- Đông đông đông...
Ngay khi hai người này không thể ngăn được cảm giác kinh hãi, nhịp tim đập cực nhanh thì chỉ nghe từ phía sau truyền đến từng tiếng xé gió.
- Vù vù vù...
Một loạt bóng người khí tức cường đại bay qua đỉnh đầu bọn hắn, rơi vào phía trước hai người.
Mà sau khi những bóng người khí tức cường đại này xuất hiện, hai người trông coi cửa chính cũng khôi phục lại dưới khí thế kinh khủng này.
- Đây là tam trưởng lão, thất trưởng lão... và gia chủ đại nhân!
- Các hạ là ai? Đến Trùng gia ta có muốn làm gì?
Vẻ mặt của Trùng Bất Lệnh ngưng trọng nhìn thiếu niên trước mắt, hỏi.
Cùng xuất hiện là mấy vị cao thủ khác của Trùng gia, tất cả đều nhìn Lãnh Thiên Quân bằng ánh mắt trầm trọng, có chút nghi hoặc không xác định.
Bởi vì đến hiện tại, bọn hắn cũng không nhìn thấu tu vi cụ thể của thiếu niên trước mắt này.
Nếu không phải trước đó cảm thấy được uy áp kinh khủng ấy thì hắn cũng không đến mức làm cho bọn hắn giật mình tới vậy.
- Bản tọa tới đây là muốn mượn công pháp truyền thừa Hồn Sư của quý phủ, không biết chủ ý của Trùng gia như thế nào?
Lãnh Thiên Quân nhìn Trùng Bất Lệnh, trực tiếp nói.
Đối với những người này, Lãnh Thiên Quân hoàn toàn không có ý định nói những lời dối trá hão huyền, có lúc nói thẳng thắn trực tiếp là tốt hơn.
Chỉ cần thực lực đủ mạnh thì sẽ có thể đạt được điều mình muốn.
Trái lại, dùng những lời nói hão huyền thế nào cũng chỉ là hành động vô ích thôi.
Đương nhiên, tất cả những điều này đều liên quan đến tâm trạng hiện tại của Lãnh Thiên Quân.
- Không được! Tuyệt đối không được!
- Thật can đảm! Dám yêu cầu công pháp của Trùng gia ta, thật sự cho rằng Trùng gia ta là dễ chọc hay sao?
-...
Tiếng tức giận chửi rủa vang lên, ánh mắt của các vị cao thủ Trùng gia đều lạnh lùng nhìn Lãnh Thiên Quân, khí thế trên người bắn ra, như sau một khắc sẽ động thủ.
Ngay cả gia chủ của Trùng Gia là Trùng Bất Lệnh cũng nhìn Thanh Niên trước mặt với ánh mắt lạnh lẽo.
Mặc dù công pháp truyền thừa của Hồn Sư cũng không phải là công pháp chủ tu của Trùng gia bọn hắn, nhưng dù nói thế nào đi nữa thì đó cũng là truyền thừa mà tổ tiên của Trùng gia đã lấy được từ Hồn Tông, nó cũng được xem là một công pháp quan trọng trong Trùng gia.
Cho dù Hồn Sư truyền thừa này ở Trùng gia cũng không có nhiều người có thể tu luyện, nhưng điều này cũng không có nghĩ là người ngoài có thể dễ nhìn thấy được.
Hơn nữa, nếu như một người tùy tiện tới đây có thể xem công pháp tu luyện của Trùng gia bọn hắn, vậy Trùng gia bọn hắn còn mặt mũi gì nữa?
Vì vậy dù thế nào, các trưởng lão Trùng gia cũng tuyệt đối không thể đáp ứng yêu cầu không hợp lý này được.
Dù cảnh giới của người trước mắt này không kém thì bọn hắn vẫn không thể đáp ứng yêu cầu ấy.
- Xem ra mấy người bọn hắn sẽ không đồng ý, không biết đạo hữu của ngươi có ý gì?
Ánh mắt Lãnh Thiên Quân vượt qua tất cả, đột nhiên nhìn về phía một nơi không có một bóng người.
Đột nhiên, không gian tạo thành tầng tầng gợn sóng, một bóng người lão giả đột nhiên trống rỗng xuất hiện.
- Ngươi lại phát hiện ra ta!
Lão giả có chút giật mình nói.
- Nhị tổ!
- Nhị tổ!
Nhìn thấy vị lão giả này xuất hiện, mấy người Trùng Bất Lệnh đều hành lễ nói với hắn.
Lão giả không để ý đến mấy người Trùng Bất Lệnh, mà tiếp tục dùng ánh mắt ngạc nhiên đánh giá Lãnh Thiên Quân.
Hắn rất ngạc nhiên, sao thiếu niên này lại phát hiện ra sự tồn tại của hắn?
Phải biết rằng hắn có tu vi Thánh cảnh, trên người lại có một loại linh trùng có thể che giấu khí tức, cho dù là người cùng cảnh giới, nếu như lực lượng thần hồn không đủ cường đại thì cũng không phát hiện được hắn.
Nhưng vừa vặn, hắn lại bị thiếu niên này phát hiện hành tung, mà thiếu niên này chỉ là...
- Hả? Cảnh giới của thiếu niên này là... Chẳng lẽ trên người hắn có bảo vật ẩn tàng khí tức cảnh giới nào hay sao?
Vẻ tò mò trong mắt lão giả không khỏi càng sâu.
Bởi vì lão giả bất ngờ phát hiện, trong lúc nhất thời hắn không thể nhìn thấu tu vi của thiếu niên trước mắt này, chỉ có thể xác định, tuổi của thiếu niên trước mắt này cũng không lớn, chí ít tuổi trẻ hơn hắn rất nhiều.
Đúng lúc này, chỉ nghe thiếu niên kia nói:
- Không biết ý của đạo hữu thế nào, có nguyện ý để ta quan sát công pháp truyền thừa của Hồn Sư của Trùng gia một chút hay không, đương nhiên ta sẽ trả đủ thù lao.
- Chuyện này, cũng không phải là không thể được, chỉ là đến bây giờ lão hủ còn chưa biết tên tiểu hữu?
Lão giả nói.
- Lãnh Thiên Quân!
Nghe thấy thiếu niên tự giới thiệu tên mình, một nhóm cao thủ Trùng Gia cũng nhanh chóng suy nghĩ, đáng tiếc rất nhanh những người này đã phát hiện ra rằng, trong ấn tượng của bọn hắn hoàn toàn không có nhân vật nổi tiếng nào có cái tên đó.
Còn về Lãnh gia, ở Nam Vực cũng không có đại gia tộc họ Lãnh tồn tại.
- Lãnh tiểu hữu, không biết ngươi là tán tu hay là người của những thế lực tông môn khác?
Lão giả hỏi.
- Ta có phải là tán tu hay không thì có liên quan gì với chuyện này?
Lãnh Thiên Quân nhìn vị lão giả đó thật sâu và lơ đãng liếc một cái rồi nói:.
- Lãnh tiểu hữu, nếu như ngoại nhân muốn xem công pháp truyền thừa Hồn Sư của Trùng gia chúng ta thì đương nhiên là chuyện không thể, nhưng nếu tiểu hữu là tán tu, lại chịu gia nhập Trùng gia chúng ta, vậy thì tiểu hữu muốn quan sát công pháp truyền thừa của Hồn Sư đương nhiên là chuyện một câu nói.
Lão giả không nhanh không chậm nói.
- Thật sao?
- Đương nhiên, nếu như Lãnh tiểu hữu là người của những thế lực tông môn khác cũng có thể trở thành trưởng lão cung phụng của Trùng gia ta, chỉ cần có cống hiến nhất định thì có thể quan sát công pháp truyền thừa Hồn Sư của Trùng gia ta!
Lão giả nở nụ cười nhìn Lãnh Thiên Quân nói.
- Như vậy à, xem ra cuối cùng vẫn phải để ta tự lấy!
Một giọng nói lạnh như băng từ trong miệng Lãnh Thiên Quân truyền ra.
- Ầm!
Lãnh Thiên Quân vừa nói xong thì một luồng khí tức cực kỳ khủng bố từ trên người hắn bộc phát ra, giống như núi lửa bộc phát, chấn động trời cao.
Giờ khắc này, toàn bộ người tu luyện trong Cổ Thành đều cảm nhận được áp lực kinh khủng này!