- Này, ngươi còn chưa nói cho ta biết ngươi là ai đấy?
Hổ Nữu nhìn thấy lão giả ngẩn người thì không khỏi hỏi.
- À... Ta là bằng hữu của Khiếu Thiên gia gia ngươi, Huyền Nguyên Võ, ngươi gọi ta là gia gia là được.
Lão giả nở một nụ cười hiền lành nói.
- Khiếu Thiên gia gia là ai? Còn có ngươi không thể chiếm tiện nghi của ta.
Hổ Nữu nghe thấy lời của lão giả xong thì không khỏi nhíu mày.
- Khiếu Thiên gia gia chính là gia hỏa Hổ tộc các ngươi, hắn...
- Há, ngươi nói tên đại gia hỏa kia à, nhưng mà hắn không phải gia gia của ta, còn có ngươi cũng đừng hòng chiếm tiện nghi của ta.
Hổ Nữu nói rất nghiêm túc.
- Ách, tiểu nha đầu, ngươi gọi Hổ Khiếu Thiên một tiếng gia gia cũng không quá phận chứ?
Huyền Nguyên Võ hỏi.
- Không được!
Hổ Nữu lắc đầu khẳng định, nói:
- Sư tôn từng nói, nếu như có người muốn Hổ Nữu gọi gia gia thì đó chính là chiếm tiện nghi của Hổ Nữu.
- ...
Nghe thấy như vậy, Huyền Nguyên Võ nhất thời cũng không biết nói cái gì cho phải, đây là đang dạy cái gì vậy chứ.
Nếu để cho hắn nhìn thấy sư tôn của tiểu nha đầu này, hắn chắc chắn không thể không giáo huấn một phen.
- Đúng rồi, tu vi của ngươi là gì? Sao ta lại không nhìn ra được?
Hổ Nữu lại hiếu kỳ mở miệng hỏi.
- Tu vi của ta và Hổ Khiếu Thiên kia không sai biệt lắm.
Huyền Nguyên Võ nói.
Nói xong, Huyền Nguyên Võ mới phản ứng lại, có vẻ như cho dù vừa rồi hắn thật sự thất thần thì cũng không phải là một tiểu nha đầu Vương cảnh có thể phát hiện.
Cho nên...
Hắn không nhịn được lần nữa chăm chú quan sát tiểu nha đầu trước mặt này.
- Khí tức tu vi đều không sai... Cho nên chẳng lẽ thật sự là tiểu nha đầu này có thiên phú dị bẩm hay sao?
Trong lòng Huyền Nguyên Võ lại lần nữa nổi lên nói thầm.
- À.
Nghe thấy câu trả lời của Huyền Nguyên Võ, Hổ Nữu chỉ gật đầu, về phần tin hay không thì cũng chỉ có chính nàng mới biết.
Ừm, tin chắc chắn là không tin, dù sao thì Hổ Nữu đại nhân nàng vẫn rất thông minh.
Mặc dù tu vi của Hổ Khiếu Thiên cao hơn nàng, nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được đại khái, nhưng lão giả trước mắt này, nàng lại không cảm nhận ra.
Dùng lời của sư tôn mà nói, thường thường những người thích che giấu tu vi đều là những người già nua, đương nhiên mấy người bọn họ không tính.
- Ừm, nếu đã không có việc gì thì ta đi trước.
Hổ Nữu nói xong thì đã chuẩn bị rời đi.
- Ai, chờ đã.
Nhìn thấy Hổ Nữu muốn rời khỏi, Huyền Nguyên Võ vội vàng gọi nàng lại.
- Có chuyện gì sao?
Hổ Nữu quay đầu lại hỏi.
- Tiểu nha đầu, có muốn tâm sự với gia gia ta không?
Huyền Nguyên Võ cười híp mắt hỏi.
- Ngươi lại đang chiếm tiện nghi của ta!
Khuôn mặt nhỏ của Hổ Nữu nổi giận đùng đùng nhìn Huyền Nguyên Võ.
Huyền Nguyên Võ.
- ...
...
- Tiểu nha đầu, ngươi tên là gì vậy?
- Hổ Nữu.
- Ngươi cảm thấy sơn mạch Yêu Thú thế nào?
- Rất tốt!
- ...
Cuối cùng, dưới tình huống Huyền Nguyên Võ lấy ra một số bảo vật, Hổ Nữu và hắn tiến hành một cuộc hỏi đáp cực kỳ hữu hảo.
...
Thái Sơ Thần Tông.
- Tông chủ đại nhân, trong này là linh thạch và một số tài nguyên còn lại của Chính Đạo môn ta.
Tần Minh lấy ra hơn mười chiếc nhẫn không gian, cung kính đưa tới trước mặt Vương Đằng.
- Tông chủ đại nhân, đây là Hỏa Thần tông chúng ta...
- Tông chủ đại nhân, đây là Tuyết Thần cung chúng ta...
Vương Đằng thu lại từng cái nhẫn không gian mà ba người vừa mới đưa tới, sau đó mới mở miệng nói:
- Các ngươi đi xuống tu luyện trước đi, ba ngày sau lại tới một chuyến.
- Vâng, tông chủ đại nhân.
Đợi đến khi ba người Tần Minh rời khỏi, Vương Đằng cũng bắt đầu bận rộn.
Mấy ngày tiếp theo, hắn muốn thôi diễn, dung hợp ra mấy môn công pháp võ học cấp Chân Thần.
Đây không phải là hắn dùng, mà là chuẩn bị cho những người tu luyện từ Đế cảnh trở lên trong Thái Sơ Thần Tông dùng.
Dù sao thì người có tu vi Đế cảnh lại tu luyện công pháp Thánh giai, Thần giai hạ phẩm thì còn gì để nói, ít nhất cũng phải là công pháp Chân Thần trở lên.
Còn nữa, theo Thái Sơ Thần Tông không ngừng lớn mạnh thì công pháp Chân Thần giai cũng rất cần thiết.
Đương nhiên, tất cả những chi phí này đương nhiên do mấy đại thế lực cùng nhau chi trả.
Phí tổn một ít linh thạch là có thể có được một môn công pháp Chân Thần giai, loại mua bán tiện nghi này còn có thể đi đâu tìm?
Một cái chỉ cần sử dụng thủ đoạn là có thể đạt được, một cái khác là bảo vật vô giá, muốn có được cũng không biết kiếm ở đâu.
Giống như Vương Đằng nói thì đó chính là dùng linh thạch của các ngươi để làm chuyện của các ngươi!
Sau này, những người khác muốn tu luyện, ngoại trừ có cống hiến đối với tông môn ra thì còn phải giao thêm một phần linh thạch và tài nguyên mới được.
,,,
Hạo Thiên Tháp.
- Môn công pháp này thật sự là quá cường đại, ta cảm giác tốc độ tu luyện của ta ít nhất đã tăng lên ba thành so với trước đó.
Tần Minh cảm nhận được trạng thái trong cơ thể, vẻ mặt khiếp sợ nói.
- Không sai, ta tu luyện môn công pháp này cũng thế, không chỉ có như thế, nhục thể và thần hồn của ta cũng cường đại hơn một chút.
Thiên Hỏa đạo nhân cũng kích động nói.
Mặc dù mấy người Lãnh Mộc Linh không nói chuyện, nhưng từ vẻ mặt kích động và hưng phấn lộ ra trên mặt kia thì rõ ràng cũng là có ý nghĩ giống vậy.
Tuy tốc độ tu luyện chỉ tăng lên ba thành so với trước đó, thoạt nhìn không nhiều, nhưng nếu tính toán cẩn thận thì sẽ rất đáng sợ.
Đối với những người như bọn họ thì tu luyện một lần đều tốn mấy chục năm, trên trăm năm, nếu tốc độ tu luyện nhanh hơn trước đó ba thành thì không biết có thể tiết kiệm bao nhiêu thời gian tu luyện.
Vốn dĩ có thể tu luyện tới phần cuối của sinh mệnh cũng không nhất định có thể đột phá, nhưng nếu nhanh hơn ba thành, vậy thì có cơ hội rồi.
Nhất là những người thường xuyên hô hào trong thời khắc sống còn.
- Nếu như có thể cho ta thời gian mười năm, ta nhất định có thể đột phá!
- Đáng hận sao lại chậm mấy năm như vậy.
Đối với những người này, tốc độ tu luyện này nhanh hơn ba phần, mấy năm này, thời gian mười năm chẳng phải tiết kiệm xuống sao?
Đương nhiên, loại người được tiện nghi còn bán chỗ tốt này, bình thường cuối cùng sẽ còn mạnh miệng biểu thị, đáng hận thời gian của ta không đủ.