Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 532 - Chương 532. Hổ Nữu Đột Phá

Chương 532. Hổ Nữu Đột Phá Chương 532. Hổ Nữu Đột Phá

- Đúng vậy, phong chủ đại nhân!

Hổ Đại gật đầu nói.

- Vậy sơn mạch của các ngươi có rất nhiều Yêu tộc đúng không?

Ánh mắt Hổ Nữu sáng lên.

- Đúng vậy, rất nhiều.

Tuy cảm thấy tiểu gia hỏa này có chút kỳ quái, nhưng Hổ Đại vẫn gật đầu nói.

- Quá tốt rồi!

Hổ Nữu nhất thời hưng phấn vỗ tay một cái.

Nàng đang lo lắng Vạn Yêu phong của mình không có đệ tử, hiện tại thì tốt rồi, nếu như bắt tất cả yêu thú của sơn mạch Vạn Yêu tới thì Vạn Yêu phong của nàng nhất định sẽ có rất nhiều yêu thú, đến lúc đó nàng cách Vạn Yêu chi chủ cũng không xa...

Ngay khi Hổ Nữu suy nghĩ miên man bất định thì ba huynh đệ Hổ Đại cũng đang bí mật truyền âm.

- Đại ca, ta thấy hình như tiểu nha đầu này rất hứng thú với sơn mạch Yêu Thú chúng ta, ta cảm thấy có cơ hội rất lớn có thể lừa nàng về trong tộc chúng ta.

- Ừm, ta cũng cảm thấy có cơ hội rất lớn, tiểu nha đầu này có mạch thuần khiết như vậy, nhất định phải mang về sơn mạch Yêu thú chúng ta!

- Ta thấy tiểu tử này rất thích làm phong chủ, không bằng chúng ta bắt đầu từ hướng này đi, vừa vặn Sơn Mạch của chúng ta cái gì không nhiều, chứ Sơn Mạch thì không thiếu.

- Ta hiểu được!

- Đợi nàng trường thành, muốn làm tộc trưởng của bộ tộc chúng ta cũng được!

- ...

Lúc này, Hổ Nữu còn không biết, ba thủ hạ này của nàng đang nghĩ xem làm thế nào để mang nàng trở về sơn mạch Yêu Thú.

- Đúng rồi, sơn mạch Yêu thú các ngươi cách Vương triều Đại Càn xa lắm à?

Đúng lúc này, giọng nói non nớt của Hổ Nữu vang lên bên tai ba huynh đệ.

Ba huynh đệ Hổ Đại liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy một tia vui mừng từ trong mắt đối phương:

- Có hi vọng!

- Tiểu... Phong chủ đại nhân, sơn mạch Yêu thú cách Vương triều Đại Càn không xa, với tốc độ của ba huynh đệ chúng ta, không lâu là đã có thể đưa ngươi đến sơn mạch Yêu Thú.

Hổ Đại vội vàng nói.

Đối với ba huynh đệ bọn họ thì đúng là Vương triều Đại Càn cách sơn mạch Yêu Thú không xa.

- Như vậy à?

Nghe thấy câu trả lời của Hổ Đại, vẻ hưng phấn trong mắt Hổ Nữu rõ ràng sáng lên, thậm chí trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng cũng xuất hiện một tia ý động.

Mà tất cả những điều này đều đã bị ba huynh đệ Hổ Đại nhìn thấy.

- Phong chủ đại nhân, có muốn ba huynh đệ chúng ta dẫn ngươi đi sơn mạch Yêu Thú một chuyến hay không, chờ đến nơi, ngươi nhất định sẽ thích nơi đó!

Hổ Đại vội vàng rèn sắt khi còn nóng nói.

Hắn thật sự đã quên hiện tại thân phận của ba huynh đệ bọn hắn vẫn là tù nhân.

- Được... Ừm, chờ ta suy nghĩ một chút rồi nói.

Trên mặt Hổ Nữu đầu tiên là lộ ra vẻ hưng phấn, ngay sau đó có chút do dự nói.

Bởi vì ngay vừa rồi, giọng nói của sư phụ vang lên trong đầu nàng:

- Tạm thời đừng đi sơnmạch Yêu Thú... Chờ ngươi đột phá tu vi rồi nói sau.

Đúng vậy, Vương Đằng vẫn luôn chú ý đến động tĩnh bên này.

Đương nhiên không phải là lo lắng cho an nguy của Hổ Nữu, chỉ là có chút hiếu kỳ mà thôi.

Tất cả những chuyện xảy ra bên Hổ Nữu, Vương Đằng đều thấy rõ, thậm chí cả truyền âm của ba huynh đệ Hổ Đại cũng nghe thấy rõ.

Bây giờ, trước mặt Vương Đằng, không nói chỉ là ba Đế cảnh đỉnh phong truyền âm, cho dù là Thánh cảnh thì cũng không gạt được tai của hắn.

Vương Đằng cũng chỉ có thể nói một tiếng thú vị đối với suy nghĩ của ba huynh đệ Hổ Đại.

Mà nghe thấy câu trả lời của Hổ Nữu, trên mặt ba huynh đệ rõ ràng lộ ra vẻ thất vọng, nhưng trong lòng lại không có chút ý niệm từ bỏ nào.

Một vị thiên kiêu Yêu tộc như vậy nhất định phải mang về Sơn Mạch Yêu thú mới được.

...

Mấy ngày kế tiếp, ba huynh đệ Hổ Đại vẫn luôn đi theo bên cạnh Hổ Nữu xum xoe, cũng từ trong miệng Hổ Nữu thu được một chút tin tức có ích.

Ví dụ như vị trí của bọn họ bây giờ tên là Thái Sơ Thần Tông, là tông môn do sư tôn của nàng, Vương Đằng thành lập.

Quan trọng nhất vẫn là, ba huynh đệ bọn họ biết được thân thế và lai lịch của vị tiểu phong chủ này!

- Đáng ghét! Quả nhiên là đáng ghét! Nhất định là nhân loại kia sử dụng thủ đoạn đê tiện mới lừa gạt tiểu nha đầu Hổ Nữu này!

Hổ Tam tức giận bất bình nói.

- Lão Tam, nói cẩn thận.

- Đại ca, ta...

- Được rồi, trong lòng chúng ta biết chuyện này là được rồi.

Hổ Đại hung hăng trừng mắt liếc Hổ Tam.

- Ta... ta... ta... biết rồi, đại ca!

Hổ Tam không khỏi rụt rụt đầu.

- Bây giờ chúng ta cần phải nghĩ cách mang theo Hổ Nữu trở về sơn mạch Yêu Thú.

Hổ Đại truyền âm nói với lão nhị và lão tam.

- Nhưng mà đại ca, chúng ta không thể rời khỏi nơi này được?

- Cho nên nói chúng ta phải nghĩ cách!

- Vậy đại ca ngươi có cách nào không?

- Không phải ta đã gọi hai người các ngươi tới à?

- ...

...

Một đoạn thời gian nữa, trên bầu trời Vạn Yêu phong lại vang lên giọng nói của ba huynh đệ Hổ Đại.

Hổ Đại.

- Tiểu... Phong chủ đại nhân, khi nào ngươi đi Sơn Mạch Yêu thú xem một chút, ta đảm bảo chỉ cần ngươi đến đó thì nhất định sẽ thích sơn mạch Yêu Thú...

Hổ Nữu:

- Ta... Ta suy nghĩ một chút.

Hổ Nhị:- Phong chủ đại nhân, đi sơn mạch Yêu Thú, nơi đó có vô số Yêu Tộc có thể tạo điều kiện cho ngươi, còn có vô số linh hoa linh quả cho ngươi ăn, ngươi muốn ăn cái gì cũng được...

- Thật à!

Hổ Nữu nhất thời không thèm thể diện, chảy xuống một giọt nước bọt trong suốt.

Cũng chính là vào ngày này, Hổ Nữu sẽ độ kiếp thành Thánh!

- Nha đầu này!

Vương Đằng có chút không biết nói gì, lắc đầu.

Tiếp theo trong một cái chớp mắt, một luồng khí tức cường đại bao phủ ba huynh đệ Hổ Đại lại, thoáng cái bóng dáng của Tam Yêu đã biến mất ở Thái Sơ Thần Tông.

Tạm thời Vương Đằng còn không muốn để cho ba huynh đệ Hổ Đại biết tu vi thật sự của Hổ Nữu, cho nên tạm thời giam cầm bọn họ lại.

- Đây là nơi nào?

- Thả chúng ta ra ngoài!

...

- Ầm ầm...

Kiếp vân đen nhánh nhanh chóng tràn ngập bầu trời, từng đạo sấm sét khủng bố di chuyển trong kiếp vân, hội tụ lại!

- Vù vù vù...Một loạt bóng người cường đại bay lên trời, nhìn về phía kiếp vân trên bầu trời xa xa.

- Bắt đầu lại lần nữa!

- Không biết lần này là ai đột phá!

- Nhất định phải nhanh chóng truyền tin tức này trở về!

- Cũng không biết ta có thể bái nhập Thái Sơ Thần Tông hay không!

Thậm chí trong lòng không ít người đều hiện ra ý nghĩ này.

- Ầm ầm...

Bình Luận (0)
Comment