Cuối cùng, sau một hồi trầm mặc, Lãnh Mộc Linh hơi do dự mở miệng nói:
- Tần đạo hữu, có phải là do chuyện này có hơi nhỏ nói thành to hay không?
Tuy nàng cũng rất tán đồng với việc Tần Minh phải toàn lực ứng phó với Thái Sơ Thần Tông, nhưng Tuyết Thần cung các nàng bây giờ cũng không có bao nhiêu át chủ bài, nếu lần này đối phó với Thái Sơ Thần Tông, tiêu hao hết một hai món, vậy...
- Tần Minh đạo hữu, chuyện này Hỏa Thần tông chúng ta đồng ý.
Đúng lúc này, Thiên Hỏa đạo nhân trầm mặc hồi lâu cuối cùng cũng mở miệng.
- Được.
Nghe thấy câu trả lời của Thiên Hỏa đạo nhân, trên mặt Tần Minh cũng lộ ra một nụ cười.
Cuối cùng, ánh mắt của hắn lại rơi vào trên người Lãnh Mộc Linh của Tuyết Thần cung, lên tiếng hỏi:
- Không biết ý của Lãnh đạo hữu thế nào?
Mặc dù hắn cảm thấy với thực lực của Chính Đạo môn và Hỏa Thần tông bọn họ đã đủ để đối phó với Thái Sơ Thần Tông, nhưng để phòng ngừa vạn nhất, tốt nhất vẫn là kéo Tuyết Thần cung theo.
Tuy có thể sẽ phải chia ra một ít lợi ích, nhưng tất cả những thứ này đều đáng giá.
Đúng vậy, trong lòng Tần Minh, bảo vật của Thái Sơ Thần Tông kia tuyệt đối là một món bảo vật trọng yếu!
Mặc dù không có uy lực cường đại, nhưng đối với người tu luyện thì tuyệt đối là một món trọng bảo, thậm chí còn trân quý hơn cả Thần khí.
Có thể làm cho người ta tăng lên trong khoảng thời gian ngắn như vậy, cho dù là vị Bán Thần này cũng rất là nóng mắt.
Phải biết rằng hắn đã đột phá Bán Thần cảnh gần ba ngàn năm, nhưng khoảng cách với Thần cảnh vẫn còn rất xa.
Tuy tuổi thọ của hắn dài hơn Thánh cảnh một chút, nhưng muốn đột phá đến Thần cảnh vẫn không nhìn thấy bất kỳ hi vọng nào.
Nhưng nếu như có thể lấy được món bảo vật không biết tên kia của Thái Sơ Thần Tông, nói không chừng hắn sẽ có cơ hội trong thời gian còn lại, mượn cơ hội này để đột phá đến Thần cảnh.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn lại sốt ruột như vậy!
Tuy tất cả những điều này chỉ là suy đoán của hắn, nhưng cho dù chỉ có một chút hi vọng thì hắn cũng muốn thử một chút!
Cho dù món bảo vật kia thật sự không có tác dụng với Bán Thần, nhưng có thể khẳng định một điều, đó là bảo vật kia có thể giúp người ta đột phá.
Dù sao thì chuyện Thái Sơ Thần Tông liên tục có người đột phá cũng không phải là giả!
Lãnh Mộc Linh nhìn về phía Tần Minh, Trần Linh của Chính Đạo môn, lại nhìn về phía hai người của Hỏa Thần tông, cuối cùng vẫn gật đầu nói:
- Tuyết Thần cung chúng ta cũng đồng ý tham gia chuyện này!
- Rất tốt! Vậy chuyện này cứ quyết định như vậy đi!
Trên mặt Tần Vấn Thiên mơ hồ xuất hiện một tia kích động.
- Chờ một chút, Tần Minh đạo hữu, nếu như chúng ta đạt được món bảo vật kia của Thái Sơ Thần Tông thì không biết sẽ phân chia như thế nào?
- Đương nhiên là do Chính Đạo môn chúng ta dùng trước!
Trần Linh vẫn luôn trầm mặc không nói, nói.
- Chỉ sợ chuyện này có chút không ổn đâu?
Tông chủ Viêm Diễm của Hỏa Thần tông lạnh giọng nói.
- Có gì không ổn, thực lực của Chính Đạo môn chúng ta là mạnh nhất, cho nên phải do Chính Đạo môn chúng ta dùng trước rồi.
Trần Linh tức giận nói.
- Ta cũng không đồng ý với phân phối như vậy!
Đúng lúc này, Lãnh Mộc Linh của Tuyết Thần cung cũng mở miệng nói.
Nếu thật sự phân chia như lời của Trần Linh thì Tuyết Thần cung các nàng có thể phân chia được bao nhiêu?
Dù sao thì trong ba đại thế lực, Tuyết Thần cung của các nàng là có thực lực yếu nhất.
Ít nhất dựa theo thực lực mà phân phối như vậy rất không công bằng!
- Tần Minh đạo hữu, không biết ngươi thấy thế nào?
Thiên Hỏa đạo nhân nhìn Tần Minh hỏi.
Tần Minh mặc áo tím nhìn trời một chút, sau đó liếc Lãnh Mộc Linh một cái, cuối cùng mở miệng nói:
- Như vậy đi, để không tổn thương đến hòa khí của mọi người, cứ dựa theo tỉ lệ nhân số để phân phối, chúng ta có tất cả năm người, có thể chia lợi ích làm năm phần, Chính Đạo môn chúng ta cầm hai phần, Hỏa Thần tông cầm hai phần, Tuyết Thần cung cầm một phần.
- Ta không...
- Tốt, Tần Minh đạo hữu, phân phối quả nhiên công bằng, Hỏa Thần tông chúng ta nguyện ý phân phối như vậy!
Thiên Hỏa đạo nhân cười lớn nói.
- Lãnh đạo hữu, ngươi có đồng ý phân phối như vậy hay không?
Tần Minh lại nhìn về phía Lãnh Mộc Linh.
Lãnh Mộc nhìn bốn người khác một chút, cuối cùng gật đầu đồng ý với ngữ khí có chút không cam lòng.
- Ta đồng ý phân phối như vậy.
Tuy nàng muốn có được càng nhiều hơn, nhưng hiển nhiên chuyện này là không thể nào, cho dù là Chính Đạo môn hay là Hỏa Thần tông cũng đều sẽ không đồng ý.
Đáng tiếc, đồ đệ của nàng còn chưa đột phá đến Bán Thần, nếu không hôm nay cũng sẽ không...
- Rất tốt, nếu tất cả mọi người đồng ý phương án phân phối này, vậy chúng ta nhanh trở về chuẩn bị đi, ba ngày sau cùng nhau tiến về Thái Sơ Thần Tông!
Giờ khắc này, trong mắt Tần Minh bắn ra một tia sáng dị thường!
- Được!
Những người khác cũng không có bất kỳ dị nghị nào, hiển nhiên cũng đều biết đạo lý binh quý thần tốc.
Đương nhiên, chủ yếu nhất vẫn là sợ Thái Sơ Thần Tông kia tiêu hao hết bảo vật, dù sao đến bây giờ bọn họ cũng không biết bảo vật trong tay Thái Sơ Thần Tông kia đến tột cùng là cái gì, có thể tái sinh hay không...
Thời gian kéo dài càng lâu sẽ càng bất lợi!
Không lâu sau, Lãnh Mộc Linh của Tuyết Thần cung, Thiên Hỏa đạo nhân, Viêm Diễm của Hỏa Thần tông đều lần lượt rời khỏi nơi này.
Ánh mắt của Tần Minh thâm thúy nhìn về phương hướng ba người biến mất, ánh mắt sâu thăm thẳm, cũng không biết suy nghĩ cái gì.
- Sư tôn, sao ngài lại phân phối như vậy, rõ ràng là thực lực của Chính Đạo môn chúng ta mạnh nhất, lẽ ra phải dùng trước mới đúng.
Cuối cùng, Trần Linh ở bên cạnh không nhịn được hỏi.
- Ha ha, có khi nhường ra một số lợi ích cũng không có gì, chỉ cần thực lực của chúng ta đủ cường đại, những thứ này sớm muộn đều có thể lấy về.
Tần Minh khẽ cười một tiếng nói.
- Được rồi, chúng ta cũng phải trở về.