Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 504 - Chương 504. Độ Thần Kiếp

Chương 504. Độ Thần Kiếp Chương 504. Độ Thần Kiếp

- Mọi người không cần lo lắng, đây là tông chủ đại nhân đang đột phá, các ngươi không có bất kỳ nguy hiểm nào!

Đúng lúc này lại có một giọng nói mênh mông truyền vào trong tai mỗi người.

Mà cường giả gia tộc như Ngô Vệ Quốc, Sở Hùng, Hồng Chiến cũng nhanh chóng phản ứng lại, trấn an tộc nhân đang khủng hoảng.

- Ta đã nói rồi, ở Thái Sơ Thần Tông có thể có nguy hiểm gì chứ, các ngươi đó, cũng quá nhát gan!

- Vừa vặn giống như là ngươi là người thứ nhất, bị dọa đến ngã nhào xuống đất!

- Sao trên mặt đất này lại có một vũng nước như vậy?

- ...

- Tông chủ đại nhân của Thái Sơ Thần Tông đến tột cùng là có tu vi gì, thậm chí ngay cả đột phá cũng đáng sợ như vậy?

Đám người Sở Hùng nhìn qua kiếp vân đen nhánh liếc mắt một cái không nhìn thấy cuối, ánh mắt lộ ra một tia mất mát lại có một tia khát vọng.

- Vương thất thật sự rất trọng yếu sao? Chỉ sợ ở trong mắt cường giả như vậy, chẳng phải là cái gì cả?

Trên thực tế, không chỉ mấy người Sở Hùng, ngay cả những trưởng lão Đế cảnh của Võ Đấu Trường bị Vương Đằng hạ cấm chế thần hồn cũng đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

- Chỉ sợ đây là Thần Kiếp rồi.

Tu vi của bọn họ cao hơn, cho nên cũng nhìn xa hơn.

Nhưng mà cho dù là lấy tu vi của bọn hắn, vẫn không thể nhìn thấy cuối cùng của kiếp vân này.

- Có lẽ hắn thật sự trở thành một phần tử của Thái Sơ Thần Tông mới là lựa chọn chính xác!

Vào lúc Vương Đằng độ kiếp, phần lớn người của Vương triều Đại Càn đều nhìn thấy kiếp vân trên bầu trời, bao gồm Vương Thành Đại Càn.

Thật sự là phạm vi của kiếp vân quá lớn, bọn họ muốn không nhìn thấy cũng khó khăn.

- Đây là Thần Kiếp? Có người muốn đột phá cảnh giới Bán Thần!

- Nơi đó giống như là phương hướng Thái Sơ Thần Tông?

Một loạt bóng người đột ngột xuất hiện giữa không trung, ánh mắt kinh hãi nhìn lên kiếp vân trên bầu trời.

Bọn họ không phải là người của Vương triều Đại Càn, đại bộ phận là người của ba đại thế lực Bán Thần phái đến giám thị động tĩnh của Thái Sơ Thần Tông, cũng có một số cường giả Thánh cảnh của các thế lực khác.

Cho nên khi nhìn thấy kiếp vân trên bầu trời, bọn họ đã nghĩ đến Thần Kiếp!

Tuy những người này cũng chưa từng nhìn thấy Thần Kiếp, nhưng trong đầu bọn họ gần như đồng thời xuất hiện từ này.

Còn về có người độ Thánh Kiếp, đừng nói giỡn, ai độ Thánh Kiếp có thể có phạm vi lớn như vậy!

Chỉ sợ cũng chỉ có độ Thần Kiếp mới có dị tượng khủng bố như vậy!

- Nhất định phải truyền tin tức này trở về, nếu như Thái Sơ Thần Tông thật sự xuất hiện một vị cường giả Bán Thần, vậy…

Những tin tức này được những người này khẩn cấp truyền về tông môn, nhưng mà vẫn cần một chút thời gian.

Đương nhiên, những người này sẽ không rời khỏi Vương triều Đại Càn, bọn họ cần phải biết trước, người đột phá này có thể thành công vượt qua Thần Kiếp hay không.

Một cường giả Bán Thần đủ để chấn động toàn bộ vực Thiên Phong!

Nói không chừng, vực Thiên Phong sẽ xuất hiện thế lực Bán Thần thứ tư.

- Là hắn muốn đột phá Bán Thần à?

Nhìn lên kiếp vân trên bầu trời, trong lòng Hạ Tử Ngôn tự lẩm bẩm.

Sau khi biết Vương Đằng có thể cần một năm mới có thể xuất quan, Hạ Tử Ngôn cũng không mang theo con cháu Hạ gia trở về Phong Thiên Giới, mà lựa chọn ở lại chỗ này chờ đợi.

Tuy có một số con cháu Hạ gia có chút bất mãn, nhưng trước mặt vị trưởng lão Hạ gia này, bọn họ lại không dám biểu hiện ra ngoài chút nào.

Thần Cơ Tử ngước nhìn lên kiếp vân trên bầu trời, nhưng không nói một câu, chỉ là vẻ mặt rất ngưng trọng.

Dưới kiếp vân, Vương Đằng chỉ ngẩng đầu nhìn kiếp vân trên bầu trời, cũng không có làm ra cử động gì.

Hắn cũng không hô khẩu hiệu kiểu như “đến đây”, tuy rằng cái đó thoạt nhìn rất kiêu, nhưng mà đây chẳng qua là biểu hiện không thành thục mà thôi.

Là một người trưởng thành, hắn không cần phải hô khẩu hiệu tự kỷ như vậy!

Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là xung quanh không có ai khác hô khẩu hiệu như vậy nên cũng không ai có thể nhìn thấy, càng không có ai hô 666.

Vương Đằng cứ như vậy yên tĩnh chờ đợi lôi kiếp hạ xuống, an ổn vượt qua Thần Kiếp.

Còn về nói cái gì mà một quyền đánh nát kiếp vân, hét lớn một tiếng quát lui kiếp vân, Vương Đằng tỏ vẻ không cần phải làm như vậy, đó hoàn toàn là không cho Thần Kiếp mặt mũi.

Từ khi Vương Đằng suy đoán vực Thiên Phong có thể là một lồng giam, hắn đã cảm thấy cần phải vững vàng một chút, ít nhất có chút chuyện không thể quá làm náo động, để tránh gây nên một số người chú ý.

Dù sao thì sau Thượng Cổ, vực Thiên Phong cũng không xuất hiện thêm một vị Thần cảnh nào nữa, cũng không thể liên lạc với vực còn lại được nữa, đây không phải là do Vương Đằng suy nghĩ nhiều.

Tuy Vương Đằng cảm thấy lấy thực lực của mình bây giờ, cho dù gặp phải cường giả Thần cảnh cũng không sợ, nhưng mà hoàn toàn không cần thiết phải chống lại thế lực phía trên kia.

Thực lực của hắn còn có rất nhiều không gian để tăng lên, chờ hắn tu luyện đến Thần cảnh trung kỳ, Thần cảnh hậu kỳ, thậm chí cảnh giới càng cao hơn, cho dù vực Thiên Phong thật sự có âm mưu gì thì cũng có thể một bàn tay đập nát.

Cho nên, phát triển mới là chuyện quan trọng nhất!

- Ầm ầm...

Một phút sau, trên bầu trời đã có vô số tia sét màu đỏ thẫm không ngừng xuất hiện, dung hợp, thậm chí một số tia sét đã xuất hiện màu đỏ tím.

- Ầm ầm!

Trên bầu trời, vô số đạo lôi đình cuồn cuộn chấn động, giống như từng con Lôi Long đang bơi trên mây.

- Ầm ầm...

Ngay sau đó, vô số đạo lôi đình nghiêng xuống, từng con Lôi Long tấn công Vương Đằng.

Nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ trên bầu trời, trong mắt Vương Đằng không có chút dao động nào, chỉ là trên người hắn có một tia sáng màu vàng đang nở rộ.

- Ầm!

- Vù vù vù…

Vô số Lôi Long bao phủ thân thể Vương Đằng, ánh điện màu đỏ thẫm mang theo một luồng tử ý không ngừng lấp lóe, uy lực khủng bố làm cho người nhìn thấy cảnh này, trái tim cũng không khỏi căng thẳng.

Tuy bọn họ không trực diện đối mặt với thiên kiếp khủng bố, nhưng một màn Lôi Long chiếu nghiêng xuống này vẫn khiến những người này kinh hãi.

- Đây chính là Thần Kiếp sao?

Đặng Đào nhìn lôi điện quang cầu màu đỏ thẫm thật lớn, trong mắt tràn đầy vẻ chấn động.

Bình Luận (0)
Comment