- Thần cảnh nhất trọng thiên à... giá trị khí vận cũng sắp đột phá 2000, không tệ!
Nhìn bảng thông tin thuộc tính của mình, Vương Đằng hài lòng nhẹ gật đầu, nhất là gần 2000 điểm khí vận càng làm cho hắn hài lòng.
Trong lúc tâm niệm nhất động, bóng người Vương Đằng đã biến mất tại chỗ.
...
- Đây là đột phá thành công sao?
- Thái Sơ Thần Tông thật sự có người đột phá đến Bán Thần!
- ...
Hạ Tử Ngôn có chút rối rắm nhìn về phương hướng Thái Sơ Thần Tông, không biết bây giờ có nên đi Thái Sơ Thần Tông một chuyến hay không, mãi cho đến khi khóe mắt của hắn xéo qua, lần nữa nhìn thấy một bóng người mặc áo tím có chút quen thuộc.
Lần này, trong lòng của hắn không còn quấn quýt nữa!
- Độ kiếp thành công... Không biết người độ kiếp kia là Vương Đằng hay là những người khác?
Ánh mắt Trữ Thành Tân lộ ra một tia cực kỳ phức tạp.
Mặc dù hắn vừa mới đến, cũng không nhìn thấy cảnh tượng độ kiếp, nhưng nghe được âm thanh của những người xung quanh cũng hiểu được, người kia hẳn là đã đột phá đến Bán Thần.
Đối với người có tu vi như hắn thì Bán Thần cảnh vẫn là một ngọn núi lớn không thể vượt qua, càng là có thê kích thích gợn sóng trong đáy lòng của hắn.
Đừng nhìn thấy hắn đã có tu vi Thánh cảnh hậu kỳ, khoảng cách đến Bán Thần cảnh cũng chỉ là khoảng cách một chút như vậy, nhưng chỉ là khoảng cách này lại không thể ngăn cản không biết bao nhiêu Thánh cảnh.
Trữ Thành Tân có nắm chắc đột phá Thánh cảnh đỉnh phong lúc còn sống, nhưng còn Bán Thần thì...
- Ài...
Trữ Thành Tân thở dài một tiếng, bóng dáng của hắn biến mất ở Vương Thành Đại Càn.
...
Lúc này, Vương Đằng trở về Thái Sơ Thần Tông cũng không trở về trong Hạo Thiên Tháp trước, mà chính là tập hợp một đám cường giả Lý Thụy đang bị hắn khống chế lại.
Năm người Lý Thụy, Hùng Đào, Lưu Nhàn, Lý Linh, Hồ Đông Phong đều là Đế cảnh, cùng một đám Hoàng cảnh, Vương cảnh tu luyện giả đều đi tới trong đại điện, đều dùng ánh mắt kính sợ nhìn người thanh niên ngồi trên ghế Thái sư ở vị trí cao nhất trong cung điện kia.
Tuy trên người hắn không tản mát ra khí tức cường đại gì, nhưng lại cho người ta một loại uy nghiêm không thể vượt qua, giống như một vị thần đang nhìn xuống mọi người, toàn bộ mọi người trong đại điện chỉ có thể nhìn lên hắn.
Trong lúc nhất thời, trong đại điện không có ai nói chuyện, chỉ có ngón trỏ Vương Đằng nhẹ nhàng gõ lên trên lan can, phát ra tiếng vang trong trẻo.
Mỗi một âm thanh đều giống như gõ vào trong lòng bọn họ, làm cho người ta cảm thấy ngạt thở, không biết tại sao, trong lòng mỗi người đều dâng lên một loại cảm giác đè nén, thậm chí ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Hô hấp của mọi người ở đây càng ngày càng khó khăn, âm thanh kia đột nhiên biến mất, bọn họ cũng bởi vậy mà thu được cơ hội thở dốc.
Cùng lúc đó, giọng nói uy nghiêm của Vương Đằng vang lên trong đại điện.
- Các ngươi đi vào Thái Sơ Thần Tông cũng đã được một đoạn thời gian, tin tưởng các ngươi cũng nhìn thấy, hiện tại Thái Sơ Thần Tông cũng không có bao nhiêu người.
- Mặc dù trước đó các ngươi đều là người của Võ Đấu Trường, nhưng ở lại Thái Sơ Thần Tông cũng chỉ là bởi vì bị ta hạ cấm chế Thần Hồn, có lẽ trong lòng các ngươi còn có một số tâm tư khác.
- Nhưng bây giờ các ngươi phải hiểu rõ một chút, Võ Đấu Trường đã quy thuận Thái Sơ Thần Tông ta, ai sợ các ngươi trở về chứ?
- Đương nhiên, nếu như các ngươi vẫn muốn rời khỏi thì ta...
- Bịch!
- Tông chủ đại nhân, ta thật lòng muốn trở thành một phần tử của Thái Sơ Thần Tông, tuyệt không hai lòng, chỉ có dưới sự chỉ huy anh minh thần võ của tông chủ đại nhân, ta mới có thể tìm được phương hướng sống trong nhân sinh!
Không đợi Vương Đằng nói xong, Lý Thụy đã quỳ rạp xuống đất, chân tình thiết đại nói.
Một màn này, làm cho những người bên cạnh hắn đều sửng sốt.
Ngay cả Vương Đằng cũng có chút ngây người như vậy, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại.
- Lý Thụy này là người không tệ, có nhãn lực, đáng để được bồi dưỡng tốt!
Tuy lần này biểu hiện của Lý Thụy rất là nịnh nọt, có chút mất mặt mũi của người tu luyện cảnh giới Đế cảnh, nhưng Vương Đằng cảm thấy, Lý Thụy rất có giá trị bồi dưỡng.
Một người có năng lực, hiểu được cách bợ đỡ, cuối cùng sẽ được người khác yêu thích, dù sao cũng tốt hơn bồi dưỡng một gia hỏa có tâm tư khác, hoặc là không nghe lời.
Một con là chó trung thành, một con là Bạch Nhãn Lang có thể không nuôi được, lựa chọn như thế nào, rõ ràng.
- Ừm, đứng lên đi!
Vương Đằng khẽ vuốt cằm, vung tay lên, một luồng sức mạnh kéo Lý Thụy lên.
Mà lúc này, cả đám người Hồ Đông Phong cũng phản ứng lại.
Tuy bọn họ thấy hành động vừa rồi của Lý Thụy rất vô sỉ, nhưng thời điểm bày tỏ lòng trung thành vẫn phải bày tỏ lòng trung thành.
Mặc dù bọn họ là người của Võ Đấu Trường, thậm chí là trưởng lão của Võ Đấu Trường, nhưng giống như lời Vương Đằng nói, hiện tại Võ Đấu Trường đều đã quy thuận Thái Sơ Thần Tông, cho dù bọn họ rời khỏi Thái Sơ Thần Tông để trở lại Võ Đấu Trường cũng không phải là người của Thái Sơ Thần Tông sao?
Trừ phi bọn họ dứt bỏ thân phận Võ Đấu Trường, trở thành một tán tu, hoặc là gia nhập thế lực khác.
Nhưng bây giờ ở vực Thiên Phong, ngoại trừ ba đại thế lực Bán Thần và Chính Đạo môn ra thì còn có thế lực nào có thể sánh vai với Thái Sơ Thần Tông chứ?
Điều này hiển nhiên là không có!
Mấy người Hồ Đông Phong cũng không phải là kẻ ngu, trở thành một tán tu, trở thành một người có thế lực cường đại, lựa chọn như thế nào căn bản không cần phải suy nghĩ.
Nói không chừng Thái Sơ Thần Tông này cũng là thế lực Bán Thần thứ tư trong vực lớn Thiên Phong trong tương lai, mà mấy người bọn hắn cũng là nhân vật cấp Nguyên lão của Thái Sơ Thần Tông, nói không chừng cũng có thể đột phá đến Thánh cảnh.
Hơn nữa, Vương Đằng nói thật để cho bọn họ rời khỏi thì bọn họ có thể rời khỏi sao?
Rời khỏi và có thể an toàn rời khỏi hay không hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Với thực lực của Vương Đằng, muốn giải quyết bọn họ, hoàn toàn có thể làm được chuyện mà thần không biết quỷ không hay.