Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 621 - Chương 621. Thí Luyện Thần Cung (1)

Chương 621. Thí Luyện Thần Cung (1) Chương 621. Thí Luyện Thần Cung (1)

- Mẹ nó, đây là thứ quỷ gì vậy?

Một thiếu niên vừa mới từ trong trạng thái quay cuồng tỉnh táo khôi phục lại thì đã cảm giác trên tay truyền đến một cảm giác sền sệt, hắn theo bản năng nhéo nhéo, lại cúi đầu nhìn xuống, thì phát hiện mình đang ngồi trên một sinh vật hình sợi dài tròn vo.

Cũng chính là cái nhìn này đã làm cho hắn giật mình kêu lên.

Bởi vì từ trước tới giờ hắn chưa từng nhìn thấy thứ gì ác tâm như vậy, không nói dịch nhờn trên người, còn tản ra một mùi hôi thối.

Nhưng sau một khắc, hắn đã không để ý những chuyện này nữa, bởi vì hắn đã bị một miệng nuốt chửng.

Một chất dịch ăn mòn ăn mòn thân thể của hắn, rất nhanh hắn đã mất đi ý thức.

...

Trong hồ nước, một dòng máu tươi từ đáy hồ cuồn cuộn chảy ra, rất nhanh, hồ nước đã bị nhuộm đỏ.

- Vù... vù... vù...

Tiếng nước chảy vang lên, chỉ thấy một bóng người dáng người uyển chuyển từ trong hồ nước bước lên.

Lý Thanh Uyển cúi đầu nhìn quần áo đã ướt đẫm của mình, lông mày hơi nhíu lại.

Linh lực vận chuyển quanh thân, rất nhanh, quần áo vốn dán sát vào thân thể đã lập tức khô ráo.

Ánh mắt của cô tùy ý nhìn xung quanh, sau đó bay về một hướng.

...

- Ầm!

Một con quái vật khổng lồ bay ra ngoài, nặng nề rơi xuống đất, phát ra tiếng vang ầm ầm.

Một thiếu niên chậm rãi bước tới, đi tới trước mặt con Yêu thú to lớn đã mất đi khí tức sinh mệnh, tay khẽ vẫy, thân thể Yêu thú to lớn nhất thời biến mất không thấy gì nữa.

Thiếu niên nhìn xung quanh một chút, sau đó đi về một hướng.

Một loạt những tàn ảnh xuất hiện, bóng dáng thiếu niên rất nhanh đã biến mất không thấy gì nữa.

...

- Là ai?

- Xoạt!

Theo một đạo hàn quang lóe sáng, ba bóng người ầm ầm ngã xuống đất.

Thiếu niên mày kiếm mắt sáng xuất hiện trước ba thi thể này, trong mắt không có chút dao động nào.

Hắn ngồi xổm xuống, lấy chiếc nhẫn không gian trên người ba người đi.

Một vệt sáng đỏ xẹt qua bầu trời, bay về phía xa.

...

- Phong lão, bây giờ chúng ta nên đi hướng nào?

Chu Bằng hỏi.

- Chu tiểu tử, đi về hướng kia đi.

...

Thái Sơ Thần Tông.

Một màn ánh sáng lớn xuất hiện ở trên bầu trời, chỉ thấy trong màn ánh sáng có vô số bóng người thân ở trong đó, trong đó bao gồm cả đệ tử Thái Sơ Thần Tông.

Cảnh tượng này chính là tất cả những gì xảy ra trong di chỉ Thần Cung.

Chỉ là bị Vương Đằng lấy đại thần thông hiển hóa ra hiện ở Thái Sơ Thần Tông.

Nhìn lên tình cảnh trên bầu trời, không ít trưởng lão của Thái Sơ Thần Tông đều âm thầm chấn kinh với thực lực khủng bố của tông chủ đại nhân.

Tuy bọn hắn đều đã sớm biết tông chủ đại nhân rất mạnh, nhưng không ngờ thực lực của tông chủ đại nhân lại có thể mạnh đến loại trình độ này.

Phải biết rằng, chỗ đó chính là di chỉ Thần Cung!

Ở thời kỳ Thượng Cổ, nó chính là thế lực bá chủ chân chính của vực Thiên Phong! Cho dù là cường giả Thần Cung đã biến mất thì cũng không phải là người nào cũng có thể đi vào.

Nhưng bây giờ tông chủ đại nhân lại thật sự xem di chỉ Thần Cung là nơi thí luyện đệ tử của Thái Sơ Thần Tông.

Cho dù là mấy vị Thần cảnh như Tần Minh, Thiên Hỏa Đạo Nhân cũng không khỏi cảm khái vô hạn.

Nếu bọn hắn có thực lực này thì chắc chắn sẽ không nỡ được chà đạp di chỉ Thần Cung như vậy.

- Đại sư huynh, bây giờ chúng ta nên làm gì đây?

Lúc này, trong di chỉ Thần Cung, sư huynh đệ Phương Húc đã tập hợp lại với nhau.

Tuy di chỉ Thần Cung rất lớn, trong đó cũng không ít nguy hiểm, nhưng lấy thực lực của bọn hắn, không nói hoành hành không sợ ở chỗ này, nhưng cũng không xê xích gì nhiều.

Chỉ cần chú ý đến mấy chỗ kia một chút, cùng với Khí Linh mà sư tôn nói thì mấy người bọn hắn cơ bản sẽ không gặp phải phiền phức gì.

- Hay là chúng ta bắt Khí Linh kia lại trước đi?

Hổ Nữu có chút nóng lòng muốn thử đề nghị.

- Tạm thời không vội, chúng ta trước tiên thu thập tài nguyên trong Thần Cung trước rồi nói sau.

Phương Húc nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn lắc đầu nói.

Tuy tam sư muội đề nghị không tệ, nhưng với tình huống trước mắt, mấy người bọn hắn tạm thời còn chưa phát hiện tung tích của Khí Linh kia.

Nếu bọn hắn muốn bắt lấy Khí Linh trước thì chắc chắn sẽ lãng phí không ít thời gian, chẳng bằng vừa sưu tập tài nguyên trong Thần Cung vừa tìm kiếm tung tích của Khí Linh.

- Ừm, như vậy cũng được.

Nghe thấy lời nói của đại sư huynh, mấy người khác cũng gật đầu đồng ý.

Rất nhanh, mấy người sư huynh đệ lại tách ra, chỉ là lần này là tổ đội hai người cùng nhau rời khỏi.

Mặc dù thực lực của bọn hắn rất mạnh, ởtrong Thần Cung thì khả năng gặp phải nguy hiểm cũng không lớn, nhưng dù sao thì vẫn phải cẩn thận.

(Nhớ kỹ, cái này gọi là cẩn thận, không gọi là theo tâm!)

Hơn nữa tất cả những chuyện xảy ra trong Thần Cung chắc chắn đều nằm trong sự chú ý của sư tôn, lúc trước cũng đã nhắc nhở bọn hắn phải cẩn thận một chút, nếu như lại lật xe thì sẽ không tốt.

Một người có thể sẽ lật xe, nhưng nếu hai người cùng một chỗ thì chắc chắn không lật xe được.

...

Trong một kết giới bí mật của di chỉ Thần Cung, một bóng người có chút hư huyễn trôi nổi giữa không trung, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc.

Là Khi Linh bảo vệ trong Thần Cung, tuy không thể khống chế tất cả các cấp độ trong Thần Cung, nhưng tuyệt đại đa số các nơi trong Thần Cung nó đều có thể phát hiện được và tiến hành can thiệp.

Nhưng Thần Cung mở ra lần này, những đệ tử tiến vào này lại làm cho nó mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng.

Mấy lần Thần Cung mở ra trước đó, tuy cũng có một ít người tu luyện tiến vào, nhưng tuyệt đối không có nhiều người tiến vào như lần này.

Hơn nữa lần này, trong số những người tu luyện có không ít người có tư chất rất không tệ, cho dù là ở thời kỳ Thần Cung tồn tại cũng đủ để trở thành đệ tử hạch tâm, thậm chí là đệ tử chân truyền trong Thần Cung.

Đương nhiên, nếu chỉ là như vậy thì Khí Linh cũng sẽ không cảm thấy quá kinh ngạc.

Dù sao thì thời gian tồn tại của nó cũng đã quá lâu rồi, thiên tài mà nó nhìn thấy càng nhiều vô số kể, cho dù là cung chủ Thần Cung lúc trước có tư chất ngút trời thì nó cũng đã gặp qua mấy vị.

Bình Luận (0)
Comment