Phản Phái Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm (Dịch)

Chương 27 - Chương 27: Lâm Khả Khanh Tham Ăn (2)

Chương 27: Lâm Khả Khanh tham ăn (2) Chương 27: Lâm Khả Khanh tham ăn (2)Chương 27: Lâm Khả Khanh tham ăn (2)

Chuong 27: Lam Kha Khanh tham an (2)

Một lúc sau, món hai người gọi được mang lên.

Hai bát mì xào và một bàn đồ nướng.

"Ông chủ ngài ăn chút gì đi, lúc trước khi tâm trạng tôi không tốt, tôi thường ăn chút gì đó, hóa phiền muộn thành thức ăn, ăn no rồi tâm trạng liền tốt lên!"

Lâm Khả Khanh nhìn một bàn đầy đồ ăn, trong lòng khẽ động, bỗng nhiên nói lời an ủi Vương Chấn Hưng.

"Cô bị ngốc à? Chuyện gia hạn hợp đồng thất bại với việc ăn uống thì liên quan gì đến nhau, tôi ăn nhiều một chút thì hợp đồng gia hạn không còn thất bại chắc?" Vương Chấn Hưng liếc cô một cái.

Lâm Khả Khanh rụt cái cổ trắng nõn lại, xấu hổ: "Nói cũng phải, tôi thật sự không biết an ủi người khác đâu ông chủ, hay là... Hay là ngài mắng tôi vài câu đi? Nếu như vậy có thể khiến tâm trạng ngài tốt lên một chút."

Nghe vậy, Vương Chấn Hưng kinh ngạc nhìn cô.

Có phải là dạo này mắng Lâm Khả Khanh nhiều quá làm cô ấy mắc phải hội chứng Stockholm*?

*Là thuật ngữ mô tả một loạt những trạng thái tâm lý, trong đó con tin lâu ngày hình thành mối quan hệ tình cảm với kẻ bắt cóc trong thời gian bị giam cầm.

Thế mà lại kêu mình mắng?

"Mắng không hả giận, cô để tôi đánh vài cái có được không?" Vương Chấn Hưng theo lời cô nói.

"Ha chuyện này..." Lâm Khả Khanh rất khó xử.

"Hả cái gì mà hả, mau ăn đi." Vương Chấn Hưng tức giận nói.

Lúc này Lâm Khả Khanh mới nhận ra Vương Chấn Hưng đang trêu cô, cười ngốc một cái, cầm đồ ăn trên bàn lên ăn.

Bận rộn cả một ngày, cô sắp đói đến hỏng người rồi.

Phải biết rằng cô là một người tham ăn.

Sở thích lớn nhất chính là ăn đồ ăn ngon.

Khoảng chừng nửa tiếng, đồ ăn trên bàn đều đã bị quét sạch.

Phần lớn đồ ăn trong đó đều trôi vào bụng Lâm Khả Khanh.

Vương Chấn Hưng nhìn Lâm Khả Khanh, ánh mắt lơ đãng quét qua chỗ gập ghềnh của cô, nghĩ thâm: 'Chẳng trách lại lớn như vậy, thì ra do ăn nhiều. '

"Ông chủ, ngài nhìn tôi làm gì?" Lâm Khả Khanh chú ý đến ánh mắt đánh giá của anh ta.

"Thấy cô ăn rất khá." Vương Chấn Hưng nói.

"Cũng, cũng được." Lâm Khả Khanh đỏ mặt, ngượng ngùng cúi thấp đầu.

Vương Chấn Hưng nhìn khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng của cô, trong lòng rung động, tuy nhiên, anh không quan sát cô quá lâu mà liếc nhìn mấy tên côn đồ đường phố trong quầy bán hàng như có điều suy nghĩ.

Nhìn chung trong tiểu thuyết đô thị sảng văn, thông thường nữ chính đều vô cùng phiền phức, đi đến dau rac roi cung theo den day.

Một khi nữ chính gặp rắc rối, nhân vật chính sẽ lập tức xuất hiện để giúp nữ chính giải quyết rắc rối, sau đó chiếm được hảo cảm của nữ chính.

Mà bây giờ Lâm Khả Khanh đã ở quầy bán hàng lâu như vậy, những tên côn đồ đó lại không đến quấy rối sao?

Lâm Khả Khanh chưa đủ xinh đẹp?

Điều này rõ ràng không phải.

Chẳng lẽ bởi vì nhân vật chính không lên sàn nên nội dung kịch bản này mới không xảy ra sao?

Hoặc là nói nguyên nhân nằm ở chính mình?

Trong cốt truyện của tiểu thuyết sảng văn, nữ chính ra ngoài đi ăn hoặc đến một nơi như quán bar, những tên đến quấy rối nữ chính thường là vai nhân vật phản diện nhỏ.

Còn bản thân Vương Chấn Hưng là một nhân vật phản diện lớn, có được hào quang phản diện có tác dụng áp chế và uy hiếp đối với những nhân vật phản diện nhỏ.

Anh cố tình đưa Lâm Khả Khanh đi ăn ở quầy bán hàng, chính là mong chờ gặp được một màn anh hùng cứu mỹ nhân.

Nhưng bây giờ đồ ăn đã ăn gần hết, cũng không thấy có tên côn đồ nào đến bắt chuyện với Lâm Khả Khanh.

"Ở đây ồn quá, tôi tìm một nơi yên tĩnh, gọi một cuộc điện thoại quan trọng."

Vương Chấn Hưng quyết định làm một thử nghiệm, anh cầm điện thoại hướng về phía Lâm Khả Khanh ra hiệu rồi rời khỏi tâm mắt cô.

Có điều Vương Chấn Hưng không đi xa, sau khi đi được một khoảng cách nhất định, anh đứng trong bóng tối gần đó để quan sát Lâm Khả Khanh.

Đúng như dự đoán, đợi sau khi Vương Chấn Hưng rời đi khoảng năm phút, một thanh niên từ lâu đã chú ý đến Lâm Khả Khanh không thể kiềm chế nữa, đi đến bên cạnh Lâm Khả Khanh.

"Người đẹp, bạn cùng bàn của cô đi rồi sao? Một người thì buồn chán lắm, đến ngồi cùng chúng tôi đi." Thanh niên tóc vàng cam cốc rượu nói với Lâm Khả Khanh.

"Cảm ơn, không cần đâu."

Cách một khoảng mà Lâm Khả Khanh cũng có thể ngửi thấy mùi rượu, không khỏi cau mày, có chút chán ghét trả lời.

"Bạn tôi ở bên kia đang nhìn tôi kìa, ít nhiều cũng cho tôi chút mặt mũi đi, cho tôi số điện thoại của cô, tôi sẽ lập tức đi ngay." Thanh niên tóc vàng nói.

"Tôi không biết anh, tại sao tôi phải cho anh số điện thoại?" Lâm Khả Khanh từ chối.

"Tiểu Hoàng, nếu không được thì quay lại. Đừng làm mất mặt nữa!"

"Đúng đấy, người ta cũng không muốn để ý tới mày."

Bạn cùng bàn thanh niên tóc vàng ở cách đó không xa thấy vậy, đột nhiên đùa bỡn.

Nghe được tiếng đùa bỡn, thanh niên tóc vàng cảm thấy mất mặt: "Người đẹp, cô cũng nghe thấy rồi đấy, cô giả vờ một chút cũng được, nếu không tôi sẽ rất khó xử."
Bình Luận (8)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chà... thảo nào cắn 1 cái là sẽ trẻ mãi ko già
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Chỉ có bọn nít ranh mới phải chọn, a đớp tất
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
chetcondime thiệt chứ=)))))))
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Vailon khoản tương đương ạ, 2 bộ liếm cẩu trc t đọc toàn là hoàn 1/10 số tiền tiêu đc
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thề tội a Phàm vcl
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Hmmm, trong số những thg main thì thg họ Lục này có vẻ là ổn nhất, ổn nhất trong số những thg main thôi, sao chép tác phẩm nhưng đây là thế giới song song, ko tồn tại những tác giả gốc kia nên đạo cũng ko hại ai, chỉ có cái dốt là ko biết rèn văn phong, khộ cái nữa là quen bạn gái 10 năm thậm chí sắp cưới mà xa nhất cũng chỉ là nắm tay, với 1 thg có khí vận chi tử như vậy là thực sự đen, đọc đến đây thì thấy bộ này thẩm khá tốt, nhân vật đối lập với a Vương thì khá đần (sảng văn thì cũng ko đòi hỏi nhiều), còn dàn hậu cung của main thì quá mù quáng (giải thích là do tính năng của hệ thống buff nam chính của chúng ta thì cũng tạm chấp nhận). 
Đánh giá theo thể loại thì 8/10
Đánh giá theo độ thưởng thức chung đối với truyện Trung thì 6.5/10.
Để cho dễ hình dung thì bộ này là Ta trời sinh là nhân vật phản diện nhưng với bối cảnh đô thị.
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Lozme thg "main" chơi ngãi
Trả lời
| 0
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Thg main khốn nạn vãi nồi, trốn chạy 1 mình bỏ lại mẹ, cũng ko cho mẹ có người đàn ông khác, để mẹ sống 1 mình, nhờ người chú quên biết chăm sóc mẹ giùm mình, biết là do vài phản diện và điểm phản diện nên mới sanh địch ý với ông chú nhưng thái độ vẫn khó chịu vcl, nửa đêm bắt ông chú (đéo biết là có quan hệ máu mủ j ko) ra đón mình về tới nhà thấy gia cảnh của mẹ đẻ lại có ý trách móc ông chú? Tại ai mà ra? Ditme là tại cmm chứ tại ai? Gây chuyện xong chạy để mẹ với chú gánh, lúc về m còn muốn đòi hỏi thì t chịu.
Trả lời
| 0