục như vậy thì chỉ sợ hắn cũng không kiên trì được lâu.

Một đôi mắt tràn ngập sát ý nhìn về phía Viêm Thiên Tinh đang nằm co quắp trên mặt đất:

- Nói cho ta biết, là ai giết con của ta!

- Tiền bối, vãn bối cũng không biết.

Bị ánh mắt tràn đầy sát ý của Đường Chiến nhìn tới, trong lòng Viêm Thiên Tinh cũng khóc không ra nước mắt.

Đúng vậy, lần này hắn thật sự muốn khóc, chuyện này có chút không giống so với hắn nghĩ.

- Ồ? Sao ngươi lại không biết, vậy thì...

- Tiền bối, ta đột nhiên nhớ tới, ngay trước đó không lâu, đại thiếu gia Ngô Hoành của Ngô gia đột nhiên xuất hiện, trước đó hắn từng có thù oán với Đường Hùng, nhưng sau khi bị Đường Hùng phá hủy đan điền thì mất tích, lần này hắn trở về, không chỉ tu vi hồi phục, mà tu vi càng là sâu không lường được, vãn bối nghi ngờ, lúc trước người đánh chết Đường Hùng cũng có khả năng là hắn và người đứng sau lưng hắn!

Trong nháy mắt này, một tia sáng lóe lên trong đầu Viêm Thiên Tinh, vội vàng nói.

- Nói như vậy, người giết chết con ta có thể là Ngô Hoành kia rồi?

- Đúng vậy, tiền bối!

Viêm Thiên Tinh vội vàng gật đầu đáp.

- Nhưng vãn bối lại nghi ngờ, chuyện này có thể có liên quan đến phủ Thành Chủ và Vô Cực tông.

- Lúc trước, Ngô Hoành vốn đã phải chết, chỉ là người của An gia Thành Chủ phủ ra mặt, Ngô Hoành mới để lại một cái mạng, sau đó mấy người Thái Thượng Đại trưởng lão muốn báo thù cho Đường Hùng, người của Vô Cực tông và An gia phủ Thành Chủ cũng ra tay ngăn cản!

- Tốt! Rất tốt! Nếu con ta chết rồi... Vậy thì để tất cả bọn họ cùng nhau chôn cùng con ta đi!

Giờ khắc này, sát ý trong lòng Đường Chiến đã sôi trào đến cực điểm.

- Vù!

Một đạo hồng quang bay lên trời, bay về phía quận thành Thiên Lĩnh.

- Đó là cái gì?

Trưởng lão của Liệt Diễm tông ngẩng đầu nhìn về phương hướng hồng quang biến mất, trong lòng dâng lên một dấu hỏi to lớn.

- Vừa rồi các ngươi có nhìn thấy rõ bên trong đạo hồng quang kia là cái gì hay không?

- Giống như là tông chủ.

- Tông chủ bị người khác nắm trong tay, bắt đi!

Đúng lúc này, Đại trưởng lão của Liệt Diễm tông lên tiếng nói.

- ...

- Tông chủ bị bắt đi, bây giờ chúng ta nên làm gì đây?

Một vị trưởng lão của Liệt Diễm tông thận trọng hỏi.

- Đương nhiên là cứu tông chủ trở về rồi!

Lại một người la lớn.

Các vị trưởng lão của Liệt Diễm tông đều nhìn về phía người này.

- Đại trưởng lão, các ngươi nhìn ta làm gì, tông chủ bị người bắt đi, bây giờ chúng ta cần phải cứu tông chủ trở về!

Trĩ Chương la lớn.

- Quả nhiên, người này tu luyện quá điên cuồng!

Trong lòng một đám trưởng lão của Liệt Diễm tông đều là im lặng lắc đầu, cũng không biết làm sao hắn có thể sống đến bây giờ.

- Trĩ trưởng lão, như vậy đi, ngươi đi dò xét tình huống tông chủ một chút, muốn cứu tông chủ, chúng ta nhất định phải làm đến biết người biết ta, vậy mới có cơ hội cứu tông chủ, chờ sau đó nếu như bên phía ngươi có tin tức, vậy thì truyền tin tức cho chúng ta, chúng ta bên này chuẩn bị sẵn sàng, tùy thời đi qua cứu tông chủ.

Đại trưởng lão mở miệng nói.

- Không sai, Trĩ trưởng lão, nhiệm vụ quan trọng như vậy giao cho ngươi.

Các trưởng lão còn lại của Liệt Diễm tông cũng ào ào mở miệng nói.

Bọn họ cũng không ngốc, cũng đều đoán được chỉ sợ là thực lực của người bắt tông chủ đi kia vô cùng kinh khủng, hoàn toàn không phải là người như bọn họ có thể đối phó.

Những người bọn họ lại không biết chuyện gì đang xảy ra, hoặc là Hứa tông chủ quen biết người đó, cũng không phải là bị bắt đi như bọn họ tưởng tượng thì sao?

Mà muốn biết đã xảy ra chuyện gì thì nhất định phải phái người đi điều tra, dù sao cũng là việc liên quan đến tông chủ của Liệt Diễm tông bọn họ, nhưng phái ai đi lại là một vấn đề.

Nếu lúc này vị Trĩ trưởng lão này nguyện ý đi, như vậy thì để hắn đi là được rồi.

Không chỉ có thực lực đầy đủ, mà cho dù đến lúc đó tông chủ trở về an toàn, hỏi những trưởng lão như bọn hắn cũng dễ nói.

- Tốt, đã như vậy, vậy ta sẽ đi lên xem tình huống một chút, đến lúc đó chư vị trương lão chờ ta thông báo, vì tông chủ, chúng ta nghĩa bất dung từ!

Trĩ Chương hô to một tiếng, đuổi theo phương hướng bóng người vừa mới biến thành đạo hồng quang biến mất kia.

- Ai, thật sự là đáng tiếc!

Nhìn bóng người biến mất trên bầu trời, mấy người đại trưởng lão của Liệt Diễm tông khẽ lắc đầu.

Bình Luận (0)
Comment