Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 541 - Chương 541. Ai Tán Thành? Ai Phản Đối? (1)

Chương 541. Ai Tán Thành? Ai Phản Đối? (1) Chương 541. Ai Tán Thành? Ai Phản Đối? (1)

Nếu như chuyện này có thể thành công thì nói không chừng bọn họ cũng có thể đột phá đến Bán Thần cảnh.

Nhưng mà chuyện kỳ lạ là, liên tiếp trôi qua ba ngày mà thậm chí Vương triều Đại Càn bên kia lại không có một chút động tĩnh nào.

Đừng nói người của Thái Sơ Thần Tông xuất hiện, hiện tại ngay cả bọn họ cũng không liên lạc được với lão tổ.

Đương nhiên, lúc này cường giả của ba đại thế lực Bán Thần cũng không nghĩ về hướng xấu, chỉ cho rằng mấy vị lão tổ Bán Thần còn chưa ra tay mà thôi, đang chờ đợi thời cơ.

Dù sao thì đây chính là năm vị cường giả Bán Thần, trên người bọn họ còn mang theo một số đại sát khí nội tình của tông môn, lấy thực lực khủng bố như vậy tiến vào Thái Sơ Thần Tông kia tất nhiên là dễ như ăn cháo.

Thật sự không biết, năm vị Bán Thần ra tay đúng là dễ như ăn cháo, chỉ là có chút không giống với mấy người bọn hắn nghĩ mà thôi!

- Chắc là mấy người sư tôn và sư huynh Trần Linh cũng sắp ra tay rồi?

Ánh mắt của Tần Vô Cực thâm thúy nhìn về phía xa, ánh mắt lộ ra vẻ chờ mong, lại mang theo một tia lo lắng.

Hắn cực kỳ thèm thuồng đối với món đồ chơi gọi là “Bảo vật” kia của Thái Sơ Thần Tông.

Mặc dù tu vi của hắn là Thánh cảnh đỉnh phong, nhưng muốn đột phá đến Bán Thần cảnh lại không biết còn phải chờ tới lúc nào.

Giống như Viêm Diễm của Hỏa Thần tông đã đột phá thành Bán Thần, mà hắn vẫn còn ở Thánh cảnh đỉnh phong.

Chuyện này cũng không thể nói rằng thiên phú của hắn không bằng tông chủ Viêm Diễm của Hỏa Thần tông, chỉ có thể nói là vận khí của tông chủ Viêm Diễm tốt hơn hắn mà thôi.

Trên con đường tu luyện, có lúc vận khí tốt chính là một loại đại cơ duyên!

Đương nhiên, nếu như lần này hai vị lão tổ có thể thành công, như vậy hắn cũng sẽ có cơ hội mượn nhờ món “Bảo vật” kia của Thái Sơ Thần Tông, đột phá đến Bán Thần cảnh!

Nếu không phải người trong hành động lần này đều là Bán Thần cảnh thì có lẽ hắn cũng không nhịn được mà đi theo rồi.

- Nhanh, cũng nhanh!

Đột nhiên, vẻ mặt của Tần Vô Cực khẽ động, trong tay của hắn xuất hiện một ngọc giản truyền tin, một giọng nói truyền vào trong tai của hắn:

- Vô Cực, không bao lâu nữa ta và Trần Linh sẽ trở về, ngươi triệu tập trưởng lão trong môn lại đây trước đi!

- Hả? Sư tôn và sư huynh Trần Linh sắp trở về, chẳng lẽ hai người bọn họ đã thành công rồi à?

Giờ khắc này, trong mắt Tần Vô Cực lộ ra vẻ kích động.

Mặc dù hắn không biết vì sao Vương triều Đại Càn bên kia lại không có một chút tin tức động tĩnh nào, nhưng hiện tại nếu sư tôn và sư huynh của hắn đã sắp trở về thì chắc là đã thành công.

Rất nhanh, Tần Vô Cực đã triệu tập một đám trưởng lão Thánh cảnh của Chính Đạo môn đến.

- Chưởng giáo, đã xảy ra đại sự gì sao?

Trong đó, một trưởng lão Thánh cảnh của Chính Đạo môn nhìn thấy trong cung điện tụ tập nhiều bóng người quen thuộc như vậy, không khỏi nghiêm túc hỏi.

- Chẳng mấy chốc hai vị Thái Thượng trưởng lão sẽ trở về!

Giọng nói đè nén hưng phấn của Tần Vô Cực vang lên trong đại điện.

Nghe nói như vậy, những trưởng lão Thánh cảnh biết một số nội tình như Ninh Thành Tân cũng không khỏi lộ ra vẻ kích động.

- Nói như vậy tức là hai vị lão tổ bọn họ đã thành công rồi?

...

Sau mấy tiếng, sáu bóng người xuất hiện trên bầu trời Đạo Thành, dẫn đầu là một thanh niên với khuôn mặt vô cùng anh tuấn.

- Bẩm tông chủ đại nhân, nơi này chính là Chính Đạo môn của ta!

Tần Minh cung kính nói với thanh niên tuấn mỹ cầm đầu.

- Ừm.

Vương Vô Địch nhìn thoáng qua phía dưới, khẽ gật đầu một cái, nói:

- Đi xuống cùng nhau đi!

- Vâng, tông chủ đại nhân!

...

- Lão tổ Tần Minh, lão tổ Trần Linh, tiền bối Thiên Hỏa...

Nhìn sáu bóng người đi vào trong đại điện, vẻ mặt của Tần Vô Cực và một đám cường giả Chính Đạo môn cũng không khỏi trở nên kinh nghi.

Nếu như chỉ có năm người đi tới thì bọn họ cũng không đến mức ở đây, nhưng hết lần này tới lần khác lại là sáu người, mà người thứ sáu này lại giống như là người của Thái Sơ Thần Tông!

Chẳng lẽ lại là năm vị Bán Thần bắt một người của Thái Sơ Thần Tông trở về à?

Nhưng nhìn vị trí và thần thái của mấy người này thì căn bản là không giống mà?

Ngược lại, người thanh niên dẫn đầu kia đi tới nơi này giống như là đi tới địa bàn của mình để tuần tra.

- Sư huynh Trần Linh, đã xảy ra chuyện gì vậy?

Cuối cùng, Tần Vô Cực vẫn không nhịn được truyền âm hỏi.

Trên thực tế, lúc này các trưởng lão Thánh cảnh của Chính Đạo môn trong đại điện cũng đều phát hiện có gì đó không đúng.

- Sư đệ, chờ lát nữa ngươi sẽ biết.

Trần Linh truyền âm nói, bước chân không dừng lại chút nào.

Cuối cùng, dưới ánh mắt kinh ngạc của một đám cường giả Thánh cảnh của Chính Đạo môn, sáu bóng người đi tới vị trí đầu não trong đại điện, đi tới trước người Tần Vô Cực.

Ngay sau đó, Vương Vô Địch vượt qua bóng người của Tần Vô Cực, trực tiếp đi về phía vị trí đầu não, quay người ngồi xuống, động tác nhẹ nhàng như nước chảy mây bay, giống như luyện qua vô số lần.

Tần Vô Cực ngơ ngác quay đầu nhìn về phía thanh niên khuôn mặt tuấn mỹ kia, lại quay đầu nhìn sư tôn và sư huynh của mình, trong lúc nhất thời còn chưa lấy lại tinh thần khỏi sự kinh ngạc.

Cũng không phải là hắn thật sự phản ứng chậm chạp như vậy, chỉ là tình cảnh trước mắt này thật sự là đả kích quá lớn đối với hắn, làm cho hắn trong lúc nhất thời có chút không thể tiếp nhận.

Trong chính điện đương nhiên không chỉ có một chỗ ngồi, trên thực tế, tất cả có ba chỗ ngồi, đó là chỗ ngồi hắn chuẩn bị cho sư tôn, chính mình và sư huynh, vị trí ở giữa cùng kia là dành cho Tần Minh.

Chỉ là vị trí hiện tại lại bị thanh niên kia chiếm lấy, mà sư tôn và sư huynh của hắn nhìn thấy chuyện này cũng không có bất kỳ ý phản đối nào.

Đương nhiên, đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là ngay cả khi hắn nhìn thấy người thanh niên kia ngồi ở vị trí này, hắn cũng không có chút ý muốn phản đối nào, giống như tất cả vốn là như vậy.

Trên thực tế, không chỉ riêng hắn, ngay cả trưởng lão của Chính Đạo môn cũng như vậy, tuy cảm giác có chút không ổn, nhưng khi nhìn thấy người thanh niên kia ngồi ở chỗ đó thì giống như tất cả đều giống nhau.

Bình Luận (0)
Comment