Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 628 - Chương 628. Khí Linh Xuất Hiện

Chương 628. Khí Linh Xuất Hiện Chương 628. Khí Linh Xuất Hiện

- Đừng hòng!

Nghe nói như vậy, Linh cũng không nhịn được nữa.

Chỉ thấy hai đạo công kích khủng bố cuốn về phía hai người Phương Húc và Ngô Hoành.

- Thật sự là phiền phức! Xem ra chỉ có bắt được ngươi trước mới được!

Nhìn thấy một màn này, hai người Phương Húc và Ngô Hoành cũng không có chút ngoài ý muốn nào.

Chỉ thấy trên người hai người bộc phát ra khí tức cuồng bạo, thân hình khẽ động, ngang nhiên tấn công.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Tiếng nổ cực lớn vang lên, năng lượng ba động khủng bố lan ra xung quanh, từng vết nứt không gian xuất hiện như mạng nhện.Đọc chương dịch mới nhất tại: vipTruyenGG.com

Tuy hai người Phương Húc và Ngô Hoành cũng chỉ là Thần cảnh sơ kỳ, nhưng nếu bạo phát toàn lực thì không yếu hơn Thần cảnh hậu kỳ chút nào.

Chỉ thấy trên không trung, ba bóng người kinh khủng lần lượt va vào nhau, lại lần nữa tách ra, mỗi một lần va chạm, không gian đều sẽ bị phá toái, xung quanh ba người xuất hiện từng cơn lốc không gian khủng bố.

Nhưng đối với ba người thì chuyện này cũng không đáng kể chút nào.

Cũng may là xung quanh nơi này không có người nào khác, nếu không thì chỉ riêng cơn bão năng lượng lan ra xung quanh cũng đủ để kéo một vị Vương cảnh thành bột vụn, ngay cả giãy giụa cũng không làm được.

- Ầm ầm ầm...

Khi từng đạo công kích khủng bố va vào nhau, trong lòng Khí Linh cũng càng ngày càng chấn kinh.

Vốn cho rằng bằng vào thực lực của nó, bắt được hai người này cũng không thành vấn đề, nhưng nhìn tình huống hiện tại, nó có thể thuận lợi bắt được hai người này hay không còn khó nói.

Tuy nó đã gặp qua không ít nhân vật thiên kiêu, nhưng có thể lấy tu vi Thần cảnh sơ kỳ đối chiến với nhân vật Thần cảnh hậu kỳ thì nó vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Cho dù là chủ nhân của hắn thì lúc trước cũng chỉ có thể lấy Thần cảnh sơ kỳ đối chiến với Thần cảnh trung kỳ mà không bị thua.

Lúc này, nó không biết là hai người này đối chiến với mình vẫn chưa thể hiện hết thực lực của bản thân.

Ví dụ như loại bảo vật cấp bậc Chân Thần, hai người Phương Húc và Ngô Hoành đều không sử dụng.

Nếu sử dụng ra loại bảo vật cấp bậc này, Khí Linh có thể chống lại được hay không còn khó nói.

Đương nhiên, đây cũng chính là hiện tại không sử dụng mà thôi, chờ sau đó có cần hay không cũng là hai chuyện.

- À, là khí tức của hai người bọn họ.

Khoảng cách ba người Phương Húc chiến đấu không xa, một bóng người màu trắng đột nhiên dừng bước, lộ ra một bóng người trắng như tuyết.

Sau khi cảm nhận được ba luồng khí tức cường đại kia, đôi mắt hổ phách trắng như tuyết lộ ra một tia nghi hoặc, có điều nàng cũng không suy nghĩ quá lâu, lập tức đuổi theo phương hướng ba luồng khí tức cường đại kia truyền đến.

Một bên khác, bốn người Hổ Nữu, Sở Chiếu, Triệu Thiên, Lưu Linh cũng đang nghe tin mà đến.

...

- Ầm! Ầm! Ầm!

Lúc này, ba người Phương Húc, Ngô Hoành, và Linh đã sớm đánh nhau kịch liệt với nhau, ba người đã sớm bị một mảnh phong bạo hư không bao phủ, không ngừng có không gian sụp đổ.

Có thể nói, nếu như không có đủ thực lực cường đại thì căn bản là không thể đến gần được phương viên trăm dặm này.

- Ầm!

Lại là một tiếng nổ lớn truyền ra, bóng người của ba người đồng thời bay ngược ra ngoài.

- Đến tột cùng các ngươi là ai? Đến Thần Cung của ta muốn làm gì?

Hai mắt Khí Linh cực kỳ ngưng trọng nhìn hai người đối diện.

Trải qua một đợt công kích va chạm vừa rồi đã làm cho Khí Linh không khỏi cực kỳ hoài nghi thực lực Thần cảnh hậu kỳ của mình.

Vốn nó cho rằng bằng vào thực lực Thần cảnh hậu kỳ của mình, không nói rất dễ dàng bắt được hai người này, nhưng chí ít đánh lui hai người này hẳn không phải là việc khó gì.

Nhưng sự thật lại hoàn toàn trái ngược, tuy tu vi của hai người này không bằng nó, nhưng thực lực của mỗi người lại không yếu hơn nó bao nhiêu, hai người liên hợp lại, nó lại càng không phải là đối thủ của bọn hắn.

Nếu không phải nơi này là Thần Cung, nó có thể sư dụng một phần lực lượng của trận pháp gia trì thì chỉ sợ còn không phải là đối thủ của hai người này.

Nhưng mà cho dù là như vậy thì tâm tình của Khí Linh vẫn rất nặng nề, nó rất rõ ràng, lần này trong di chỉ Thần Cung không chỉ có hai người này tiến vào.

Nếu chờ những người khác đến, nó chỉ sợ...

- Không phải đã nói rồi à, chúng ta là người của Thái Sơ Thần Tông, mục đích tới nơi này chỉ là để cho đệ tử tông môn tới nơi này lịch luyện một phen mà thôi, thuận tiện mang truyền thừa nơi này ra ngoài, để bọn chúng có thể lại thấy ánh mặt trời. Đọc chương dịch mới nhất tại: vipTruyenGG.com

Phương Húc không nhanh không chậm nói.

- Các ngươi thật vô sỉ! Đây hoàn toàn là hành động của cường đạo!

Nghe thấy Phương Húc nói như vậy, Khí Linh không nhịn được chửi ầm lên.

Tuy Thần Cung ở thời kỳ Thượng Cổ, sau khi chủ nhân của nó biến mất thì đã chỉ còn trên danh nghĩa, nhưng điều này cũng không có nghĩa là truyền thừa và bảo vật trong Thần Cung có thể bị người khác cướp đoạt.

Còn có truyền thừa của chủ nhân, nếu như cũng bị những người này lấy đi, vậy truyền thừa của chủ nhân chẳng phải là...

- Khí Linh à, Thần Cung đã sớm tiêu vong, tiếp tục canh giữ còn có ý nghĩa gì sao? Còn về truyền thừa, bảo vật trong Thần Cung thì có người tài có được, huống chi chỉ bằng ngươi thì ngươi có thể bảo đảm chúng sao?

Giờ khắc này, giọng nói của Phương Húc cũng lạnh xuống.

Đúng như hắn nói, Thần Cung đã sớm tiêu vong, tất cả những thứ ở đây đã sớm biến thành vật vô chủ.

Đương nhiên, bởi vì có Khí Linh tồn tại nên tất cả những thứ ở đây đều có thể nói là bảo tàng của Thần Cung.

Nhưng đừng quên, ở thế giới mạnh được yếu thua này, nắm giữ không có nghĩa là nắm giữ thật sự, muốn nắm giữ thì phải có thực lực tương xứng để giữ mới được.

Không cần nói bây giờ trong Thần Cung chỉ còn lại một Khí Linh, cho dù là cường giả Thần Cung thời kỳ Thượng Cổ lại xuất hiện, nếu như xảy ra xung đột với Thái Sơ Thần Tông thì vẫn sẽ bị thôn tính.

Phương Húc nguyện ý nói nhiều như vậy cũng chỉ là bởi vì thực lực của Khí Linh còn tạm được, có chút tác dụng đối với sư tôn, cũng không phải là hắn và sư đệ liên thủ không bắt được Khí Linh. Đọc chương dịch mới nhất tại: vipTruyenGG.com

Nghe thấy Phương Húc nói như vậy, Linh cũng không khỏi trầm mặc.

Bình Luận (0)
Comment