Cuối cùng của Sơn mạch Yêu Thú là Tử Hải Vô Tận, nói chính xác hơn là toàn bộ vực Thiên Phong đều bị Vô Tận Tử Hải bao phủ.
Còn về việc Tử Hải Vô Tận lớn bao nhiêu thì chỉ sợ không ai có thể nói rõ ràng.
Màu sắc của nước biển không giống như biển cả bình thường là màu lam, hoặc là màu xanh lá, nước biển của Tử Hải Vô Tận lại là màu đen rõ ràng, giống như liếc mắt nhìn một cái sẽ làm cho người ta rơi vào vực sâu vô tận, giống như bất cứ lúc nào cũng có thứ gì đó có thể leo ra khỏi nước biển màu đen này.
Thật ra những thứ này đều không phải là ảo giác.
Tuy rằng mặt nước màu đen này rất tĩnh lặng, nhưng ở dưới mặt nước này lại ẩn giấu vô số sinh vật kỳ lạ cổ quái, một khi có sinh vật đi qua thì sẽ phải chịu tập kích trí mạng.
Ở một chỗ tiếp giáp giữa sơn mạch Yêu thú và Tử Hải Vô Tận có một ngọn núi khổng lồ mọc lên, giống như hoàn toàn ngăn cách sơn mạch Yêu thú và Tử Hải Vô Tận này ra.
- Ầm! Ầm! Ầm!
Không lâu sau, ba bóng người khổng lồ đã đi tới trước mặt ngọn núi này, ba bóng người khổng lồ này chính là ba con đại yêu Hổ Khiếu Thiên, Viên Thập Tam, Mặc Long.
Tam Yêu liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy một tia chần chờ từ trong mắt đối phương.
- Hai vị đại ca, tiểu muội thanh âm nhỏ, chỉ sợ không cách nào đánh thức Huyền lão đại, còn mời hai vị đại ca tới.
Không chờ Hổ Khiếu Thiên và Viên Thập Tam mở miệng, Mặc Long đã ôn nhu nói.
Nghe thấy như vậy, Hổ Khiếu Thiên và Viên Thập Tam liếc nhìn nhau, nhưng Nhị Yêu cũng không nói thêm gì, dù sao thì lần nào không phải hai người bọn họ đánh thức Huyền lão đại chứ.
- Viên Đại Đầu, ngươi đi gọi Huyền lão đại dậy đi.
Hổ Khiếu Thiên nhìn Viên Thập Tam nói.
- Dựa vào cái gì mà bảo ta đi gọi, cần phải ngươi đi mới đúng.
Hai mắt Viên Thập Tam chăm chú nhìn Hổ Khiếu Thiên.
- Bởi vì giọng của ngươi rất lớn.
Hổ Khiếu Thiên trầm giọng nói.
- Không, lần trước là ta gọi, lần này sẽ đến lượt ngươi.
Viên Thập Tam mở trừng hai mắt, lớn tiếng nói.
- Như vậy đi, chuyện lần này tương đối khẩn cấp, hai người chúng ta cùng nhau đánh thức Huyền lão đại đi!
Hổ Khiếu Thiên nghĩ nghĩ, lui một bước nói.
- Được!
Viên Thập Tam cắn răng, cuối cùng đồng ý.
Cũng không phải là việc này có gì không tốt, chỉ là đánh thức Huyền lão đại thì sẽ có nguy hiểm mà thôi.
Tam Yêu ai cũng biết Huyền lão đại rất thích ngủ, bình thường đều là ngủ đến tự nhiên tỉnh, một khi bị người đánh thức sẽ có xác suất rất cao xuất hiện hiện tượng tức giận khi rời giường.
Ừm, tập tính của Huyền lão đại cũng không biết là học từ con rùa không đứng đắn nào.
Cho nên dưới tình huống bình thường, Hổ Khiếu Thiên tam yêu rất ít đến đánh thức Huyền lão đại, trừ phi xảy ra chuyện trọng đại có thể nguy hiểm đến sơn mạch Yêu Thú.
- Bắt đầu thôi!
- Được!
Một con Ma Hổ hai cánh mọc sau lưng và một con khỉ vàng đứng ở hai bên ngọn núi, hư không nạp khí, phát ra một tiếng gào thét chấn thiên về phía ngọn núi phía dưới.
- Hống!!!
- Hống...
Hai tiếng gầm hùng hồn cuồn cuộn đan xen vào nhau, như sấm sét cuồn cuộn, nhằm phía đỉnh núi nơi nằm giữa sơn mạch Yêu thú và Tử Hải Vô Tận này.
- Ầm ầm...
Chỉ trong chốc lát, phong vân trong thiên địa biến sắc, từng đợt gió mạnh mẽ thổi qua, lan rộng ra bốn phương tám hướng, mặt nước vốn bình tĩnh cũng lần lượt bị phá vỡ, tạo thành từng vòng gợn sóng.
Nhìn thấy một màn này, Hổ Khiếu Thiên tam yêu không chút nghĩ ngợi lập tức nhanh chóng lui lại.
Mà động tĩnh này cũng chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi, chỉ thấy ngọn núi lớn vốn cắm vào trong nước biển, bắt đầu đung đưa kịch liệt, giống như có thứ gì sắp phá ngọn núi ra.
- Ầm ầm...
Trong nháy mắt, thanh thế to lớn đó làm cho mặt biển cũng dâng lên sóng lớn ngập trời, một ngọn núi to lớn từ đáy biển chậm rãi dâng lên.
Khi thể tích lộ ra khỏi mặt biển càng ngày càng nhiều thì càng có thể nhìn ra ngọn núi này to lớn, chí ít lấy thân thể cao lớn của Mặc Long thì ở trước mặt ngọn núi này hoàn toàn không đáng chú ý.
Không lâu sau, ngọn núi to lớn đã hoàn toàn hiện ra trong mắt Hổ Khiếu Thiên.
- Hai đứa ngốc của ngươi lại đánh thức Quy gia gia của ngươi làm gì?
Đột nhiên, một cái đầu to lớn từ dưới chân núi nhô lên, một đôi mắt nhỏ nhìn lên hai người Hổ Khiếu Thiên và Viên Thập Tam trên bầu trời, ngữ khí chất vấn rất không hữu hảo.
- Cái kia... Huyền lão đại, tất cả đều là chủ ý của Hổ lão tam.
Viên Thập Tam rụt cổ nói.
- Hả?
Đôi mắt nhỏ như nắm đấm của nó nhất thời nhìn về phía Hổ Khiếu Thiên.
- Huyền lão đại, lần này chúng ta tới là có một chuyện rất quan trọng muốn nói cho ngài biết, ngay vừa rồi, Mị Hồ nhất tộc truyền đến tin tức, ba đại thế lực đỉnh tiêm của nhân loại bao gồm Chính Đạo môn, Hỏa Thần tông, Tuyết Thần cung đã đột nhiên tuyên bố trở thành tông môn phụ thuộc của một thế lực tên là Thái Sơ Thần Tông.
Hổ Khiếu Thiên vội vàng nói.
Hắn sợ chậm một chút nữa sẽ bị đánh một trận tơi bời.
- Hả?
Nghe nói như vậy, Huyền lão đại cuối cùng cũng đã hoàn toàn khôi phục sự tỉnh táo.
Nó không ngờ nó còn chưa tỉnh ngủ lại nghe thấy tin tức chấn động như vậy.
Mặc dù thực lực của nó rất mạnh, cho dù là Bán Thần thì nó cũng không cần quá để ý, nhưng không thể không nói, ba đại thế lực của nhân loại kia ít nhiều vẫn có ít nhiều thứ.
Dù sao thì nó cũng không phải không quen biết người của ba đại thế lực kia ở thời kỳ Thượng Cổ.
- Thái Sơ Thần Tông này là thế lực như thế nào?
Trong lúc nhất thời, trong đầu Huyền lão đại lại bắt đầu tìm kiếm thông tin liên quan đến Thái Sơ Thần Tông.
Đáng tiếc là cho dù nó nghĩ thế nào cũng không phát hiện ra bất kỳ tin tức gì liên quan đến Thái Sơ Thần Tông.
- Chẳng lẽ Thái Sơ Thần Tông này là thế lực từ vực khác tới à?
- Huyền lão đại?
Thấy con rùa vẫn không chịu mở miệng ra, Hổ Khiếu Thiên không nhịn được hô nhỏ.
- Ừm, cái gì... Đúng rồi, Thái Sơ Thần Tông này là thế lực như thế nào, các ngươi đã điều tra rõ chưa?
Huyền lão đại hỏi.