Dù sao thì thần hồn của hắn cũng đã là Thần hồn của cường giả Thần cảnh chân chính, lại thêm một món Thần binh phòng ngự cấp Chân Thần bảo vệ, một đạo hồn kiếp sau cùng này đối với hắn gần như là cực kỳ nhỏ bé.
Tuy thế giới ngọn lửa này rất thật, nhưng trong mắt Vương Đằng thì vẫn có trăm chỗ sơ hở.
Đương nhiên, đó không phải là nói hồn kiếp sau cùng không mạnh, chỉ có thể nói là phòng ngự tinh thần của Vương Đằng quá mạnh.
Nếu đổi lại là một cường giả Thánh cảnh đỉnh phong bình thường thì nhất định sẽ không phân biệt được.
- Vỡ cho ta!
Vương Đằng quát một tiếng, ngọn lửa xung quanh hắn trong nháy mắt tiêu tan, ngay cả thế giới ngọn lửa này cũng theo đó mà vỡ vụn.
- Ầm...
...
- Vù vù…
Từng cơn gió lạnh như đao thổi tới trên người Vương Đằng, không qua mấy hơi thở thì trên người hắn đã xuất hiện một tầng băng kết thật dày.
- Thật là phiền phức, phá cho ta!
...
Thời gian kế tiếp, Vương Đằng lại không ngừng xuất hiện trong thế giới kỳ lạ.
Có thế giới của biển đao, mỗi một lần lưỡi dao sắc bén xẹt qua đều sẽ mang theo một mảnh huyết nhục trên người hắn.
Trong ngọn lửa màu xanh thẫm, thần hồn của hắn trực tiếp thiêu đốt ở phía trên.
Thân thể của hắn trực tiếp bị chôn ở phía dưới màu vàng của nền đất, cảm giác hít thở không thông bao phủ hắn lại.
...
Nhưng mà những chuyện này cũng không có bất kỳ tác dụng gì đối với Vương Đằng.
Theo thời gian trôi qua, Vương Đằng có thể cảm nhận được rõ ràng, loại khí tức quỷ dị này càng ngày càng đậm, có một loại ảo giác hoàn toàn giữ hắn lại thế giới này.
Đáng tiếc, thần hồn của Vương Đằng vốn đã cường đại, lại thêm có linh hồn thần binh cấp Chân Thần bảo vệ, căn bản cũng không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.
Trong thời gian sau đó, Vương Đằng lại trải qua một đoạn sinh hoạt khác.
Có từ khi sinh ra đã khổ sở, cuối cùng dựa vào cố gắng của mình, trở thành đại tài chủ một phương, lấy được mấy phòng vợ, con cháu đầy đàn.
Có xuất hiện trong thế gia đại tộc, vừa ra đời đã có thân phận cao quý, bên cạnh có vô số nô bộc, cả ngày thanh sắc khuyển mã, cuối cùng vào năm hắn hơn bảy mươi tuổi đã thăng thiên khi đang dây dưa với thê thiếp của mình, ở trong đỉnh cao...
Có vừa ra đời đã là hoàng tử của một Hoàng triều, cuối cùng một đường ngồi lên hoàng vị, trở thành hoàng đế, tam cung lục viện, hưởng hết phồn hoa nhân gian...
Tu luyện vô số năm tháng, cuối cùng trở thành Thần linh của thế giới này, nhận hàng trăm triệu người quỳ bái.
...
Thậm chí Vương Đằng còn đã trải qua một đoạn đời người ở Địa Cầu, hắn trở thành một lãnh đạo tinh anh, tên là Tống ấm áp, thích lấy giúp người làm niềm vui (đương nhiên chỉ giới hạn với các tiểu tỷ tỷ), mỗi ngày không phải trên đường đi làm việc thì cũng là trên đường đi đưa ấm áp.
Cuối cùng có một ngày, trong lúc hắn trên đường đi đưa ấm áp bị một tia chớp đánh chết!
(Quyển sách phía dưới chính là nói về người này!)
...
Không biết trải qua bao lâu, loại khí tức quỷ dị này dần dần tiêu tan, trong mắt Vương Đằng cũng trong nháy mắt khôi phục vẻ thư thái.
Trên thực tế, trong số những nhân sinh này, Vương Đằng căn bản cũng không bị ảnh hưởng gì, hắn vẫn luôn thờ ơ.
Nếu những người độ kiếm có thần hồn không đủ cường đại thì rất có thể sẽ bị lạc trong đó.
Trước dùng các loại thế giới nguy hiểm để tiêu diệt ý chí của người độ kiếp, lại dùng các loại cuộc sống khác để dụ hoặc, làm tan rã ý chí của một người... Nói chung, cũng là cách để phá hủy ý chí của một người.
Một khi chìm đắm trong đó, thật sự rất khó trở lại.
Mặc dù thực lực của cường giả Thánh cảnh rất cường đại, nhưng trong hồn kiếp thì cường giả Thánh cảnh cũng chỉ là một người bình thường mà thôi, nếu như không thể tỉnh táo lại sau mỗi kiếp nhân sinh thì sẽ thật sự trầm luân mãi cho đến khi biến thành một cái xác không hồn.
Nhưng đối với Vương Đằng thì chuyện này căn bản không là gì.
Chỉ là Vương Đằng có chút không rõ ràng cho lắm chính là, vì sao trong số những nhân sinh hắn trải qua đều là những người được hưởng thụ sự phú quý của nhân gian, không phải là có thực lực chí cường sao?
Hắn cảm thấy đây chắc chắn là do Thần Kiếp, tuyệt đối không liên quan gì đến hắn cả.
Trong lòng hắn bừng sáng, hắn tuyệt đối không phải là người như vậy!
Khi Vương Đằng mở hai mắt ra, khí tức quỷ dị xung quanh hắn trong nháy mắt tiêu tán, ngay cả mây đen che khuất cả bầu trời cũng biến mất sạch sẽ, chỉ có một con ngươi đang ở đó.
- Ong!
Trong nháy mắt tiếp theo, một đạo quang trụ màu vàng kim từ trong tròng mắt nó bắn ra, bao phủ toàn bộ thân thể Vương Đằng lại.
Trong nháy mắt này, Vương Đằng chỉ cảm thấy như tiến vào một cái lồng ngực ấm áp, thân thể ấm áp.
Vương Đằng có thể cảm nhận được một cách rõ ràng rằng thân thể và tâm hồn của hắn đang hấp thụ những năng lượng này và đang nhanh chóng trưởng thành.
Thậm chí đầu óc của hắn cũng trở nên trống trải, giống như đạt tới trạng thái thần hồn thuế biến trước đó, thậm chí còn mạnh hơn rất nhiều.
Vương Đằng đương nhiên sẽ không buông tha cơ hội cảm ngộ hiếm thấy này.
Cũng không biết trải qua bao lâu, khi Vương Đằng tỉnh lại lần nữa thì con mắt trên bầu trời đã sớm biến mất không thấy đâu nữa, giống như cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện.
- Không tệ, không tệ, tuy thời gian của lần này tương đối ngắn, nhưng hiệu quả vẫn rất tốt.
Trên mặt Vương Đằng lộ ra một nụ cười hài lòng.
- Bây giờ ta cũng nên được coi là cường giả Thần cảnh rồi!
Tính danh: Vương Đằng
Thế lực tông môn: Thái Sơ Thần Tông
Thân phận: Tông chủ Thái Sơ Thần Tông
Chức nghiệp phụ: Luyện Khí Tông Sư, Luyện Đan Tông Sư, Trận Pháp Tông Sư, Ngự Thú Tông Sư, Phù Chú Tông Sư
Khí vận tông môn: 2088
Khí vận: 1888
Thiên phú thần thông: Động Sát Chi Nhãn, Vạn Hồn Đồng, Nói Sao Làm Vậy, Đấu Chuyển Tinh Di.
Thể chất huyết mạch: Bất Diệt Thể (viên mãn), Đại Nhật Thần Thể (viên mãn), Ma Thân (viên mãn)
Tu vi: Thần cảnh tầng một
Công pháp: Thái Sơ Thần Quyết (Thần Vương giai)
Bí pháp Võ học: Trước đó học qua cũng không biết, cũng không phải là sau khi dung hợp thì biến mất)
Đồ vật: 5 viên Dương Viêm Lôi Chấn Tử (dụng cụ dùng một lần, phẩm giai: Thần, có thể đánh trọng thương Thần cảnh), 3 viên Âm Cực Diệt Hồn Châm của (dụng cụ dùng một lần, phẩm giai: Thần, có thể đánh trọng thương Thần hồn), 9958 viên Thần thạch trung phẩm...