Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 616 - Chương 616. Làm Sao, Ngươi Có Ý Kiến À? (2)

Chương 616. Làm Sao, Ngươi Có Ý Kiến À? (2) Chương 616. Làm Sao, Ngươi Có Ý Kiến À? (2)

Trên thực tế, đừng nói những tán tu bọn hắn, cho dù là những người của những thế lực nhỏ, bao gồm các đại gia tộc, người của đại tông môn thì lúc này nhìn thấy người của Thái Sơ Thần Tông xuất hiện cũng đều là rung động không thôi.

Cũng không phải là phương thức người của Thái Sơ Thần Tông ra sân rung động cỡ nào, mà là thực lực của Thái Sơ Thần Tông đã trấn trụ hoàn toàn những người này.

Tuy trước đó bọn hắn đã biết Thái Sơ Thần Tông rất cường đại, nhưng không ngờ lại cường đại như vậy.

Cho dù là tu vi của đệ tử tông môn hay là số lượng cường giả, đều không phải những người của những thế lực như bọn hắn có thể so sánh.

Còn có sáu chiếc chiến thuyền to lớn kia, không ngờ đều là Thánh khí, mà lại còn không phải là Thánh khí bình thường, chí ít cũng là Thánh khí Thánh giai thượng phẩm.

- Chẳng lẽ đây chính là nội tình của Thái Sơ Thần Tông sao?

Nhìn bóng người trên sáu chiếc chiến thuyền, đồng tử Hải Vô Nhai cũng co nhỏ lại.

Ít nhất có mười lăm vị Thánh cảnh, mà lại có không ít khí tức cường đại hơn hắn, có không ít khí tức không yếu hơn Thái Thượng Đại trưởng lão của bọn hắn, thậm chí còn lớn mạnh hơn một chút.

Còn về những đệ tử kia thì càng ghê gớm, mỗi một người đều có tu vi Linh Võ cảnh trở lên, thậm chí có không ít người đạt đến tu vi Địa Võ cảnh, thậm chí là tu vi Thiên Võ cảnh.

Hải Vô Nhai còn phát hiện, trong đó còn có mười người tu vi Vương cảnh.

Cho dù đối với vị Thánh cảnh như hắn thì tu vi của những người này căn bản không đáng nhắc tới, nhưng mà phải biết rằng, những người này cũng chỉ là một đám đệ tử không đến trăm tuổi mà thôi!

Cho dù là đệ tử dưới trăm tuổi của Hám Hải tông bọn hắn cũng chỉ có thể đột phá Thiên Võ cảnh được vài người, còn về Vương cảnh thì càng chỉ có một người.

So sánh như vậy thì có vẻ Hám Hải tông bọn hắn rất kém cỏi.

Trong chiến thuyền, ánh mắt của đám người Phương Húc chỉ tùy ý nhìn lướt qua xung quanh, sau đó ánh mắt bọn hắn lại nhìn về phía Mê Vụ cốc.

- Nơi này chính là nơi Thần Cung xuất thế sao?

Trong mắt Phương Húc lóe lên một tia sáng.

Ngay sau đó, một nguồn lực lượng thần hồn to lớn dò xét xuống Mê Vụ cốc phía dưới.

Không bao lâu, trên mặt Phương Húc lộ ra vẻ tươi cười:

- Ha ha, rất thú vị.

Dưới lực lượng thần hồn to lớn của hắn, cuối cùng hắn vẫn dò xét ra một chút khác thường.

Đúng lúc này, từ phía xa có mười mấy bóng người bay tới, cuối cùng dừng lại ở cách chiến thuyền của Thái Sơ Thần Tông không xa.

- Các vị đạo hữu của Thái Sơ Thần Tông, tại hạ là Hải Vô Nhai của Hám Hải tông, vị bên cạnh ta là trưởng lão Thần Kiếm tông chín kiếm, vị này là...

Thái Thượng trưởng lão Hám Hải tông chắp tay nói.

- Các vị đạo hữu hữu lễ, không biết chư vị tới là có chuyện gì?

Trên chiến thuyền, Hồ Đông Phong lên tiếng nói.

Lần này, người của Thái Sơ Thần Tông đến đây, ngoại trừ mấy đồ đệ của Vương Đằng và một đám đệ tử tham gia thí luyện Thần cung ra thì còn có mấy vị trưởng lão Thánh cảnh và vị Thần cảnh này là Trần Linh.

Nghe Hồ Đông Phong hỏi, Hải Vô Nhai nhất thời chần chờ.

Khi nhìn thấy thực lực của Thái Sơ Thần Tông, vào một khắc này trong lòng của hắn đã mơ hồ có ý muốn lùi bước.

Chỉ có điều vì sợ làm mất mặt Cửu Kiếm nên hắn mới đi theo.

Đương nhiên, ở trong đó cũng có một phần là hắn muốn chào hỏi người của Thái Sơ Thần Tông, dù sao thì hiện tại thế lực cường đại nhất của vực Thiên Phong cũng là Thái Sơ Thần Tông, quen biết quái vật khổng lồ này cũng không có gì không tốt.

Ngay khi Hải Vô Nhai còn đang chần chờ, Cửu Kiếm Chân Nhân bên cạnh hắn lại mở miệng trước:

- Hồ đạo hữu, ta muốn biết vì sao Thái Sơ Thần Tông lại công khai thông tin về di chỉ Thần Cung ra ngoài, đồng thời để những người kia cũng có thể tiến vào di chỉ Thần Cung?

Đối với Hồ Đông Phong, hắn cũng không phải là quá xa lạ.

Tuy giữa hai người không có giao tình gì, nhưng hai người cũng đã gặp qua vài lần.

- Đây đều là mệnh lệnh của tông chủ đại nhân!

Ánh mắt Hồ Đông Phong nghiêm túc nói.

- Vậy dù sao cũng phải có nguyên nhân gì chứ? Ta muốn biết tại sao cuối cùng lại để cho những người kia cũng tiến vào trong di chỉ Thần Cung? Trước kia, di chỉ Thần Cung này không phải chỉ có những tông môn và đệ tử gia tộc chúng ta mới có thể tiến vào à, vì sao lần này ngay cả những người kia cũng có thể tiến vào?

Ánh mắt của Cửu Kiếm Chân Nhân sáng rực nhìn Hồ Đông Phong hỏi.

- Tông chủ đại nhân quyết định đương nhiên là có dụng ý của hắn!

Hồ Đông Phong nghiêm túc nói.

- Nhưng mà, cái này...

- Sao? Ngươi có ý kiến gì?

Đúng lúc này lại vang lên một giọng nói lạnh lẽo.

Cùng lúc đó, một luồng uy áp kinh khủng bao phủ về phía Cửu Kiếm Chân Nhân.

Chỉ thấy trên sáu chiếc chiến chu đều có người nhìn về phía đoàn người Cửu Kiếm Chân Nhân với ánh mắt lạnh lẽo, khí thế càng khoá chặt đoàn người này lại.

Trong nháy mắt này, trong lòng Hải Vô Nhai cũng phát lạnh, hắn không chút nghi ngờ, những người Thái Sơ Thần Tông này tuyệt đối có thực lực giết chết bọn hắn.

- Phốc...

Cuối cùng, dưới áp lực kinh khủng này, một ngụm máu tươi từ trong miệng Cửu Kiếm Chân Nhân phun ra.

- Các vị đạo hữu của Thái Sơ Thần Tông, Cửu Kiếm đạo hữu tuyệt đối không có ý này.

Trong lúc này, cũng chỉ có Hải Vô Nhai thân là Thánh cảnh mở miệng, còn về những người khác thì căn bản là không trông cậy được.

- Thật sao?

Ánh mắt Ngô Hoành lạnh như băng rơi vào trên người Hải Vô Nhai.

Đối với hắn, Vương Đằng không chỉ là sư tôn của hắn, mà còn là sinh mệnh lần thứ hai của hắn.

Nếu không phải sư tôn thu hắn làm đồ đệ thì hắn cũng sẽ không có tu vi như hôm nay, càng không có khả năng báo thù, thậm chí nói không chừng còn sống uổng quãng đời còn lại ở một nơi hẻo lánh nào đó.

Ngô Hoành cũng hiểu được, lấy tu vi Thông Thiên của sư tôn thì hắn căn bản không giúp đỡ được gì, nếu như ngay cả sư tôn cũng không giải quyết được thì hắn càng không có cách nào.

Cho nên hắn cũng chỉ có thể giải quyết phiền phức cho sư tôn trên một số chuyện nhỏ.

Bình Luận (0)
Comment