Lúc này nhìn thấy người này cũng dám chất vấn quyết định của sư tôn, hắn đương nhiên là không thể nhịn được.
Hắn đương nhiên biết một số ý nghĩa quyết định lần này của sư tôn, nhưng có cần giải thích với người ngoài không?
Ít nhất những người trước mắt còn không có tư cách này!
Mà Hải Vô Nhai bị ánh mắt Ngô Hoành nhìn, vào thời khắc này, cả người hắn lại phát lạnh, giống như bị một con Cự Thú Thâm Uyên nhìn thấy, lúc nào cũng có thể bị cắn nuốt hầu như không còn.
- Đây tuyệt đối không phải là Thánh cảnh! Ít nhất cũng là Bán Thần, thậm chí là...
Giờ khắc này, trong đầu Hải Vô Nhai xuất hiện một suy nghĩ có chút hoang đường.
Tuy suy nghĩ này làm cho người ta khó có thể tin được, nhưng trong lòng của hắn cũng rất khẳng định ý nghĩ này của mình.
Vẻn vẹn chỉ một ánh mắt đã làm cho hắn cảm thấy cả người phát lạnh, đây tuyệt đối không phải là thực lực mà Thánh cảnh có thể làm được, cho dù là Thánh cảnh đỉnh phong cũng không được.
Dù sao thì cường giả Thánh cảnh đỉnh phong cũng không phải là hắn chưa từng gặp.
- Cái này... tiền bối, Cửu Kiếm đạo hữu tuyệt đối không phải có ý này, vừa rồi chỉ là hắn nhất thời xúc động, còn xin tiền bối tha thứ cho hắn lần này.
Hải Vô Nhai cung kính nói.
Nói thật, nếu không phải giao tình giữa Cửu Kiếm và hắn không tệ thì vừa rồi hắn đã không tranh đoạt vũng nước đục này, tình huống này cũng chỉ có thể chờ mong những cường giả Thái Sơ Thần Tông này sẽ không ra tay với mấy người bọn hắn.
Còn về chuyện chống lại, Hải Vô Nhai hoàn toàn không có ý nghĩ đó, những người Thái Sơ Thần Tông trước mắt này, cho dù chuyển toàn bộ cường giả Hám Hải tông bọn hắn đến cũng vô dụng.
Ngô Hoành nhìn Hải Vô Nhai thật sâu, lại liếc mắt nhìn mấy người khác bên cạnh hắn, lạnh lùng phun ra một chữ:
- Cút!
Mà nghe được lời này của mấy người Hải Vô Nhai, trong lòng lại thở dài một hơi.
- Tiền bối, chúng ta lập tức đi ngay.
Nói xong, Hải Vô Nhai đỡ lất Cửu Kiếm bị thương, lui về phương hướng nơi đến, mấy người khác cũng như thế, tốc độ còn nhanh hơn so với lúc đến mấy phần.
Nhìn mấy bóng người có chút hoảng hốt rời khỏi, trong mắt Ngô Hoành không có chút gợn sóng nào.
Sở dĩ hắn không ra tay với mấy người Cửu Kiếm cũng chỉ là bởi vì hắn không nói quá lời và thái độ của hắn với Hải Vô Nhai cũng không tệ lắm.
Nếu như vừa vặn Cửu Kiếm Chân Nhân vừa nói lời gì không nên nói, hoặc là sau này những người này lại tiếp tục cố chấp, vậy thì mấy người Ngô Hoành cũng không phải chưa từng giết người.
Chỉ là mấy Đế cảnh, cùng với một Thánh cảnh, chết thì cũng chết thôi.
Về phần thế lực tông môn sau lưng bọn hắn, Thái Sơ Thần Tông còn không để vào mắt.
...
Sau khi trở lại phạm vi tông môn của mình, tâm trí của mấy người Hải Vô Nhai mới hoàn toàn thả lỏng.
- Vô Nhai huynh, vừa rồi thật sự là cảm ơn ngươi.
Cửu Kiếm Chân Nhân với vẻ mặt hơi tái nhợt nói cảm ơn với Hải Vô Nhai ở bên cạnh.
Tuy người tu kiếm có ý tứ thà chết không khuất phục, khoái ý ngang dọc, nhưng đã đến cảnh giới của hắn, hiểu biết đạo lý càng cứng càng dễ gãy.
Cho nên có lúc cương nhu hòa hợp mới là lựa chọn tốt nhất.
Nhất là khi người có thực lực kém xa thì lựa chọn theo tâm vẫn là rất quan trọng, đây không chỉ là đối với hắn, mà còn là đối với thế lực tông môn và thân nhân phía sau hắn, đều là lựa chọn tốt nhất.
Chỉ với một đạo uy áp mà đã có thể làm cho hắn bị thương nặng, nếu như hắn cứng rắn tiếp nữa thì kết quả có thể nghĩ.
Đương nhiên, dưới tình huống vừa rồi, cho dù hắn muốn cứng rắn cũng không cứng rắn được.
- Cửu Kiếm huynh khách khí.
Hải Vô Nhai khoát tay áo, nói:
- Nhưng mà Cửu Kiếm huynh, có đôi khi ngươi tốt nhất đừng xúc động như vậy.
Nghĩ tới chuyện vừa rồi, trong lòng Hải Vô Nhai vẫn có chút rụt rè.
- Ta hiểu rồi, Vô Nhai huynh.
Cửu Kiếm Chân Nhân nhẹ gật đầu.
- Hừ, ta thấy Thái Sơ Thần Tông này cũng quá bá đạo rồi, cho rằng thực lực của bọn họ cường đại thì có thể muốn làm gì thì làm sao?
Đúng lúc này lại có một giọng nói có chút tức giận bất bình vang lên.
- Xoạt, xạt, xạt...
Chỉ trong chốc lát, từng ánh mắt đồng loạt nhìn về phía người vừa lên tiếng, trong mắt đều là mang theo vẻ ngạc nhiên.
- Ngươi... Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì, chẳng lẽ ta nói không đúng sao?
Một tên cường tráng ngực đầy cơ bắp, có chút hoảng hốt hỏi.
- Ừm... Ừm...
- Khụ khụ, cái kia... Trưởng lão Điều Thiết của Thiết Quyền tông nói không sai, Thái Sơ Thần Tông này quả thật bá đạo hơn một chút.
Một nam tử trung niên ho khan hai tiếng, phụ hoạ một câu.
- Ừm!
Những người khác cũng là ăn ý nhẹ gật đầu.
- Ta đã nói rồi, Thái Sơ Thần Tông này bá đạo như vậy...
Nhìn thấy những người khác gật đầu đồng ý với quan điểm của hắn, vị cường hán Thiết Quyền tông này lại nói.
- Khục, trưởng lão Điều Thiết kia, tuy Thái Sơ Thần Tông này bá đạo một chút, nhưng bọn họ quả thật có thực lực hoành hành ngang ngược.
Nhìn thấy vị Thiết Quyền tông này còn muốn nói tiếp, một người phụ nữ xinh đẹp không nhịn được ngắt lời nói.
Nàng sợ gia hỏa này đầu sắt thật lại đâm đầu vào.
Không phải nàng lo lắng cho an nguy của vị này, chỉ là lo lắng sẽ liên luỵ đến nhóm người của mình.
Dù sao thì trước đó bọn hắn cũng đã hành động cùng nhau, nếu để cho những người Thái Sơ Thần Tông kia hiểu lầm thì sẽ không tốt.
-...
Nghe nói như vậy, Điều Thiết cũng không khỏi trầm mặc.
Nhớ tới tình cảnh vừa rồi, trong lòng hắn cũng có chút sợ hãi.
Mặc dù hắn tên là Điều Thiết, nhưng không phải là đầu sắt thật sự!
Bằng không thì vừa rồi khi đối mặt với Thái Sơ Thần Tông cũng sẽ không một mực trầm mặc.
Sau khi trở về nói ra những lời này cũng chỉ là phát càu nhàu mà thôi.
Có một số người không cứng rắn, nhưng miệng lại đặc biệt cứng rắn!
Điều Thiết hắn là người như vậy!
...
Một bên khác, cảnh tượng xảy ra trước đó đương nhiên cũng bị rất nhiều người nhìn thấy, có người ánh mắt ngưng trọng, có người ánh mắt lộ ra vẻ khinh thường.
- A, thật sự là không biết tự lượng sức mình!
Mắt Công Tôn Thắng lộ ra vẻ trào phúng nhìn thoáng qua phương hướng của đám người Hải Vô Nhai.