Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 536 - Chương 536. Tính Toán Thời Gian, Chắc Là Cũng Sắp Rồi

Chương 536. Tính Toán Thời Gian, Chắc Là Cũng Sắp Rồi Chương 536. Tính Toán Thời Gian, Chắc Là Cũng Sắp Rồi

- Sư muội, đi đường cẩn thận!

- Đến sơn mạch Yêu Thú nhất định phải chú ý an toàn.

- Sư muội, nếu có người nào dám khi dễ muội thì muội phải nói cho đại sư huynh ta, đến lúc đó ta sẽ giúp muội giáo huấn hắn!

- ...

- Ừm, ừm, được rồi, đại sư huynh, nhị sư huynh, tứ sư đệ...

Hổ Nữu không ngừng gật đầu, sau lưng nàng còn có ba tên đầu to, giống như người bảo tiêu tận tâm.

Nghe thấy mấy sư huynh, sư đệ, sư muội của Hổ Nữu nói, trong lòng ba huynh đệ Hổ Đại rất là khinh thường.

Phải biết, lần này, tiểu phong chủ đi theo bọn hắn về sơn mạch Yêu Thú, chính là muốn làm Sơn Vương, mà lại khẳng định sẽ được các vị lão tổ trong bộ tộc bọn họ coi trọng.

Đến lúc đó đừng nói có yêu thú nào dám khi dễ nàng, cho dù nàng muốn đi ngang trong sơn mạch Yêu Thú cũng không có vấn đề.

Dù sao thì Ám Dạ Ma Hổ nhất tộc bọn họ chính là một tộc quần mạnh mẽ trong sơn mạch Yêu Thú, cho dù là những con khỉ kia cũng không thể so sánh với bộ tộc của bọn họ.

Còn về lời nói của nhân loại cường tráng vừa rồi thì càng buồn cười hơn, tu vi thấp và thân thể yếu ớt, Hổ Tam của hắn có thể một quyền đánh hắn nằm xuống!

Tuy trong lòng có chút khinh thường, nhưng trên mặt lại không dám biểu hiện ra chút nào.

Bởi vì nơi này còn có một nam nhân khủng bố, đó chính là người đã bắt bọn họ đến đây.

- Sư tôn, ta đi sơn mạch Yêu Thú đây.

Ánh mắt Hổ Nữu lộ ra một tia không nỡ.

Nàng từ nhỏ đã đi theo bên cạnh Vương Đằng lớn lên, có thể nói đây là lần đầu tiên nàng rời khỏi bên cạnh Vương Đằng.

- Ừm, đến sơn mạch Yêu Thú rồi, không nên quá ham chơi, phải nhớ kỹ tu luyện.

Vương Đằng dặn dò.

- Ta biết rồi, sư tôn.

Hổ Nữu dùng sức nhẹ gật đầu.

...

Không lâu sau, mấy đạo lưu quang bay ra khỏi Thái Sơ Thần Tông, bay về một hướng.

Nhìn đạo lưu quang kia biến mất, trong lòng Vương Đằng cũng có chút thất vọng và mất mát.

Giống như hài tử từ nhỏ lớn lên dưới ánh mắt của mình đột nhiên muốn rời xa mình.

Nhưng rất nhanh, Vương Đằng đã thu lại cảm xúc phức tạp này.

Hắn cũng biết sớm muộn gì cũng có một ngày, mấy đồ đệ của hắn cũng sẽ rời khỏi bên cạnh hắn, đi đến những nơi khác lịch luyện, đây đều là chuyện nhất định phải trải qua.

Huống chi, cũng không phải là thật sự rời khỏi, nếu như Vương Đằng thật sự muốn gặp Hổ Nữu thì có thể đi sơn mạch Yêu Thú bất cứ lúc nào, dù sao cũng không tốn quá nhiều thời gian.

- Ba Yêu thú cấp Bán Thần, và có thể có một vị Thần cảnh chân chính, lấy thực lực Hổ Nữu bây giờ, xác suất gặp phải nguy hiểm cũng không lớn.

Trong lòng Vương Đằng tự lẩm bẩm.

Bởi vì vẫn có chút không yên lòng, cuối cùng trước khi Hổ Nữu chuẩn bị rời đi, Vương Đằng vẫn ném ba huynh đệ Hổ Đại vào trong Thất Dục ma tháp thẩm vấn một phen, cuối cùng cũng biết được tin tức cơ bản giống ba người Hổ Đại trước đó.

Cũng chính là Vương Đằng có chút khó để xác định thực lực cụ thể của vị Huyền lão đại kia.

Nhưng mà Vương Đằng cảm thấy, Huyền lão đại kia nhiều nhất cũng chỉ là Thần cảnh sơ kỳ mà thôi.

Chỉ là ỷ vào một thân xác rùa đen, cho nên thực lực cũng không tệ lắm mà thôi.

- Được rồi, chờ giải quyết ba đại thế lực kia xong, ta sẽ tự mình đi sơn mạch Yêu Thú một chuyến.

Trong lòng Vương Đằng vẫn có chút không yên lòng.

- Tính toán thời gian, chắc là cũng sắp rồi!

- Cuối cùng cũng rời khỏi rồi!

Hổ Tam vuốt vuốt mồ hôi căn bản không tồn tại trên trán, trong lòng vẫn còn sợ hãi nói.

- Được rồi, đừng nói nhảm nữa, tranh thủ thời gian trở về sơn mạch Yêu Thú quan trọng hơn!

Hổ Đại trầm giọng nói, trên vai của hắn còn có một tiểu nữ hài đang tò mò hết nhìn đông tới nhìn tây.

- Ta biết rồi, đại ca!

Trong lòng bọn họ cũng hiểu được, tuy đã rời khỏi nơi đó, nhưng không phải là nhân loại kia không thể bắt bọn họ trở về.

Dù sao thì nhân loại đều là cực kỳ xảo trá, khó đảm bảo sẽ không làm chuyện lật lọng gì.

Trừ phi lúc này, bọn họ đã tới gần sơn mạch Yêu Thú, nếu không thì không thể đảm bảo an toàn.

- Hổ Đại, chúng ta còn bao lâu nữa mới đến sơn mạch Yêu Thú?

Đúng lúc này, Hổ Nữu ngồi trên vai Hổ Đại đột nhiên hỏi.

- Tiểu... Phong chủ, với tốc độ của chúng ta, muốn đến sơn mạch Yêu Thú đại khái cần hơn một ngày.

Hổ Đại trả lời.

Trên thực tế, hắn cũng muốn nhanh hơn một chút, nhưng mà không thể, dù sao thì lấy tốc độ của ba huynh đệ bọn họ như vậy đã là tốc độ nhanh nhất rồi .

- À...

Nghe thấy câu trả lời của Hổ Đại, Hổ Nữu nhẹ nhàng à một tiếng, một đôi mắt to tròn căng không ngừng chuyển động, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.

- Tiểu phong chủ, ngươi yên tâm,... Chờ ngươi đến sơn mạch Yêu Thú, khẳng định ngươi sẽ thích nơi đó, đến lúc đó ngươi có thể hiệu lệnh vô số Yêu tộc...

Hổ Đại không ngừng kể lại những chỗ tốt của sơn mạch Yêu Thú với Hổ Nữu.

Nghe thấy Hổ Đại nói, trong mắt Hổ Nữu cũng lộ ra vẻ hưng phấn.

Sau một ngày, dưới sự toàn lực đi đường của ba huynh đệ Hổ Đại, một mảnh sơn mạch bao la bát ngát xuất hiện trong mắt bọn họ, bên tai bọn họ thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy một số tiếng gào thét của Yêu thú.

Ngay cả Hổ Nữu vốn ngồi trên vai Hổ Đại cũng nhảy xuống khỏi vai Hổ Đại, ánh mắt hưng phấn nhìn sơn mạch Yêu Thú bao la bát ngát kia.

- Rốt cuộc đã trở về rồi!

Nhìn sơn mạch Yêu Thú gần ngay trước mắt, trong lòng ba huynh đệ Hổ Đại cũng không khỏi thở dài một hơi.

Trước đó, bọn họ có thể nói là vô cùng lo lắng, nhưng hiện tại đã đến cửa nhà mình, một tia lo lắng kia cũng đã triệt để biến mất không còn nữa.

Cho dù nhân loại kia tới thì cũng đừng hòng làm gì bọn họ.

- Tiểu phong chủ, phía trước chính là sơn mạch Yêu Thú, bây giờ chúng ta đi qua đi.

Hổ Đại vẫn chưa quên tiểu nha đầu bên cạnh này.

Dù sao thì lần này, ba huynh đệ bọn họ cũng đã thu hoạch được lớn nhất chính là phát hiện ra một vị thiên kiêu Hổ tộc như thế.

Có thể tưởng tượng, chờ ba huynh đệ bọn họ mang theo tiểu nha đầu này trở về trong tộc sẽ gây ra chấn động lớn cỡ nào.

Bình Luận (0)
Comment