Cho dù là Hỏa Thần tông vẫn cũng có một vị Bán Thần nữa!
Quan trọng hơn là bên cạnh còn có hai người của Chính Đạo môn, hai người bọn họ tông chết tiếp tục đấu, người được lợi cuối cùng vẫn là Chính Đạo môn.
Đây cũng là nguyên nhân Tuyết Thần cung và Hỏa Thần tông vẫn luôn có ân oán, nhưng song phương cũng rất khắc chế.
Hơn nữa lần này, ba đại thế lực của bọn họ tụ tập lại một chỗ chính là vì Thái Sơ Thần Tông kia.
Chỉ cần lợi ích đủ lớn, cho dù là kẻ địch thì cũng có thể tạm thời liên hợp lại với nhau.
- Tin tức này có đáng tin không?
Thiên Thần đạo nhân hỏi.
- Chắc chắn 100%!
- Các ngươi đều hiểu biết bao nhiêu về Thái Sơ Thần Tông kia rồi chứ?
- Ta cũng không biết nhiều, thậm chí ta tìm đọc qua điển tịch trong tông cũng không phát hiện ra rằng ở thời kỳ Thượng Cổ có ghi chép về Thái Sơ Thần Tông, cho nên ta hoài nghi Thái Sơ Thần Tông này rất có thể...
Đương nhiên, cũng có thể là sau Thượng Cổ, Thái Sơ Thần Tông này đã đổi tên...
…
- Bất luận Thái Sơ Thần Tông này có phải là thế lực truyền thừa từ Thượng Cổ hay không thì trong tay bọn họ đều có trọng bảo chúng ta cần.
Lãnh Mộc Linh lạnh giọng nói.
- Lão yêu bà nói không sai, trong tay Thái Sơ Thần Tông kia nhất định có một món trọng bảo, nói không chừng món bảo vật kia cũng có tác dụng đối với chúng ta.
Nói đến đây, trong mắt Thiên Hỏa đạo nhân lóe lên một đạo tinh quang.
- Hừ!
Lãnh Mộc Linh hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên rất bất mãn đối với việc Thiên Hỏa đạo nhân gọi nàng là lão yêu bà, có điều nàng cũng không nói thêm gì nữa.
- Không sai, ta cũng cho rằng như vậy.
Tần Minh gật đầu nói.
- Nhưng có một chuyện làm cho lão phu có chút kiêng kị, đó chính là chúng ta không hiểu rõ Thái Sơ Thần Tông kia, cũng không biết Thái Sơ Thần Tông này có bao nhiêu cường giả, đến tột cùng có mấy vị Bán Thần?
Thiên Hỏa đạo nhân nói.
- Sợ cái gì, ba đại thế lực chúng ta liên hợp lại với nhau, không lẽ còn sợ một Thái Sơ Thần Tông hay sao?
Lãnh Mộc Linh khinh thường nói.
- Lão yêu bà ngươi thì biết cái gì, trên mặt nổi Thái Sơ Thần Tông kia có hai vị Bán Thần, nếu như Thái Sơ Thần Tông kia thật sự là thế lực truyền thừa từ thời kỳ Thượng Cổ xuống thì khó đảm bảo trong bóng tối không có Bán Thần khác!
Thiên Hỏa đạo nhân nói.
- Ngươi... Thiên Hỏa lão tặc, có phải ngươi sợ hay không?
- A, ta đây chỉ là nói ra suy nghĩ của một người bình thường mà thôi, khó trách thực lực của Tuyết Thần cung càng ngày càng kém, có ngươi như vậy...
- Ngươi muốn chết!
Lãnh Mộc Linh trợn mắt lên, trong mắt bắn ra một đạo sát khí.
- Được rồi, hai vị đều đừng ồn ào nữa, chúng ta vẫn là nói về chuyện Thái Sơ Thần Tông đi.
Mắt thấy hai người lại ầm ĩ lên, Tần Minh của Chính Đạo môn đành phải khuyên nhủ lần nữa, hắn sợ hai người sẽ thật sự đánh nhau.
Đương nhiên, nếu như không có chuyện của Thái Sơ Thần Tông thì hắn vẫn rất tình nguyện nhìn thấy cảnh này, nhưng tốt nhất là hai bên quyết ra thắng bại, thậm chí là sinh tử.
Nhưng lúc này lại không phải lúc.
Hai người hừ lạnh một tiếng, đều không nói gì nữa, hiển nhiên cũng phân rõ nặng nhẹ.
- Thiên Hỏa đạo huynh nói không sai, điểm này cũng chính là điều ta lo lắng.
Giọng nói của Tần Minh ngưng trọng nói.
- Lần trước, Trữ trưởng lão của Chính Đạo môn ta từng đi Vương triều Đại Càn, muốn bái kiến đạo hữu của Thái Sơ Thần Tông một chút... Dựa theo suy đoán của ta, bên trong Thái Sơ Thần Tông này có ít nhất ba vị Bán Thần, mà trong đó có một vị thực lực chỉ sợ không yếu hơn ta.
Nghe Tần Minh tự thuật, vẻ mặt của Thiên Hỏa đạo nhân, Viêm Diễm và Lãnh Mộc Linh đều trở nên nghiêm túc.
Tuy nói mấy người bọn họ đều là Bán Thần cảnh, nhưng mà giữa Bán Thần và Bán Thần cũng có khoảng cách.
Giống như Viêm Diễm vừa mới thăng cấp, thực lực kém hơn Trần Linh của Chính Đạo môn một chút, mà thực lực của Trần Linh lại kém hơn Thiên Hỏa đạo nhân và Lãnh Mộc Linh một chút, mà thực lực của Thiên Hỏa đạo nhân và Lãnh Mộc Linh lại kém hơn Tần Minh một chút.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Chính Đạo môn được xưng là đại thế lực đứng đầu của vực Thiên Phong.
Mà bây giờ, Thái Sơ Thần Tông lại có thể có một vị cường giả có thể so với Tần Minh, điều này không thể không khiến người ta kiêng kị.
Đương nhiên, nếu như chỉ có một người như vậy thì bọn họ cũng chỉ là có chút kiêng kị mà thôi, chỉ sợ Thái Sơ Thần Tông này còn có Bán Thần ẩn tàng.
- Nói như vậy, chẳng phải chúng ta không có bất kỳ biện pháp nào cầm được Thái Sơ Thần Tông này vào tay à?
Lãnh Mộc Linh hơi không cam lòng nói.
- Không, cơ hội vẫn phải có, nếu Thái Sơ Thần Tông kia chỉ có ba vị Bán Thần, lấy thực lực của chúng ta vẫn còn có cơ hội.
Tần Minh của Chính Đạo môn mở miệng nói.
- Nếu Thái Sơ Thần Tông kia không chỉ có ba vị Bán Thần thì sao?
Viêm Diễm hỏi.
- Chuyện này phải xem các vị có nguyện ý sử dụng lá bài tẩy hay không, đương nhiên, ta cho rằng ba tông chúng ta cần phải toàn lực ứng phó mới được!
Giọng nói của Tần Minh bình thản, giống như đang nói một chuyện rất bình thường.
Nhưng nghe nói như vậy, trong lòng những người khác lại rất không bình tĩnh.
Là quái vật khổng lồ kéo dài từ thời kỳ Thượng Cổ đến bây giờ, ba đại thế lực chính là Chính Đạo môn, Hỏa Thần tông, Tuyết Thần cung, trong tông cường đại không chỉ nắm giữ đại lượng cường giả Bán Thần, mà quan trọng hơn là một số thủ đoạn đặc biệt, giống như đại trận hộ tông Thần cấp, Thần khí hoàn chỉnh, công pháp, đan dược, cùng một số linh khí dùng một lần có thể uy hiếp được Bán Thần, thậm chí Thần cảnh!
Đây mới là nguyên nhân ba đại thế lực bọn họ khinh thường các thế lực còn lại của vực Thiên Phong!
Đương nhiên, những thứ như vậy, cho dù là ba đại thế lực của bọn họ cũng chỉ có một ít mà thôi, mà lại là dùng một lần thì thiếu mất một món.
Hiện tại không có Thần cảnh, những thứ này cũng là thứ có sức mạnh lớn nhất để chấn nhiếp và uy hiếp (mà vị ở sơn mạch Yêu Thú thì không tính), nhưng cũng bởi vậy, hiện tại không ai trong vực Thiên Phong có thể chế tạo ra những thứ này nữa.