Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 593 - Chương 593. Tính Kế

Chương 593. Tính Kế Chương 593. Tính Kế

Nhưng mà người ngoài muốn nhìn thấy mấy môn truyền thừa này thì đương nhiên là chuyện không thể, cho dù là người của Phong gia muốn tu luyện mấy môn công pháp Hồn Sư truyền thừa này thì cũng phải trải qua tầng tầng sàng chọn, không phải muốn tu luyện là có thể tu luyện.

Nhìn thấy vài viên ngọc giản này xuất hiện, trong mắt Lãnh Thiên Quân xuất hiện một tia kinh ngạc, trong lòng cũng trở nên phấn khích.

Hắn vẫy tay, năm ngọc giản lập tức bay đến trong tay của hắn.

Lực lượng thần hồn tràn vào trong ngọc giản, nhất thời thông tin về từng môn công pháp xuất hiện trong đầu hắn.

- Không phải, không có...

Sau khi thăm dò kỹ càng từ ngọc giản này đến ngọc giản khác, khuôn mặt Lãnh Thiên Quân ngày càng trở nên khó coi, cảm giác kích động ban đầu trong lòng cũng biến mất không còn chút dấu vết.

Rất nhanh, 5 viên ngọc giản đã được Lãnh Thiên Quân thăm dò xong, tuy nhiên trong 5 môn công pháp Hồn Sư truyền thừa này cũng không có thứ hắn cần.

- Còn không?

Lãnh Thiên Quân nhìn về phía Phong Bất Giác hỏi.

- Tiền bối, không... không... không có...

Lúc này, Phong Bất Giác cũng léo lên một ý nghĩ, hắn lập tức mở miệng nói:

- Tiền bối, dù Phong gia chúng ta không có môn công pháp truyền thừa mà tiền bối cần, nhưng trong Liên minh Trùng gia và Cổ Tu có lẽ có thứ mà ngài cần.

- Nhưng mà đối với hai nhà này, Phong gia chúng ta cũng có chút khó can thiệp.

Nghe nói như vậy, trong mắt Lãnh Thiên Quân hiện lên một tia sáng.

Đúng vậy, dù Phong gia không có môn công pháp truyền thừa mà hắn cần, nhưng trong hai thế lực lớn khác ở Cổ Thành có lẽ sẽ có.

Cho dù ba đại thế lực trong Cổ Thành không có thì hắn cũng có thể đi tìm những đại thế lực khác ở Nam Vực, thậm chí nói không chừng có thể phát hiện tung tích của cường giả Hồn Tông.

Chỉ cần chịu bỏ ra một chút thời gian, hắn nhất định có thể tìm được thứ mình cần!

- Ta đã biết, ngươi trở về đi.

- Vâng, tiền bối!

Lãnh Thiên Quân cũng không định làm gì Phong Bất Giác.

Tuy đây có thể là Phong Bất Giác muốn trục lợi, nhưng lại vừa vặn nói ra lời trong lòng của Lãnh Thiên Quân.

Đương nhiên, chủ yếu cũng là do Phong Bất Giác ngoan ngoãn lấy ra công pháp truyền thừa của Hồn Sư, nếu không, nếu như dám đùa giỡn tâm tư khác thì hắn chắc chắn sẽ chết.

Sau khi rời khỏi bên người Lãnh Thiên Quân, Phong Bất Giác nhất thời thở dài một hơi, đồng thời trong lòng hắn cũng có chút kích động.

Có lẽ không bao lâu nữa, trong Cổ Thành sẽ xảy ra một chuyện lớn.

Mà tất cả những điều này đều có liên quan đến người vừa rồi.

Câu nói vừa rồi của hắn với Lãnh Thiên Quân thật ra cũng không phải là nói dối, mà là thật.

Ít nhất thì Trùng gia chắc chắn có công pháp truyền thừa của Hồn Sư.

Dù sao thì lúc trước Trùng gia cũng là một thành viên trong đó, thậm chí còn cường đại hơn Phong gia bọn họ một chút.

Còn về một đại thế lực khác trong Cổ Thành là Liên minh Cổ Tu thì tuy thời gian quật khởi của thế lực này không dài, nhưng cũng rất có thể nắm giữ công pháp truyền thừa Hồn Sư.

Hơn nữa, cho dù liên minh Cổ Tu không có thì cũng không sao, như vậy thì có quan hệ gì.

Mặc dù ba nhà bọn họ đều là ba đại thế lực trong Cổ Thành, nhưng quan hệ giữa ba nhà bọn họ cũng không tốt lắm.

Ai cũng muốn đuổi hai nhà khác ra khỏi Cổ Thành, độc bá một thành, đáng tiếc ba đại thế lực này không ai làm được đến mức đó.

Mà bây giờ khi Lãnh Thiên Quân xuất hiện, đó có thể là một cơ hội thuận lợi.

Mà đây cũng là nội dung mà lão tổ Phong gia nói với hắn.

...

- Trùng gia? Liên minh Cổ Tu?

Trong mắt Lãnh Thiên Quân lóe lên một tia lạnh lẽo.

Hắn không biết cuối cùng trong hai thế lực này có thứ hắn cần hay không, nhưng dù có hay không thì hắn cũng phải tìm hiểu thử xem.

Hắn đã có chút không chờ đợi được nữa!

...

Từng cơn gió nhẹ thổi qua, tàn ảnh tiêu tán, bóng dáng Lãnh Thiên Quân biến mất không thấy đâu nữa.

Cùng lúc đó, một bóng người đi về phía Trùng gia.

Là một trong ba đại thế lực bá chủ của Cổ Thành, thực lực chỉnh thể của Trùng gia còn cường đại hơn Phong gia và Cổ Tu Liên Minh một chút, thậm chí có thể nói là đại thế lực đứng đầu của Cổ Thành cũng không quá đáng.

Mặc dù thực lực chỉnh thể của Trùng gia lớn mạnh hơn hai nhà khác một chút, nhưng muốn đuổi hai đại thế lực kia ra khỏi Cổ Thành cũng không phải là chuyện thực tế.

Bên ngoài một toà trang viên chiếm diện tích rộng lớn, không ít những người tu luyện đi ngang qua nơi này đều nhìn lên trang viên ấy bằng ánh mắt kính nể, hâm mộ rồi nhanh chóng rời đi chỗ đó.

- Nơi này chính là Trùng gia sao?

Thiếu niên mặc áo đen nhìn thoáng qua hai chữ Trùng Phủ, sau đó cất bước tiến về phía cửa trang viên.

- Đứng lại! Ngươi là ai?

Ngay khi Lãnh Thiên Quân sắp tới gần cửa trang viên thì một tiếng quát hỏi vang dội vang lên.

Chỉ thấy hai đại hán tay cầm trường đao đứng ở cửa trang viên nhìn chằm chằm Lãnh Thiên Quân đang đến gần.

Là người giữ cửa của Trùng phủ, hai người bọn hắn đã sớm dưỡng thành kỹ năng quan trọng mắt nhìn xung quanh, tai nghe mọi nơi.

Tuy ngày bình thường rất thanh nhàn, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ có người không biết nặng nhẹ tới quấy rầy bọn hắn, giống như thiếu niên trước mắt này.

Tuổi còn trẻ, mặc trên người quần áo bình thường, cũng không có khí phách của Vương Phách tản ra.... Mà quan trọng nhất là hai người bọn hắn có thể khẳng định, bọn hắn chưa từng gặp qua người này, không phải là con cháu của đại gia tộc nào trong thành.

Trùng gia là một trong ba đại thế lực bá chủ của Cổ Thành, đương nhiên không phải ai cũng có thể đến gần.

Phải biết rằng, cho dù là hai người bọn hắn thì cũng có thực lực Huyền Võ cảnh trở lên.

Nghe thấy tiếng quát hỏi này, Lãnh Thiên Quân chỉ nhàn nhạt nhìn thoáng qua hai người này, bước chân vẫn không dừng lại.

Nhưng mỗi khi tiến lên trước một bước, khí thế trên người hắn lại cường đại hơn một phần.

- Đứng lại! Ngươi...

Một giây sau, hai người của Trùng phủ đã kinh hãi phát hiện, thiếu niên vừa rồi giống như trong nháy mắt hóa thân trở thành một người khổng lồ, trên người tản ra uy áp vô tận làm cho hai người bọn hắn nhất thời câm như hến, không dám động đậy chút nào.

Bình Luận (0)
Comment