Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 499 - Chương 499. Ninh Trưởng Lão, Hình Như Ngươi Rất Để Ý Đối Với Chuyện Của Thái Sơ Thần Tông Ta

Chương 499. Ninh Trưởng Lão, Hình Như Ngươi Rất Để Ý Đối Với Chuyện Của Thái Sơ Thần Tông Ta Chương 499. Ninh Trưởng Lão, Hình Như Ngươi Rất Để Ý Đối Với Chuyện Của Thái Sơ Thần Tông Ta

Ngoại trừ có thể nhìn ra đại trận hộ tông bất phàm này, cùng với tấm bia đá bất phàm kia của Thái Sơ Thần Tông ra, hắn thật sự không nhìn ra Thái Sơ Thần Tông này còn có điểm thần bí nào nữa.

Còn về Thái Sơ Thần Tông này có bao nhiêu cường giả, vậy thì càng không nhìn ra được.

- Những người khác cũng đang bế quan.

Đặng Đào nói.

...

Trong lúc nhất thời, Ninh Thành Tân cũng không biết nói cái gì cho phải.

Cũng không thể trực tiếp hỏi Đặng Đào, Thái Sơ Thần Tông có cường giả gì? Thực lực của người nào mạnh nhất? Là tu vi gì...

Nếu hắn thật sự hỏi như vậy thì chỉ sợ sẽ bị giữ lại.

Nhưng bây giờ không tìm được tin tức gì, chẳng lẽ cứ như vậy trực tiếp về Chính Đạo môn hay sao?

Đúng lúc này, một bóng người tiến vào trong phạm vi cảm nhận của hai người bọn họ.

- Hả? Khí tức của Đế cảnh, chẳng lẽ là người của Thái Sơ Thần Tông này?

Trong lòng Ninh Thành Tân âm thầm suy nghĩ.

Không lâu sau, bóng dáng của Hạ Tử Ngôn đã xuất hiện trong tầm mắt của hai vị đại lão Thánh cảnh.

- Cái này là…

Cảm nhận được hai khí tức kinh khủng kia, Hạ Tử Ngôn cũng lập tức có chút ngây ngẩn cả người, hắn không ngờ mình lại lần nữa gặp phải hai vị cường giả Thánh cảnh ở bên ngoài Thái Sơ Thần Tông.

Có điều rất nhanh, Hạ Tử Ngôn đã nhận ra thân phận của hai vị cường giả Thánh cảnh này.

Đương nhiên, hai người Ninh Thành Tân và Đặng Đào cũng không nhận ra Hạ Tử Ngôn.

Dù sao thì một người có tu vi Đế cảnh sơ kỳ cũng không đáng để bọn họ để ý, dù sao thì hắn cũng là người của một trong năm đại gia tộc, Trân Bảo các.

Trừ phi là loại người có cơ hội đột phá Thánh cảnh Đế cảnh mới đáng để những Thánh cảnh như bọn hắn chú ý.

- Ngươi là…

- Hai vị tiền bối, vãn bối là Hạ Tử Ngôn của Trân Bảo các, lão tổ là Hạ Thương Hải.

Hạ Tử Ngôn vội vàng cung kính trả lời.

- Thì ra là hậu bối của Hạ đạo hữu.

Ninh Thành Tân hiểu rõ nhẹ gật đầu, tiếp tục hỏi.

- Vậy không biết ngươi tới nơi này có chuyện gì?

Giờ khắc này, ánh mắt của hắn thâm thúy nhìn chăm chú vào bóng dáng của Hạ Tử Ngôn.

Đế cảnh của Trân Bảo các đột nhiên đi tới Thái Sơ Thần Tông tất nhiên có bí mật gì đó không thể cho ai biết, nói không chừng Trân Bảo các sẽ có liên hệ gì với Thái Sơ Thần Tông này.

Mà một bên khác, sau khi Đặng Đào nghe thấy người này là Hạ Tử Ngôn thì trong lòng cũng có chút hiểu rõ.

Dù sao thì trong khoảng thời gian Vương Đằng bế quan, hắn cũng không phải là không làm gì, cũng gặp mấy người Lưu Nhàn, Lý Thụy, biết một chút chuyện.

- Tiền bối, vãn bối tới nơi này là bởi vì lúc trước từng nghe nói Thái Sơ Thần Tông đang thu nhận đệ tử, cho nên trước tiên mang theo một ít con cháu trong gia tộc đi thử một chút, xem thử có thể có mấy người may mắn bái nhập Thái Sơ Thần Tông hay không.

Hạ Tử Ngôn nói.

- Như vậy phải không, vậy những con cháu của Hạ gia các ngươi đấu? Làm sao không nhìn thấy bóng dáng của bọn hắn?

Ninh Thành Tân tiếp tục truy vấn hỏi.

- Tiền bối, hiện tại bọn họ đang ở trong Vương Thành Đại Càn, Trân Bảo các ta…

Hạ Tử Ngôn không chút hoang mang nói.

- Cái kia...

- Ninh trưởng lão, hình như ngươi rất để ý đến chuyện Thái Sơ Thần Tông ta thu nhận đệ tử đúng không?

Ngay khi Ninh Thành Tân còn muốn hỏi chút gì thì Đặng Đào đã cắt đứt câu hỏi của hắn.

- Ha ha ha, không có, không có, ta chỉ là có chút hiếu kỳ mà thôi.

Ninh Thành Tân cười khan vài tiếng, nói:

- Nếu như các đạo hữu Thái Sơ Thần Tông đều đang bế quan, vậy lão đạo cũng không tiếp tục quấy rầy nữa.

Nói xong, bóng dáng của hắn bay về phía Vương Thành Đại Càn.

Nhìn thấy bóng dáng của Ninh Thành Tân biến mất, trong lòng Hạ Tử Ngôn cũng thở dài một hơi.

Đừng nhìn thấy hắn bình tĩnh như vậy, thật ra trong lòng hắn vẫn rất khẩn trương.

Dù sao thì đây cũng là trưởng lão của Chính Đạo môn, bàn về tu vi thì còn cường đại hơn lão tổ Hạ gia bọn họ.

- Tiền bối, không biết chuyện Thái Sơ Thần Tông thu nhận đệ tử là thật hay không?

Hạ Tử Ngôn cung kính hỏi.

- Không sai, nhưng mà tất cả đều phải chờ chủ nhân xuất quan rồi nói sau.

Đặng Đào nói.

- Vậy không biết khi nào thì vị đại nhân kia có thể xuất quan?

- Ta không biết.

Đặng Đào lắc đầu nói, nhưng sau khi suy nghĩ một chút, lại nói một câu:

- Chủ nhân, trong khoảng một năm nữa sẽ xuất quan.

- Cảm ơn tiền bối đã cho biết, vãn bối xin cáo từ!

Sau khi thi lễ với Đặng Đào một cái, Hạ Tử Ngôn lập tức bay về phía Vương thành.

Nhìn bóng dáng Hạ Tử Ngôn biến mất, Đặng Đào cũng một lần nữa trở về trong cung điện.

...

- Hạ tiểu hữu, ngại đi với lão đạo một đoạn đường hay không?

Đột nhiên, trong đầu Hạ Tử Ngôn đang bay bỗng vang lên một giọng nói già nua.

Ngay sau đó, một bóng người mặc áo tím xuất hiện trước mặt Hạ Tử Ngôn, chính là trưởng lão Thánh cảnh của Chính Đạo môn, Ninh Thành Tân!

- Vãn bối gặp qua Ninh tiền bối, có thể đi cùng tiền bối một đoạn đường là vinh hạnh của vãn bối.

Hạ Tử Ngôn có chút khẩn trương nói.

- Vậy là tốt rồi.

Ninh Thành Tân khẽ gật đầu, trên mặt cũng không có nụ cười thân thiết như lúc đối mặt với Đặng Đào.

Cứ như vậy, hai bóng người chậm rãi bay về phía Vương thành, trong lúc đó, Ninh Thành Tân lại hỏi Hạ Tử Ngôn một số vấn đề.

Hạ Tử Ngôn cũng là hỏi gì đáp nấy.

Đây cũng là chuyện không có cách nào, đối mặt với một lão quái vật có tu vi kinh khủng, Hạ Tử Ngôn căn bản cũng không dám phản kháng, cũng không phản kháng được.

Nếu đã không phản kháng được thì cũng chỉ có thể thành thật trả lời.

May mà một số vấn đề mà Ninh Thành Tân hỏi đều liên quan đến Thái Sơ Thần Tông, cũng không phải là chuyện gì không thể cho người khác biết, Hạ Tử Ngôn cũng đều trả lời.

Đương nhiên, đối với Thái Sơ Thần Tông, những gì Hạ Tử Ngôn biết cũng không nhiều, cho nên có rất nhiều vấn đề, hắn cũng không thể trả lời được.

...

Không lâu sau, hai người đã trở về Vương Thành Đại Càn.

- Đã như vậy, lão đạo sĩ sẽ rời đi.

Nói xong cũng không đợi Hạ Tử Ngôn trả lời thì bóng người đã biến mất không thấy đâu nữa.

Bình Luận (0)
Comment