Ngay khi lão giả đang âm thầm suy đoán thì thiếu niên kia lại tiếp tục hỏi:
- Lão tiên sinh, không biết nơi này là vực nào?
- Hả?
Lão giả nghe vậy thì dùng ánh mắt giật mình nhìn thiếu niên trước mắt.
- Cuối cùng là chạy ra từ ngóc ngách nào, sao ngay cả nơi này là Nam Vực cũng không biết?
- Không đúng, không đúng... Chẳng lẽ người này đến từ vực khác?
Đột nhiên, lão giả nghĩ đến một loại khả năng.
Nam Vực, là có người ngoại vực đến!
Nhưng có thể từ các vực khác chạy đến Nam Vực thì đều là một số cường giả, hoặc là con cháu đại gia tộc, đại tông môn có bối cảnh thâm hậu.
Dù sao thì người có thể tiến hành khóa vực tuyệt đối không phải là một người bình thường.
Đây cũng chính là vì hắn đã từng xông xáo ra ngoài, còn xông ra một chút danh khí nên mới có thể biết được một ít.
Còn về những người khác trong thôn thì không hề biết chuyện này.
- Lão tiên sinh, có thể nói cho ta biết đây là vực nào không?
Thấy lão giả ngẩn người, Lãnh Thiên Quân không khỏi hỏi lần nữa.
- Vị tiểu hữu này, nơi này là Nam Vực.
Lão giả tự nhận là mình đã nghĩ thông suốt tất cả vội vàng mở miệng nói.
Còn về chuyện tại sao vị tiểu hữu này lại không biết nơi này là Nam Vực, lão giả cũng nghĩ ra một loại đáp án.
Có thể là vị tiền bối kia mang theo vị tiểu hữu này đến gặp nguy hiểm gì, ở thời khắc mấu chốt vận dụng đại thần thông đưa vị tiểu hữu này ra.
Dù sao thì hắn cũng đã nghe nói qua, muốn khóa vực phải có đại trận truyền tống không gian khóa vưc mới có thể làm được, trước kia thông qua Vô Tận Tử Hải cũng có thể đến những vực khác, nhưng hiện tại, Vô Tận Tử Hải trở nên rất nguy hiểm, cho nên có rất ít người tu luyện làm như vậy.
Lão giả suy đoán, tình huống của thiếu niên trước mắt này hẳn là như vậy, vị tiền bối dẫn hắn đến đã gặp phải nguy hiểm ở trong Tử Hải Vô Tận, ở thời khắc cuối cùng bất đắc dĩ sử dụng đại thần thông đưa thiếu niên trước mắt này ra ngoài.
- Nam Vực?
Nghe thấy câu trả lời của lão giả, trong mắt Lãnh Thiên Quân lóe lên một tia sáng.
Hắn vẫn hơi hiểu biết về mấy vực trong Thập Phương Đại Thế Giới.
Đương nhiên, cũng chỉ là hơi hiểu biết mà thôi, hắn đã nghe được những chuyện này từ trong miệng Tần Minh.
Nam Vực cũng không phải là một trong những vực cường đại nhất trong Thập Phương Đại Thế Giới, chỉ có thể nói là cường đại hơn mấy vực yếu như vực Thiên Phong mà thôi.
Mà hệ thống tu luyện của Nam Vực lại có hơi khác với mấy vực còn lại.
Nơi này chủ yếu có hai hệ thống tu luyện là Cổ Tu và Hồn Tu.
Tên như ý nghĩa, Cổ Tu chính là bồi dưỡng các loại cổ trùng, ngự trùng, độc trùng... các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp.
Mặc dù thực lực của bản thân có thể không quá mạnh, nhưng tuyệt đối là thuộc về loại khó dây dưa nhất.
Mà Hồn Tu thì càng thần bí, căn cứ theo cách nói của đám người Tần Minh, Hồn Tu ở Nam Vực có thể kết nối với Âm Hồn Thượng Cổ, mượn lực lượng của bọn nó, thậm chí bồi dưỡng một số Âm Hồn tác chiến, gần giống với ngự thú.
Đương nhiên, đây đều là những gì tông môn ghi chép, mấy người Tần Minh cũng chưa từng nhìn thấy Hồn Tu.
Nhưng có một điều có thể khẳng định, đó chính là cho dù là ở Nam Vực, hồn tu vẫn rất thần bí.
Trước đó Lãnh Thiên Quân đã từng cân nhắc việc đến Nam Vực, nhưng sau khi suy nghĩ một chút vẫn từ bỏ quyết định này.
Một là bởi vì hắn không biết vị trí của Nam Vực.
Hai là bởi vì hắn thấy muội muội của hắn vẫn lạc ở vực Thiên Phong, cho nên thần hồn cũng phải ở vực Thiên Phong.
Nhưng không ngờ dưới trời đưa đất đẩy xuống, hắn lại đi tới Nam Vực.
- Hồn Tu!
Giờ khắc này, trong mắt Lãnh Thiên Quân lóe lên một tia sáng sắc bén.
- Không biết lão tiên sinh có biết tìm được tung tích Hồn Tu ở đâu không?
Lãnh Thiên Quân lại nhìn về phía lão giả lần nữa.
- Chuyện này lão hủ không biết.
Nghe thấy câu hỏi của thiếu niên, lão giả kinh ngạc lắc đầu.
Tuy hắn không biết thiếu niên này muốn tìm Hồn Tu làm gì, nhưng vấn đề này hắn quả thật không biết.
Tuy Nam vực quả thật có Hồn Tu, nhưng người tu luyện hệ thống này ở Nam vực lại không được hoan nghênh cho lắm.
Bởi vì bọn họ có thể câu thần hồn người khác, bồi dưỡng thần hồn thành hồn sủng, lại thêm người tu luyện có thể trở thành Hồn Tu chỉ là số ít, cho nên ở Nam Vực, Hồn Tu thật ra vẫn luôn là bị người tu luyện hệ thống Cổ Tu chèn ép.
Nhưng mà bởi vì thủ đoạn của Hồn Tu quả thực rất quỷ dị cho nên cho dù là người tu luyện khác của hệ thống tu luyện khác với nhân số chênh lệch vẫn không bị diệt hoàn toàn.
- Lão tiên sinh kia biết nghe ngóng tin tức về Hồn Tu ở đâu không?
- Nếu như tiểu huynh đệ muốn nghe được tin tức của Hồn Tu thì chỉ có đi Cổ Thành.
- Không biết Cổ Thành ở đâu?
- Cổ Thành ở...
- Cảm ơn lão tiên sinh đã cho biết, mấy bình đan dược này coi như là quà cảm ơn của ta.
…
- Đây là?
Nhìn mấy bình đan dược trong tay, ánh mắt lão giả lộ ra vẻ kích động.
Hắn không ngờ rằng thiếu niên kia lại...
- Thôn trưởng, tu vi của thiếu niên vừa rồi là gì?
Một thanh niên cường tráng đến bên cạnh lão giả, tò mò hỏi.
Một đám thanh niên cường tráng còn lại cũng đều tò mò nhìn về phía lão giả.
Đối với tu vi của thiếu niên vừa rồi có thể ngự không phi hành, những người này vẫn rất là hiếu kỳ.
Nhưng mà những người bọn hắn tu vi thấp nên không nhìn ra cái gì, chỉ sợ cũng chỉ có vị thôn trưởng trước mắt này đã nhìn thấy việc đời thì mới có thể nhìn ra chút gì.
- Mạnh hơn các ngươi nhiều.
Lão giả thuận miệng trả lời.
- Vậy so với thôn trưởng ngươi thì thế nào?
Thanh niên cường tráng tiếp tục hỏi.
- So với ta cũng mạnh hơn rất nhiều!
Lão giả ngẩng đầu liếc nhìn thanh niên cường tráng một chút, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.
Nghe thấy câu trả lời của lão giả, trên mặt một đám thanh niên cường tráng đều lộ ra vẻ giật mình.
Phải biết rằng, vị lão giả trước mắt này chính là thôn trưởng của thôn bọn hắn, đồng thời cũng là cường giả đứng đầu trong lịch sử của thôn bọn hắn.
Ngay cả vị thôn trưởng trước mắt này cũng nói thiếu niên vừa rồi kia mạnh hơn hắn rất nhiều, vậy thì thiếu niên vừa rồi kia đến cùng lợi hại cỡ nào chứ?