Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 578 - Chương 578. Sư Tôn, Chờ Ta Tìm Được Muội Muội Xong Thì Ta Sẽ Trở Về! (2)

Chương 578. Sư Tôn, Chờ Ta Tìm Được Muội Muội Xong Thì Ta Sẽ Trở Về! (2) Chương 578. Sư Tôn, Chờ Ta Tìm Được Muội Muội Xong Thì Ta Sẽ Trở Về! (2)

Tuy rằng điều này có hơi lấy dao mổ trâu giết gà, nhưng mà chỉ cần đạt được mục đích thì tốt rồi.

Đương nhiên, chủ yếu vẫn là Lãnh Thiên Quân lo lắng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì đó.

Không phải là lo lắng âm hồn Bán Thần sẽ xảy ra biến cố gì, mà là lo lắng đại trận truyền tống không gian trong sơn cốc kia sẽ bị phá vỡ.

Cho nên hắn mới có thể tốc chiến tốc thắng, dùng ra loại Âm Cực Diệt Hồn Châm có thể uy hiếp Thần cảnh, bị người tu luyện bình thường xem như bảo vật bảo mệnh này.

...

Rất nhanh, Lãnh Thiên Quân đã một lần nữa về tới huyệt động ở sơn cốc kia.

Nhìn đại trận truyền tống không gian trước mắt, trong lòng Lãnh Thiên Quân cũng thở dài một hơi.

Hắn chỉ sợ trong lúc chiến đấu với Bán Thần thì đại trận truyền tống không gian này sẽ bị phá hủy.

Có điều lúc này xem ra lo lắng của hắn hoàn toàn là dư thừa.

Trong thời gian kế tiếp, Lãnh Thiên Quân lại tỉ mỉ kiểm tra đại trận truyền tống không gian này một phen, phát hiện đại trận truyền tống không gian này cũng không phải là hoàn hảo không tổn hao gì, một số trận văn vẫn bị phá hư.

Nhưng mà chỉ cần sửa chữa lại một chút là có thể tiếp tục sử dụng, đối với Lãnh Thiên Quân thì chuyện này cũng không phải là chuyện gì lớn, tốt xấu hắn cũng là một vị Thánh Trận Sư.

Tuy xây dựng một đại trận truyền tống không gian giống như thế này có thể có chút miễn cưỡng với hắn, nhưng chỉ là sửa chữa một chút trận văn cũng không khó.

Sau một tiếng, Lãnh Thiên Quân đã chữa trị xong đại trận truyền tống không gian vực này.

- Tiếp theo là nên để linh thạch vào, khởi động đại trận này.

Trong mắt Lãnh Thiên Quân hiện lên sự kích động.

Nhưng đến bước này, trong lòng của hắn lại xuất hiện một tia chần chờ.

Hắn nghĩ đến Thái Sơ Thần Tông, nghĩ đến sư tôn, mấy vị sư huynh và sư tỷ.

Hắn không biết đại trận truyền tống không gian khóa vực này thông tới đâu, cũng không biết mình vừa đi đến rốt cuộc còn có thể trở về hay không, nơi đó là không...

Giờ khắc này, hắn nghĩ tới rất nhiều!

Cuối cùng, ánh mắt của hắn vẫn một lần nữa trở nên kiên định.

Lãnh Thiên Quân quay đầu liếc mắt nhìn chằm chằm về phương hướng Thái Sơ Thần Tông:

- Sư tôn, đại sư huynh, nhị sư huynh... Chờ ta tìm được muội muội, ta sẽ trở về!

Từng viên linh thạch cực phẩm được đặt vào vị trí tương ứng, theo Lãnh Thiên Quân đánh ra từng đạo linh ấn, trận văn sáng lên từng tia sáng màu trắng.

- Ong!

Một luồng không gian dao động kịch liệt lấy sơn động làm trung tâm, lan tỏa ra xung quanh.

Cũng may là trước lúc này, Lãnh Thiên Quân đã bố trí đại trận ở xung quanh sơn cốc, cho nên sự chấn động này cũng không truyền ra ngoài.

Nhìn đại trận bị kích hoạt, trong lòng Lãnh Thiên Quân cũng thở dài một hơi.

Có thể bị kích hoạt đã nói lên đại trận bên kia vẫn có thể sử dụng.

Hắn lại quay đầu nhìn thoáng qua phương hướng Thái Sơ Thần Tông, cuối cùng dứt khoát đi vào trong đại trận.

- Ong!

Một trận ánh sáng lóe qua, bóng người Lãnh Thiên Quân trong nháy mắt đã biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa.

...

Cùng lúc đó, trong một cấm địa cách Hồn cốc không biết bao nhiêu vạn dặm, Vương Đằng bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía một phương hướng.

- Khí tức biến mất!

Ngay sau đó, một vết nứt xuất hiện trong không gian, bóng người Vương Đằng đi vào trong vết nứt không gian.

Ở chỗ sâu trong Hồn cốc, đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một vết nứt không gian, một bóng người từ trong vết nứt không gian đi ra.

Ánh mắt Vương Đằng lập tức ổn định lại, nhìn về phía sơn cốc phía dưới.

- Khí tức cuối cùng cũng biến mất ở đây, hả? Đại trận truyền tống không gian khóa vực?

Ngay sau đó, bóng dáng Vương Đằng biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa đã ở trong huyệt động ở sơn cốc kia.

Còn về những trận pháp mà Lãnh Thiên Quân bố trí trong sơn cốc kia, đối với Vương Đằng mà nói thì hoàn toàn không có chút tác dụng.

Nhìn đại trận truyền tống không gian koas vực trước mắt, trong mắt Vương Đằng lóe lên một tia kỳ dị.

- Không ngờ ở đây lại có một đại trận truyền tống không gian khóa vực, xem ra chắc là Thiên Quân đã thông qua đại trận truyền tống không gian khóa vực này rời khỏi rồi.

Trên thực tế, vực Thiên Phong có nhiều đại trận truyền tống không gian khoá vực, chỉ là sau đại chiến Thượng Cổ thì trên cơ bản đều đã bị phá hủy.

Đương nhiên, đối với Vương Đằng, việc chữa trị những đại trận truyền tống không gian này cũng không phải là việc khó gì, thậm chí dù xây dựng lại một đại trận truyền tống không gian khác cũng không phải là việc khó gì.

Nhưng hắn cũng không làm như vậy mà thôi, dù sao thì hiện tại nội tình của Thái Sơ Thần Tông vẫn quá cạn.

Tuy Thái Sơ Thần Tông có cường giả như hắn, nhưng tu vi của những người phía dưới vẫn quá thấp, đệ tử thì càng không cần phải nói, cũng không có mấy người hoàn toàn không thể sánh bằng những đại tông môn kia (đương nhiên, nơi này không chỉ có thực lực).

Theo Vương Đằng thấy thì ít nhất cũng phải tiêu hoá xong vực Thiên Phong trước mới có thể xem xét chuyện khác.

Mặc dù hắn rất cường đại, nhưng hắn chỉ là một người mà thôi, thực lực của người phía dưới không theo kịp, luôn không thể nào mọi chuyện đều do hắn tự làm.

Nếu như vậy thì hắn còn sáng tạo Thái Sơ Thần Tông làm gì.

Hơn nữa, trước mắt vực Thiên Phong cũng đã đủ cho Thái Sơ Thần Tông tiêu hóa một đoạn thời gian, chờ thực lực của những người này tăng lên là có thể suy nghĩ đến chuyện khác.

Chỉ là điều khiến cho Vương Đằng không ngờ tới là hắn vẫn chưa suy nghĩ đến những chuyện khác, đồ đệ của hắn đã đi trước.

Đương nhiên, Vương Đằng vẫn tương đối yên tâm với thực lực của Lãnh Thiên Quân.

Mặc dù tu vi hiện tại của hắn vẫn kém hơn mấy vị sư huynh và sư tỷ của hắn, nhưng cũng không kém là bao nhiêu, hoàn toàn có thực lực chiến đấu với người vừa mới nhập Thần cảnh.

Lại thêm các loại bảo vật và một số át chủ bài bảo mệnh Vương Đằng cho thì dù có gặp người tu luyện Thần cảnh trung kỳ, Lãnh Thiên Quân cũng không phải không thể chiến đấu một trận.

Tuy đại khái là dẫn vẫn đánh không lại, đương nhiên là chạy trốn cũng không phải là vấn đề lớn gì.

Bình Luận (0)
Comment