Chúc mừng tam sư muội đã đột phá Thánh cảnh!
- Chúc mừng sư tỷ đột phá đến Thánh cảnh!
- ...
- Sư tôn, hiện tại ta đã đột phá đến Thánh cảnh, có thể đi sơn mạch Yêu Thú không?
Hổ Nữu nhìn sư tôn Vương Đằng, ánh mắt mong đợi hỏi.
Mục đích chủ yếu của nàng khi đi sơn mạch yêu thú lần này là vì thu nhận đệ tử cho Vạn Yêu phong, đương nhiên, thuận tiện nhìn xem sơn mạch Yêu Thú có thật sự có rất nhiều đồ ăn ngon giống như ba người Hổ Đại nói hay không.
- Ngươi đó!
Vương Đằng nhìn Hổ Nữu, bất đắc dĩ lắc đầu.
Nếu như nàng không lén lút nuốt nước miếng một cái thì chuyện này vẫn rất bình thường, nhưng mà động tác nhỏ kia đã phá hủy toàn bộ không khí.
- Có thể đi sơn mạch Yêu Thú, nhưng phải chú ý an toàn của bản thân.
Vương Đằng nói.
- Ừm, ừm, tốt, sư tôn!
Hổ Nữu vội vàng gật đầu nói.
- Nhớ kỹ không được tùy tiện bại lộ thực lực... Được rồi, đến sơn mạch Yêu thú đi, chính ngươi hãy chờ xem, nếu thật sự gặp phải kẻ địch đánh không lại thì đừng liều mạng, đánh không lại thì chạy, không được thì...
Vương Đằng căn dặn Hổ Nữu một lúc lâu.
- Ta biết rồi, sư tôn!
Hổ Nữu nghiêm túc gật đầu.
- Sư tôn, để một mình tam sư muội đi sơn mạch Yêu thú, có phải có chút không an toàn hay không?
Đúng lúc này, Phương Húc đứng ra nói.
- Đúng vậy, sư tôn, có muốn ta đi đến sơn mạch Yêu Thú với sư muội không.
Ngô Hoành cũng lên tiếng nói.
Mặc dù mấy đồ đệ còn lại không nói chuyện, nhưng trong ánh mắt cũng đều lộ ra ý tứ giống vậy.
- Không cần lo lắng cho an toàn của sư muội ngươi, lấy thực lực của nàng bây giờ, đi sơn mạch Yêu Thú đủ để tự vệ, mà trước khi nàng đi thì vi sư sẽ lưu lại trên người sư muội ngươi một ít thủ đoạn bảo mệnh.
Vương Đằng nói.
Vương Đằng vẫn rất yên tâm với thực lực của Hổ Nữu hiện giờ, cho dù gặp phải Bán Thần thì cũng không phải là vấn đề lớn gì, cho dù là Thần cảnh bình thường, lấy thực lực của Hổ Nữu, lại thêm trên người nàng có bảo vật cũng đủ để kiên trì một ít thời gian.
Lại càng không cần phải nói, Vương Đằng sẽ còn lưu lại một chút thủ đoạn bảo mệnh trên người Hổ Nữu!
Hơn nữa, chỉ cần Hổ Nữu không tự thể hiện ra tu vi chân chính, cho dù là Thần cảnh bình thường cũng chưa chắc có thể nhìn ra cảnh giới chân chính của nàng.
Có thể nói, về phương diện an toàn thì vẫn có sự bảo vệ rất lớn!
Còn về đồng ý cho Ngô Hoành đi cùng tới sơn mạch Yêu Thú thì Vương Đằng tuyệt đối không thể nào đồng ý.
Đến lúc đó, Hổ Nữu có gặp nguy hiểm hay không thì Vương Đằng không biết, nhưng Ngô Hoành thì có xác suất rất lớn bị cường giả trong sơn mạch Yêu Thú đuổi theo đánh.
Dù sao thì Hổ Nữu cũng là Yêu tộc, hơn nữa còn có huyết mạch giống với tộc quần cường đại của bọn Hổ Đại trong sơn mạch Yêu Thú.
Nhưng Ngô Hoành lại là một con người đường đường chính chính, một khi tiến vào sơn mạch Yêu Thú bị phát hiện thì còn không phải là dẫn tới quần yêu công kích à!
Nghe những lời sư phụ nói, mấy người Phương Húc nhất thời an tâm hơn nhiều.
Cũng đúng, có sư tôn ở đây, sao có thể để cho sư muội gặp nguy hiểm được chứ.
Cuối cùng, chuyện này cứ như vậy xác định, Hổ Nữu sẽ theo ba người Hổ Đại đi sơn mạch Yêu Thú.
Thật ra thì Vương Đằng cũng rất tò mò về sơn mạch Yêu Thú, chỉ là hắn không có thời gian để ý đến bên đó mà thôi.
...
Một bên khác, cách Thái Sơ Thần Tông không biết bao xa là trung tâm của vực Thiên Phong, năm bóng người có khí tức cường đại cũng đang hội tụ lại một chỗ.
Trên người mỗi một người bọn họ đều tản ra Thần uy nhàn nhạt, gây nên một mảnh chấn động hư không.
- Mấy vị, chúng ta đã gần trăm năm không gặp nhau rồi!
Một bóng người mặc áo tím trong đó mở miệng nói trước, tuy là hỏi thăm nhưng ngữ khí lại rất bình thản.
- Không sai, đúng là đã trăm năm không gặp nhau rồi.
Thiên Hỏa đạo nhân gật đầu nói.
- Còn chưa tới mức phải chúc mừng Viêm đạo hữu đây, không ngờ mới trăm năm không gặp mà Viêm đạo hữu cũng đã đột phá đến Bán Thần rồi.
Một bóng người mặc áo tím khác cũng mở miệng cười nói.
- Trần Linh đạo hữu khách khí rồi, ta cũng chỉ là vận khí tốt mà thôi, chắc hẳn Tần Vô Cực của quý môn huynh cũng có thể đột phá trong thời gian ngắn thôi.
Viêm Diễm khiêm tốn nói.
- Hừ!
Một tiếng hừ lạnh từ một bên khác truyền ra, chỉ nghe thấy đó làm giọng của một nữ tử, nàng nói:
- Đừng nói nhảm nhiều như vậy, vẫn là nói chuyện Thái Sơ Thần Tông kia đi!
- Ồ, thì ra lão yêu bà ngươi cũng tới rồi à!
Thiên Hỏa đạo nhân giả vờ kinh ngạc nói, giống như là vừa nhìn thấy Lãnh Mộc Linh.
- Ngươi thật đúng là chuyện gì cũng thích đi lên tiếp cận!
- Lão tặcThiên Hỏa, ngươi nói cái gì?
Lãnh Mộc Linh tức khắc trợn mắt nhìn, khí tức cường đại trên người nàng lại mơ hồ dâng lên.
Thiên Hỏa đạo nhân hơi nheo mắt lại, lạnh giọng nói:
- Lão phu nói ngươi là lão yêu bà, chuyện gì cũng thích đi lên tiếp cận, giống như...
- Ầm!
Khí tức cường đại và khủng bố từ trên người Lãnh Mộc Linh bộc phát ra, một vùng không gian nhất thời bị phá nát.
Mặc dù nàng là Thái Thượng trưởng lão của Tuyết Thần cung, tu luyện công pháp thuộc tính băng, nhưng tính khí lại còn nóng nảy hơn người của Hỏa Thần tông.
Huống chi, lão tặc trước mắt này còn là người của Hỏa Thần tông!
- Ngươi muốn chết!
Trong nháy mắt tiếp theo, bóng dáng của nàng đã biến mất tại chỗ.
- Hừ! Chẳng lẽ lão phu lại sợ ngươi hay sao!
- Ầm...
...
- Sư bá, ta đến giúp ngươi!
Viêm Diễm hơi nheo mắt lại, định xuất thủ.
- Được rồi, hai vị vẫn là dừng tay đi, chúng ta vẫn nên nói về chuyện của Thái Sơ Thần Tông này trước đã, từ Vương triều Đại Càn vừa mới truyền đến tin tức, nói là Thái Sơ Thần Tông lại có người độ Thánh kiếp!
Cuối cùng, Tần Minh mặc áo tím mở miệng.
- Hừ!
Nghe nói như vậy, hai bóng người đang quấn quýt lấy nhau mới hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt đã tách ra.
Tuy hai người vẫn luôn giao thủ, nhưng cũng không đến mức liều mạng.
Là đối thủ cũ đã dây dưa mấy ngàn năm, hai người bọn họ cũng đều hiểu, muốn phân ra thắng bại trong thời gian ngắn, tuyệt đối không phải là một chuyện dễ dàng.