Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 549 - Chương 549. Hùng Đại, Ngươi Lại Vô Sỉ Như Thế (1)

Chương 549. Hùng Đại, Ngươi Lại Vô Sỉ Như Thế (1) Chương 549. Hùng Đại, Ngươi Lại Vô Sỉ Như Thế (1)

Nghe thấy con rùa lớn hỏi, Mặc Long và Viên Thập Tam vội vàng lắc đầu, ngược lại Hổ Khiếu Thiên ở bên cạnh có chút chần chờ.

Trước đó hắn không nói trước mặt Mặc Long và Viên Thập Tam là bởi vì Hổ Nữu, nhưng bây giờ Huyền lão đại hỏi thử xem hắn có nên nói hay không?

Không giống với Mặc Long và Viên Thập Tam, tuy rằng tính khí của Huyền lão đại có đôi khi nóng nảy một chút, nhưng vẫn rất chiếu cố các tộc Yêu thú trong sơn mạch Yêu Thú, đặc biệt là những Yêu thú có huyết mạch cường đại.

Đó không phải là Mặc Long và Viên Thập Tam không làm được, chỉ là hai yêu này ngoại trừ đồng tộc ra thì không chiếu cố nhiều với các tộc Yêu thú khác, mà chủ yếu nhất là hai yêu này có chút không thân thiện với con người.

Tiểu nha đầu Hổ Nữu kia trước đó vẫn luôn được nhân loại nuôi lớn, nếu như bị hai yêu biết thì khó tránh khỏi sẽ xảy ra chuyện gì, nhất là nàng còn có quan hệ với Thái Sơ Thần Tông kia, chuyện này sẽ càng thêm dễ xảy ra hơn.

Mà Huyền lão đại thì khác, cho dù là thân phận địa vị trong sơn mạch Yêu Thú hay là phương diện khác đều không phải là Mặc Long và Viên Thập Tam có thể so sánh.

Nếu như tiểu nha đầu Hổ Nữu kia bị Huyền lão đại nhìn trúng, nói không chừng còn là một cơ duyên lớn...

Nghĩ đến đây, Hổ Khiếu Thiên không chần chờ nữa, truyền âm nói với Huyền lão đại:

- Huyền lão đại, trước đó ta từng phái ba huynh đệ Hổ Đại tiến về quốc gia nhân loại, phát hiện một thế lực tông môn ở Vương triều Đại Càn tên là Thái Sơ Thần Tông...

- Hả? Ngươi nói là lực lượng huyết mạch trong cơ thể tiểu gia hỏa Hổ Nữu kia có thể so với Hổ Phách Thiên à?

Huyền lão đại có chút kinh ngạc hỏi.

- Đúng vậy, Huyền lão đại.

Hổ Khiếu Thiên nhẹ gật đầu, khẳng định đáp.

Nhìn thấy Hổ Khiếu Thiên gật đầu khẳng định, vẻ hứng thú trong mắt Huyền lão đại càng ngày càng đậm.

Tuy Hổ Phách Thiên đã vẫn lạc, nhưng ngay cả nó cũng không thể không thừa nhận, nếu bàn về thực lực, tên kia vẫn mạnh hơn nó một chút, đáng tiếc là lực phòng ngự không sánh bằng nó.

Bây giờ bỗng nhiên nghe thấy có một tiểu gia hỏa có lực lượng huyết mạch có thể so với Hổ Phách Thiên, điều này làm cho lòng hiếu kỳ của đến Huyền lão đại nổi lên, đến mức quên cả chuyện Thái Sơ Thần Tông.

Phải biết rằng, ngay cả Hổ Khiếu Thiên cảnh giới Bán Thần trước mắt, lực lượng huyết mạch trong cơ thể cũng còn kém hơn Hổ Phách Thiên lúc trước rất nhiều.

Quan trọng nhất là, yêu thú rất coi trọng lực lượng huyết mạch, nhất là những Thánh Thú, Thần Thú nhất tộc kia, lực lượng huyết mạch trong cơ thể càng cường đại, càng tinh khiết hơn, thực lực cũng sẽ càng cường đại, mức độ trưởng thành cao nhất cũng sẽ càng cao.

Tuy cũng có một số yêu thú có huyết mạch yếu ớt nghịch tập, nhưng dù sao thì số lượng cũng chỉ là rất ít mà thôi, có thể nói là không đến một phần vạn, thậm chí cho dù nghịch tập thì cũng chỉ là một con yêu thú có huyết mạch cường đại, bình thường thì độ trưởng thành cũng chỉ là quá cao mà thôi.

Cho nên đại đa số Yêu thú trên cơ bản vẫn coi trọng lực lượng huyết mạch phân chia mạnh yếu.

- Bây giờ tiểu gia hỏa kia đang ở trong sơn mạch Yêu Thú à?

Huyền lão đại hỏi.

- Đúng vậy.

Hổ Khiếu Thiên nhẹ gật đầu.

- Được, ta đi xem tiểu gia hỏa kia trước.

Trong mắt Huyền lão đại mang theo mỉm cười nói ra.

Tuy nói có lực lượng huyết mạch có thể so với Hổ Phách Thiên thì ở thời đại hiện tại cũng chưa chắc có thể đột phá thành công đến Thần cảnh, nhưng ít nhất xác suất đột phá cũng lớn hơn ba người Hổ Khiếu Thiên này.

Huống chi, cho dù thật sự không thể đột phá đến Thần cảnh thì chí ít Bán Thần cũng không có vấn đề gì.

Còn về việc được nhân loại nuôi dưỡng từ nhỏ thì càng không thành vấn đề, bản thể của tiểu gia hỏa kia là Yêu tộc, bây giờ lại trở về sơn mạch Yêu Thú, chẳng lẽ còn có thể trở về nhân tộc hay sao?

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Mặc Long và Viên Thập Tam, thân thể cao lớn của Huyền lão đại nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng biến ảo thành bộ dáng của một lão đầu.

Hắn cứ như vậy nhẹ nhàng bay về phía sơn mạch Yêu Thú.

- Đúng rồi, chuyện Thái Sơ Thần Tông các ngươi không cần lo lắng, qua một thời gian ngắn ta sẽ đích thân đi đến thế giới nhân loại nhìn xem.

Xa xa, một giọng nói truyền vào trong đầu của Tam Yêu.

...

- Hổ lão tam, ngươi mới vừa nói cái gì với Huyền lão đại vậy? Còn có tiểu gia hỏa kia là ai?

Viên Thập Tam to tiếng hỏi.

Ba đôt mắt của Mặc Long cũng lạnh lẽo nhìn về phía Hổ Khiếu Thiên.

- Chờ sau này các ngươi sẽ biết.

...

- Phong chủ đại nhân, phía trước chính là địa bàn của con voi kia.

Một con gấu đen đi đến trước người Hổ Nữu, duỗi vuốt của mập mạp ra, chỉ về phía trước nịnh nọt nói.

- Gọi nó ra đây cho ta.

Hổ Nữu phân phó nói.

- Vâng, phong chủ đại nhân!

Hắc Hùng hưng phấn vỗ ngực nói.

Hắc Hùng dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía trước.

- Này! Tượng Anh, Hùng gia gia của ngươi lại tới rồi đây, nhanh đi ra cho ta!

Hắc Hùng kêu gào nói.

- Này! Tượng Anh, Hùng gia gia của ngươi lại tới rồi đây, nhanh đi ra cho ta!

- Này! Tượng Anh, Hùng gia gia của ngươi lại tới rồi đây, nhanh đi ra cho ta!

- Đông! Đông! Đông...

Mặt đất rung động dữ dội, không lâu sau, một con voi màu trắng ngà cao mười mét từ phía xa chạy đến, mỗi một bước đều mang theo một làn khói bụi, thanh thế doạ người.

Sau lưng con voi màu trắng ngà này còn có mười mấy con voi màu trắng ngà khác hình thể hơi nhỏ một chút, bọn chúng đều có thể trạng cường tráng, da dày thịt béo, chạy với khí thế động trời.

- Hùng Đại, ngươi lại chạy tới Ngọc Lĩnh sơn chúng ta làm gì? Chẳng lẽ lại muốn tới đây ăn trộm đồ hay sao?

Âm thanh ọc ọc từ trong miệng con voi cầm đầu phát ra.

Mặc dù mười mấy con voi màu trắng ngà còn lại không phát ra âm thanh, nhưng đều là ánh mắt bất thiện nhìn con gấu đen này.

Đây không phải là lần đầu tiên Hắc Hùng này đến đây, mỗi lần đến Ngọc Lĩnh sơn bọn hắn đều muốn ăn trộm bảo vật của nhất tộc bọn hắn, may mắn là mỗi lần đều bị bọn hắn phát hiện, mới không để cho con gấu đen này lấy được.

Bình Luận (0)
Comment